Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 213
Cập nhật lúc: 2025-11-22 19:13:14
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4AsVul7anR
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh đèn sáng chói chiếu xuống, hốc mắt Khương Chi Chi như nứt , đau nhức đến mức khó chịu.
Cô vội vàng cụp mi xuống, che giấu những giọt nước mắt suýt trào .
Ngực nghẹn , như một khối bông ướt nhẹp chặn ngang, ngay cả việc thở cũng gắng sức.
Trong dòng chảy vô tận của thời gian và vũ trụ, cô lặng lẽ biến mất suốt 6 năm. Thân thể kẻ đáng ghét chiếm giữ, từ đó cắt đứt với thế giới .
Sáu năm , cô chỉ thể ẩn trong một xác nhỏ bé, ôm ký ức ngày xưa, từng chút từng chút lớn lên.
Còn thiếu niên từng là mặt trời rực rỡ của cô, suốt 6 năm mắc kẹt trong hồi ức và hiện thực đầy cay đắng, nếm đủ tủi thể thành lời.
Ai sẽ tin rằng một con vui vẻ hồn nhiên, bỗng dưng đổi linh hồn?
Câu chuyện hoang đường như thế, chỉ trong tiểu thuyết viễn tưởng.
Ngày qua ngày khác, kẻ trộm giả cô, sống trong xác cô. Ngay cả cũng nhận .
Chỉ Tịch Cận, từng thiết đến mức gì giấu nổi mới xuyên qua lớp vỏ bề ngoài giống hệt , phát hiện manh mối.
khi còn quá trẻ, Tịch Cận cũng chỉ thể bối rối, bất lực, đối diện với “Khương Chi Chi” đột nhiên trở nên xa lạ, ác ý.
Lúc nước đá từ tay “cô” hắt lên , trong cái ngày lạnh nhất mười năm, nghĩ gì?
Có cũng đau đớn, cũng bất lực, trong khi theo ánh mắt tò mò, trêu chọc của khác, giữa gió bấc lạnh buốt, giọt nước đá hòa những giọt nước mắt nóng bỏng?
Ngón tay Khương Chi Chi khẽ siết , móng tay hằn sâu lòng bàn tay.
Cô cúi , giả vờ cột dây giày để che hốc mắt đỏ hoe.
Nước mắt nóng hổi rơi xuống đùi, loang một mảng màu sẫm.
Cô vội dùng khăn giấy lau, ngẩng đầu giả vờ như chẳng chuyện gì.
Bên cạnh, hai bạn vẫn mải tranh luận, ai chú ý đến cô.
Khương Chi Chi lén lấy điện thoại, định gửi tin nhắn cho Tịch Cận.
ngay lúc đó, một tin nhắn mới bật .
Số lạ, lưu tên:
【 Sao thế, bảo bối? 】
Ngón tay Khương Chi Chi siết chặt điện thoại, ánh sáng màn hình hắt mắt, phản chiếu đôi con ngươi ướt át.
Một lát , cô bình tĩnh , giả vờ để tâm, xóa tin nhắn đó, gửi cho Tịch Cận một dòng mới.
Anh nhanh chóng trả lời, gửi cả định vị. Cảnh vật ngoài cửa xe vụt qua mờ mịt, kèm theo biểu tượng mặt rạng rỡ.
【 Chơi vui nhé, Chi Chi. 】
【 Khoảng một tiếng nữa, đợi tới đón! 】
Khương Chi Chi tắt điện thoại.
Câu chuyện bàn tiệc chuyển sang chủ đề khác, nhắc đến canteen từng sửa sang , những thầy cô cũ. Ký ức mơ hồ qua năm tháng bỗng gọi dậy, kéo xích gần hơn.
Khương Chi Chi tranh thủ thêm nhiều liên lạc mới.
Sáu năm qua, vì chiếm lấy thể cô đổi luôn WeChat, cô mất liên lạc với nhiều bạn bè.
Cô chỉ bóng gió, kể rằng hồi đó sống như bình thường, khi nghiệp thì ít liên hệ nên bạn bè mới tin tức gì.
Uống vài vòng nước trái cây, đề nghị chuyển sang bia.
Mấy cô gái tụ tập uống Yakult, cô nàng Y2K nóng bỏng còn trổ tài pha chế rượu mới học, ngay tại chỗ dùng Rum pha Yakult, thêm chanh và nho ép, thành ly cocktail ngọt dịu.
Khương Chi Chi cũng rót một ly nhỏ, cùng uống vài ngụm.
Ký ức tuổi trẻ vượt núi băng biển lớn, một nữa ùa về, lan tỏa trong căn phòng.
Nắm chặt chiếc ly lạnh trong tay, Khương Chi Chi cảm nhận rõ rệt đang kết nối với thế giới .
Cô mất 6 năm.
May mắn , giờ đây vẫn còn quãng thời gian dài phía , tự do và rực rỡ.
May mắn , và Tịch Cận vẫn ở đó, vẫn chờ cô.
Cô vẫn còn đủ thời gian, để cùng những yêu thương , sống bên ngày qua ngày.
