Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-11-23 20:34:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa trưa phong phú, là những món Khương Chi Chi thích ăn.

Bùi Hạc Niên cũng thoải mái, hề chút ghen tuông nào, ăn trò chuyện về kế hoạch nghỉ phép năm , chuyển chủ đề sang chuyện học tập của cô.

Vừa nhắc đến việc , Khương Chi Chi nghiêm chỉnh, chút buồn bã:

“Thật em vẫn luôn đổi ngành học…”

Thực “vẫn luôn”, mà là từ khi cô phát hiện xuyên thể , cô mới ý nghĩ đó.

Cô thích châu báu, nhưng mù mờ về thiết kế trang sức. Ngành do cô lựa chọn, học hành cũng chẳng .

Người đàn ông mặt mặc áo sơ mi màu bạc xám, buông hờ hai cúc áo, tay áo xắn gọn gàng, để lộ cánh tay thon dài. Vừa tỉ mỉ bóc cua cho cô, hỏi:

“Muốn chuyển sang ngành gì?”

Khương Chi Chi đặt đũa xuống, chống cằm, gương mặt đầy khó xử:

“Thật em cũng nên học gì…”

bỏ lỡ việc học quá lâu, nhiều môn hổng. Giờ bảo chọn ngay hướng cho tương lai, cô thấy mơ hồ, bắt đầu từ .

Ngoài ăn chơi thì dường như cô chẳng giỏi gì cả.

Khuôn mặt xinh nhỏ nhắn của Chi Chi thoáng buồn, giọng yếu ớt:

“Bùi Hạc Niên, bây giờ? Em chẳng giỏi gì hết… khi tiêu tán hết gia sản mất…”

Lời than thở nhỏ nhẹ khiến khóe môi khẽ nhếch lên, trong mắt thoáng hiện ý .

Anh cầm khăn lau tay, bắt chước giọng điệu buồn rầu của cô:

“Vậy thì đây? Một cô gái xinh đáng yêu như bé cưng, nếu tiêu hết gia sản thì chắc chắn sẽ kẻ nhắm tới, lừa về nhà, nhốt , bắt sinh con…”

Giọng trầm thấp, mơ hồ như rót mật tai. Anh như , ánh mắt sâu nặng cô.

cô gái nhỏ chẳng sợ hãi, mà còn cong mắt , ngọt ngào như mật:

em chồng mà! Có ở đây, em chẳng sợ gì hết!”

Động tác xoay ngón tay của dừng một chút. Dưới ánh đèn sáng, gương mặt tuấn tú của khẽ nhếch môi, nở nụ nhẹ.

Một lát , ôm Khương Chi Chi lên đùi, khẽ cọ má cô:

“Đi học , bé cưng.”

Giọng thấp, tràn ngập lưu luyến. Vừa như đau lòng cho cô, như đang dỗ dành:

“Những môn đây em thành thì cần bổ túc. Anh tìm thầy cho em . Ngành thiết kế trang sức hợp với em. Hơn nữa, Khương gia chỉ còn em, mà sự nghiệp Bùi gia cũng phức tạp…”

Đôi mắt trong veo của Khương Chi Chi , gương mặt bàn tay dịu dàng vuốt ve.

Anh khẽ thở dài:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-229.html.]

“Anh hơn em nhiều tuổi, những năm qua sống thương trường sóng gió, đắc tội ít . Rất nhiều kẻ c.h.ế.t.

Em cũng chứng kiến vụ t.a.i n.ạ.n của Duật Chi . Trên đời nhiều bất ngờ, nên chuẩn cho tình huống nhất. Bé cưng…”

Ngón tay lướt qua mí mắt cô, khẽ hôn lên:

“Anh sợ một ngày nào đó xảy chuyện, thể bảo vệ em chu . Nếu lỡ em…”

Một bàn tay mềm mại bất ngờ che miệng . Khương Chi Chi nhíu mày, vui:

“Không cho như .”

Anh khẽ hôn lòng bàn tay cô, dịu dàng gỡ xuống:

nếu thật sự xảy , hy vọng em khả năng tự bảo vệ . Anh cũng hy vọng, khối tài sản lớn của Bùi gia sẽ biến thành gánh nặng khiến em hại.

Nếu em đồng ý, năm hãy chuyển sang ngành tài chính. Anh sẽ lập hẳn một đội ngũ hỗ trợ em thực hiện vài dự án. Sau khi nghiệp nhanh nhất thể, em thể nước ngoài học thêm MBA một đến hai năm.

Dù em học giỏi cũng . Dù em học xong mà việc cũng . Anh sẵn lòng nuôi em, cùng em trưởng thành từ từ.”

Ngón tay vuốt ve gương mặt mềm mại của cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Anh nhịn hôn nhẹ lên má cô:

“Điều duy nhất mong là nếu một ngày còn nữa, em thể hiểu những văn bản, hợp đồng. Em thể quản khối tài sản , sống theo ý , chứ lừa, che mắt…

Chứ để lừa hết tiền, phô trương hưởng thụ, khiến em rơi xuống hố sâu thoát .”

Mắt Khương Chi Chi cay xè, cô vùi mặt n.g.ự.c .

Mùi hương tuyết tùng quen thuộc bao phủ, nhịp tim định khiến cô thấy an lòng. Hốc mắt cô đỏ lên, nức nở khe khẽ ôm chặt hơn.

Anh cúi xuống hôn nhẹ mái tóc cô, bàn tay lớn vỗ về lưng, thì thầm:

“Anh nhiều yêu em, sẵn sàng vì em vượt lửa băng sông, hái trời, thậm chí hy sinh mạng sống. bảo bối , lòng phức tạp.

Thời gian và dư luận sẽ cuốn , dệt nên vô ngã rẽ. Chỉ cần một chút sơ suất, em sẽ đẩy sang một con đường khác.

Cho dù em trẻ trung, xinh và đáng yêu đến mức khiến xiêu lòng, cũng thể đảm bảo tất cả những ở bên em sẽ mãi giữ nguyên tâm ý ban đầu.

Lùi một bước, cho dù họ vẫn yêu em, thì bảo bối , với em — quanh em chẳng ai thật sự cả.”

Ngón tay mạnh mẽ của nắm lấy cổ tay cô, nâng lên mặt:

“Họ sẽ ghen tuông, sẽ đố kỵ, sẽ tranh giành đến một mất một còn. Và cuối cùng còn , thể sẽ biến chất trong sự đố kỵ méo mó đó. Hắn thể chiếm hữu em, giam hãm em, khóa chặt em, bắt em những điều em . Đến cuối cùng, em sẽ giống như một con chim hoàng yến cắt cánh, chỉ còn chiếc lồng giam cầm.”

“Bé cưng…”

Anh vỗ về gương mặt cô, thở nóng rực phả da, hôn lên má cô, giọng trầm ấm:

“Chỉ khi nắm vận mệnh trong tay , em mới thật sự tự do.

Đừng đặt niềm tin tuyệt đối bất kỳ đàn ông nào. Đừng trao cả bản cho ai cả. Bởi họ đều thể trở thành mối nguy tiềm ẩn.

Vậy nên, hãy vai , để vươn lên cao hơn một chút.”

 

Loading...