Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:51:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi dọc hành lang hướng văn phòng, Khương Chi Chi rõ ràng cảm giác vị hiệu trưởng bụng phệ giống như quả bóng cao su xì , thái độ cứng rắn ban nãy xẹp xuống hẳn.

Từ Ân Xán dìu “ai da ai da” đến phòng y tế.

Hiệu trưởng Trần rót cho Bùi Hạc Niên, vội vã ngoài điện thoại.

Văn phòng mới, rõ ràng là mới thu dọn xong.

Đồ trang trí trong văn phòng cũng ít đến đáng thương, như thể từng ai việc ở đây.

Khương Chi Chi ở chiếc ghế cạnh bên, khẽ nhấp từng ngụm nhỏ.

Lục Tư Ngôn bên cạnh cô, một lời.

Chỉ là sẽ im lặng cúi xuống, dùng khăn giấy cẩn thận lau vết nước dính đầu ngón tay cô.

Giống như một chú ch.ó dữ trung thành tận tâm bảo vệ chủ nhân, nhưng trong lòng ẩn chứa ý đồ .

Bùi Hạc Niên khẽ nheo mắt, giọng điệu bình thản:

“Cậu thể .”

Khương Chi Chi mắt sáng lên: “Thật !”

Ánh mắt Bùi Hạc Niên lướt qua cô, rơi xuống Lục Tư Ngôn.

Trong khoảnh khắc ánh mắt giao , Lục Tư Ngôn kiêu ngạo siểm nịnh, rũ mắt Khương Chi Chi:

“Đại tiểu thư cần ?”

Chuông học bên ngoài vang lên, Khương Chi Chi những bạn học vội vã bước chân ngoài cửa sổ, bụng vỗ vỗ cánh tay đối phương:

“Tiểu Lục, học hành chăm chỉ!”

Lục Tư Ngôn im lặng một lát.

Rõ ràng luôn mang vẻ mặt bình tĩnh gợn sóng, nhưng hiểu vì , Khương Chi Chi cảm thấy lúc Lục Tư Ngôn vui.

Giọng khàn khàn đặc trưng của Lục Tư Ngôn vang lên trong khí:

đ.á.n.h , hẳn là chịu trách nhiệm.”

“Cậu chịu trách nhiệm gì chứ? Rõ ràng là bọn họ ăn lỗ mãng , là bọn họ sỉ nhục chúng !”

Khuôn mặt xinh của thiếu nữ ngẩng lên , hàng mi dài chớp chớp:

“Yên tâm, sẽ bảo vệ .”

Lục Tư Ngôn vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng khẽ .

Cậu vốn dĩ trai, khuôn mặt tái nhợt u ám hiện lên một tia ý , vẻ dịu dàng như băng mỏng tan chảy:

“Cảm ơn đại tiểu thư.”

Chàng trai vóc dáng mảnh khảnh ngẩng đầu lên, về phía Bùi Hạc Niên, khẽ gật đầu với đối phương.

Theo một tiếng “cạch”, tiếng bước chân của Lục Tư Ngôn biến mất tiếng đóng cửa.

Khương Chi Chi rốt cuộc đầu , đối diện với ánh mắt đầy sự hiện diện của Bùi Hạc Niên.

“Vì em như ?”

Khương Chi Chi chằm chằm đến trong lòng bồn chồn, chút tự nhiên:

“Bùi Hạc Niên, vẻ mặt kỳ lạ quá, sẽ định giúp em chứ?”

Bùi Hạc Niên gõ nhẹ hai ngón tay lên mặt bàn, giọng điệu lạnh lùng chút d.a.o động:

khi nào sẽ giúp em?”

Khương Chi Chi chớp mắt, tròn xoe mắt:

nãy còn với hiệu trưởng là chúng quan hệ thích, còn thừa nhận em là cháu gái nhỏ của .”

Bùi Hạc Niên như cô:

“Vậy coi như sai .”

“Đám hậu bối nhà họ Bùi mặt từ đến nay đều ngoan ngoãn, ai dám mặt nũng mè nheo.”

cũng loại cháu gái nhỏ mới tỏ tình xong, liền hẹn hò với khác.”

Khương Chi Chi lý do thoái thác vớ vẩn của cho chút hiểu :

“Bùi Hạc Niên, em hẹn hò.”

“Cậu là bạn học em giúp đỡ, gia cảnh , cho nên sớm ở nhà em.”

Bùi Hạc Niên nhấp một ngụm , giọng điệu bình thản:

“Ồ? Vậy hai còn liếc mắt đưa tình, cái gì em bảo vệ , bảo vệ em...”

Những ngón tay thon dài nắm chén lộ trong khí, trắng ngần như ngọc.

Giọng cũng lạnh lùng:

còn tưởng vô tình lạc phim trường đang diễn cảnh lấy gậy đ.á.n.h uyên ương chứ.”

Khương Chi Chi: “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-24.html.]

Kỳ lạ thật.