---
Rượu uống vài vòng, bắt đầu hát karaoke.
Lục Tư Ngôn gọi điện tới, hỏi cô đang ở .
Sợ hai chạm mặt gây cãi vã, Khương Chi Chi chỉ báo địa điểm, bảo cần đến đón, để yên tâm.
Khách sạn vốn thuộc Hoắc gia, năm xưa ông cụ Hoắc từng tổ chức tiệc cưới ở đây. Sau khi Hoắc thị sụp đổ, khách sạn nhiều đổi chủ. Nay Hoắc gia trở về, mua nơi .
Lục Tư Ngôn còn gọi điện cho quản lý, yêu cầu chi phí hôm nay ghi tài khoản , dặn họ chăm sóc cô thật chu đáo.
Khương Chi Chi động “ăn chực”, lòng chẳng hề cảm kích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-213.html.]
Suốt bữa tiệc, cô uống Yakult, uống cả vài ly cocktail ngọt.
Cô bạn Tô Tô mặt đỏ bừng vì rượu, hào hứng trổ tài ảo thuật học online. Khương Chi Chi rộng rãi tháo nhẫn đưa cho bạn.
Ánh đèn, tấm vải đỏ, những câu thần chú lạ tai, trong chốc lát chiếc nhẫn biến mất, khiến cả phòng ồ lên kinh ngạc.
Theo hướng dẫn, Khương Chi Chi khẽ thổi một .
Tấm vải đỏ tung lên, “bụp” một tiếng, chiếc nhẫn sáng lấp lánh xuất hiện, rơi thẳng ly cocktail màu đỏ sậm.
Tiếng vỗ tay vang dội, khí náo nhiệt.
Khương Chi Chi cũng vỗ tay theo, nhưng rượu b.ắ.n ướt ống tay áo. Sợ mất hứng, cô lấy cớ toilet.
Hành lang vắng, cửa sổ khẽ mở, gió lạnh tràn .
Cô gái mặc áo lông trắng bước nhẹ nhàng, giày thể thao gõ xuống nền sàn bóng loáng.
Vừa rẽ qua khúc cua theo chỉ dẫn, bất ngờ bàn tay lớn bịt chặt miệng, vòng tay rắn chắc siết eo, kéo cô một căn phòng nhỏ bên cạnh.
Trong căn phòng tối om, rèm dày che kín, chỉ gió lạnh len khe cửa.
Khương Chi Chi run lên, theo bản năng chụp lấy bàn tay đối phương.
Là cảm giác quen thuộc.
Bàn tay to, ngón thon dài, bọc trong găng da mềm.
Đối phương cao lớn, thở lạnh lẽo phả lên cổ cô, mang theo mùi nguy hiểm.
Anh khẽ , giọng biến đổi qua thiết , áp sát tai cô, ma mị thì thầm:
“Bé cưng…”
Âm thanh ẩm ướt, quen thuộc đến ám ảnh, quấn chặt lấy từng giác quan của cô.
Khương Chi Chi giãy giụa, ánh mắt thẳng thắn bóng tối, bình tĩnh vạch trần:
“Đừng giả vờ nữa. Anh Bùi Hạc Niên.”
Người khựng , bật .
Giọng nam biến đổi vẫn để lộ sự khoái trá, bàn tay trong găng da khẽ vuốt mặt cô, trầm giọng:
“Thông minh lắm, vợ ạ.”
“ em ? Nhỡ chính là Bùi Hạc Niên thì ?”
Hơi thở phả nồng mùi rượu nhẹ, còn vương chút ngọt của Yakult.
Trong bóng tối, Khương Chi Chi mím môi, đôi môi nếm rượu ngọt khẽ mở, thốt một câu khiến c.h.ế.t lặng:
“Anh … lớn hơn .”
Cơ thể cao lớn lập tức cứng , thở nghẹn nơi gáy cô.
Khoảng lặng nặng nề như thể thời gian dừng .
Mấy giây , mới phản ứng, giọng qua máy biến âm đầy nghi hoặc, dồn dập hỏi:
“Không thể nào?”
Khương Chi Chi đẩy , dựa tường, hờ hững đáp:
“Ừ.”
Rồi còn nhấn mạnh nữa:
“Khác biệt rõ ràng.”
Lần , đối phương mất bình tĩnh thật sự.
Anh khom , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống cô:
“Em thấy ?”
“Em ngủ với ?”
“Vợ …”
Hơi thở gấp gáp, từng câu từng chữ như tấm lưới siết lấy cô.
“Khi nào? Sau lưng đúng ? Anh dùng ?”
Một cái tát giòn vang đ.á.n.h thẳng mặt .
Khương Chi Chi ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi:
“Hỏi xong ?”
Người đàn ông thở dồn dập, như kiệt sức gục xuống, chống tay lên tường, cơ thể từ từ trượt xuống.
Anh quỳ gối mặt cô, cánh tay rắn chắc siết chặt lấy eo, đầu dụi bụng cô, giọng nghẹn ngào, chua xót:
“Vợ… em sẽ t.h.a.i ?”