Sao hôm nay Bùi Hạc Niên chuyện cứ âm dương quái khí thế nhỉ?

Anh sẽ thật sự giúp chứ?

Rốt cuộc buổi sáng, cô còn thề son sắt với là sẽ đến trường học hành chăm chỉ, còn bảo nấu cơm cho cô phần thưởng.

Chỉ trong chớp mắt , nếu điện thoại từ trường gọi về, cô đ.á.n.h với khác, chắc chắn sẽ tức giận, còn tin cô nữa.

Khương Chi Chi chớp chớp mắt, trong nháy mắt hiểu .

Bùi Hạc Niên chắc chắn trong lòng thoải mái.

Người kiêu ngạo như , chỉ coi thường khác, thể để khác dẫn đầu đá khỏi cuộc chơi.

Chắc chắn là hành vi của cô tổn thương cảm giác ưu việt của , cho nên mới năng kỳ quái như .

Khương Chi Chi chậm rãi vươn tay , khẽ kéo ống tay áo Bùi Hạc Niên.

Giây tiếp theo, giọng trầm thấp lạnh lẽo của Bùi Hạc Niên lạnh lùng vang lên:

“Sao, cho dùng viên đạn bọc đường ?”

“Lại dùng những lời ngon ngọt đó để lừa gạt ?”

“Em cho rằng là loại đàn ông ngu ngốc chỉ vài ba câu mê hoặc tìm lối về, Khương Chi Chi?”

Giây tiếp theo, hương thơm của thiếu nữ cùng với thở ấm áp phả xuống.

ai đó nhẹ nhàng chạm .

Khương Chi Chi to gan, hai tay ôm lấy mặt , giọng điệu mềm mại kéo dài:

“Bùi Hạc Niên, là ghen tị đấy chứ?”

Khi cô chuyện, đôi mắt sáng long lanh, thở nóng ẩm phả đôi môi mỏng của Bùi Hạc Niên.

Động tác quá mức mờ ám, ngay cả thở cũng hòa quyện .

Bùi Hạc Niên bỗng nhiên cảm thấy chút khát, ánh mắt dừng cánh môi thiếu nữ càng thêm nóng bỏng.

“Thì như thật sự sẽ ghen ...”

Giọng thiếu nữ mềm mại lay động trong khí, nhưng Bùi Hạc Niên cảm thấy chút rõ.

Cô đang chuyện.

Bùi Hạc Niên thấy đối phương đang gì, nhưng chút hiểu.

Anh chỉ hôn cô.

Ý thức chợt lóe lên trong đầu, Bùi Hạc Niên một tay ôm lấy eo đối phương.

Cách lớp áo gió mỏng manh, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, dường như yếu ớt đến mức chỉ cần dùng thêm chút lực là sẽ gãy.

Động tác cánh tay Bùi Hạc Niên thả lỏng một chút, ánh mắt đen tối quét qua cánh môi đối phương, lặp những lời cô :

“Cái gì ghen?”

Khuôn mặt xinh khanh khách , cố ý thả mềm giọng điệu như đang nũng:

“Người như Bùi , cũng sẽ rõ còn cố hỏi ?”

Bàn tay to nắm chặt eo cô càng thêm siết chặt, giọng Bùi Hạc Niên trầm thấp mang theo chút khàn:

“Rốt cuộc vẫn là tiểu yêu tinh khẩu thị tâm phi, giỏi nhất là dùng khuôn mặt xinh để dối.”

Cô gái ôm trong n.g.ự.c khanh khách , ngón tay thon dài dọc theo hàng cúc áo sơ mi, khẽ khảy từng chút một:

“Vậy chẳng bằng Bùi đoán xem, tiểu yêu tinh sẽ gì?”

Cách một lớp vải lụa mỏng manh, xúc cảm trượt dài đầu ngón tay đều phóng đại.

Tim đập thình thịch, tần suất tim đập chợt rối loạn.

Yết hầu Bùi Hạc Niên nhanh chóng trượt xuống, ánh mắt đen tối chằm chằm khuôn mặt xinh , như nghiền nát mắt nuốt bụng.

Điện thoại di động "ong ong" hai tiếng vang lên.

Bùi Hạc Niên vốn dĩ định cuộc điện thoại mất hứng .

giây tiếp theo, ánh mắt quét đến tên đang nhảy lên màn hình, bỗng nhiên đổi chủ ý.

Anh liếc đầu ngón tay đang vẽ vòng tròn n.g.ự.c , đứa trẻ xinh gì cả, nhận cuộc gọi.

Lại tiện tay bật loa ngoài:

“Duật Chi, việc gì?”

Nghe tên Cố Duật Chi, Khương Chi Chi trong nháy mắt ngoan ngoãn xuống, lén lút rụt tay đang nghịch ngợm .

Giọng trầm thấp của Cố Duật Chi từ đầu dây bên truyền đến:

“Hạc Niên, ở đại học A?”

“Cậu thấy Chi Chi ?”

 

Loading...