Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:51:15
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Khương vội vã trang trại chọn ngỗng nuôi thả tự nhiên, gọi điện thoại cho tài xế xong liền vội vàng , thậm chí thèm liếc mắt Kiều Nhan bên cạnh.

Kiều Nhan nắm c.h.ặ.t t.a.y , chút oán hận liếc bóng lưng Khương.

Giây tiếp theo, ánh mắt chạm đến phóng tới, khiến lưng cô như kim châm.

Kiều Nhan chậm rãi đầu , thấy Khương Chi Chi nãy còn ngoan ngoãn ôm Khương đang chằm chằm cô .

Đôi mắt hạnh tròn xoe xếch lên, mang theo vẻ kiêu căng ngông cuồng của đại tiểu thư nhà họ Khương.

[Ta là nữ phụ ác độc ghét bỏ, cho nên năng lỗ mãng cũng bình thường thôi, đúng hệ thống?]

Nhận sự đồng ý của hệ thống, Khương Chi Chi chằm chằm Kiều Nhan, khóe môi hồng nhuận khẽ nhếch lên:

“Kiều Nhan, chị đang tính toán cái gì.”

Từ sự kiện bắt gian tối qua cho đến biểu hiện đổ thêm dầu lửa hôm nay, Khương Chi Chi đại khái hiểu rõ nhân vật nữ chính Kiều Nhan của thế giới là loại gì.

Cô vốn định nước sông phạm nước giếng với Kiều Nhan.

ai bảo Kiều Nhan nhắm cô.

thể nền cho Kiều Nhan, một nữ phụ ác độc tận tâm tận trách.

Kiều Nhan bắt nạt cô.

Trong giấc mơ cô hết đến khác mơ thấy cả tỏa ánh sáng dịu dàng, nhào lòng đối phương liền rơi nước mắt.

Chuyện .

Giọng nhẹ nhàng mang theo lạnh lẽo, Khương Chi Chi nghiến răng nghiến lợi từng chữ:

“Dám động đến , chị c.h.ế.t chắc .”

Biểu tình Kiều Nhan cứng đờ, hô hấp cũng chút tự nhiên.

Tịch Cận và Lục Tư Ngôn vẫn còn ở đây, Kiều Nhan chỉ thể dùng vẻ mặt nhút nhát đối phương:

“Em họ Chi Chi, chị em thích chị thiết với dì, nhưng chị cũng thích dì mà —”

“Chị ?”

Giọng Khương Chi Chi lạnh như băng, mang theo vẻ trào phúng:

“Hay là , phụ nữ tiền mới là chị?”

Âm mưu nhỏ vạch trần, sắc mặt Kiều Nhan trắng bệch:

“Khương Chi Chi, em —”

chớp mắt, gầy yếu che ngực, nước mắt nhanh chảy xuống:

“Chi Chi, chị em thích chị, nhưng em cũng thể vu khống chị như .”

“En luôn chọc dì tức giận, dì ngày đêm bao nhiêu , chị cũng đau lòng dì, chị chỉ em đối với dì một chút...”

như lê hoa đới vũ, ánh mắt cầu cứu về phía Tịch Cận.

Chàng trai lai cao lớn đang thưởng thức mái tóc Khương Chi Chi, như thấy tiếng lóc đáng thương của cô .

Kiều Nhan lóc chuyển ánh mắt sang Lục Tư Ngôn.

Lục Tư Ngôn Khương Chi Chi bắt nạt nhiều năm như , nhất định thể hiểu cô .

Nhìn thấy vẻ bắt nạt của cô , nhất định sẽ khơi dậy hận thù trong lòng , đó khiến hung hăng trả thù Khương Chi Chi, nhất là một d.a.o đ.â.m c.h.ế.t cô.

Kiều Nhan lòng đầy ác độc nghĩ, thút tha thút thít nức nở lau nước mắt.

Quả nhiên, Lục Tư Ngôn đang như suy tư gì chằm chằm cô , ánh mắt u ám.

Cậu nhất định sẽ đau lòng cho vẻ như lê hoa đới vũ của cô , căm ghét Khương Chi Chi độc ác.

Kiều Nhan thầm nghĩ.

cách đó vài bước, Lục Tư Ngôn nhẹ nhàng xoa xoa lòng bàn tay, trong đầu tự giác nhớ đêm qua, cái chạm ẩm ướt mang theo hương hoa hồng .

Cô gái mặc váy ngắn cúi xuống, mí mắt mỏng ửng đỏ tan, như cành tường vi non đầu xuân sương sớm thấm ướt.

Đôi mắt hạnh tròn xoe ướt át, hàng mi ướt một mảng, chóp mũi cũng hồng, như mới .

Yếu ớt, tinh tế, mảnh mai.

Khóc cũng đến thật xinh .

Sẽ gợi lên d.ụ.c vọng bạo ngược của khác, bóp cổ cô ấn xuống giường, xem cô đến ướt đẫm một trận như thế nào, chỉ thể dùng đôi mắt m.ô.n.g lung ngấn nước , đáng thương vô cùng cầu xin .

Sao thể xinh như ?

Một chút cũng giống Kiều Nhan, đến xí, còn ồn ào.

Lục Tư Ngôn thờ ơ vân vê lòng bàn tay, ánh mắt sâu thẳm quét về phía vị đại tiểu thư bên cạnh , trong lòng dâng lên một sự hưng phấn khó kìm nén —

Cậu thật sự nên giữ mạng của vị đại tiểu thư .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-20.html.]

Cô bắt nạt , vốn dĩ nợ .

Cho nên để bồi thường, cô nên mảnh mai đáng thương mà gối đầu lên đùi .

Chóp mũi hồng hồng, vành mắt ửng đỏ.

Dùng giọng điệu mơ hồ rõ, nũng nịu gọi là ông xã…

Dựa theo ý tưởng hôm nay đưa Khương Chi Chi ngoài chơi, Tịch Cận lái một chiếc Porsche 911 màu xanh điện quang.

Màu sắc bắt mắt, cùng khí chất phóng khoáng bất cần của Tịch Cận đặc biệt phù hợp.

Đêm qua mưa tạnh, mặt trời ló dạng, mặt đất vẫn còn ẩm ướt.

Tịch Cận hai ba bước đến xe , kéo cửa ghế phụ, vỗ vỗ:

“Chi Chi, em đây.”

“À, vị ăn bám —”

Tịch Cận nửa câu, mới như nhận lỡ lời, đôi mắt đào hoa cong cong Lục Tư Ngôn:

“Vị bạn học , sẽ cũng ké xe ?”

Khương Chi Chi đầu , bỗng nhiên cảm thấy chạm thứ gì đó, cùng với tiếng hít ngược khí lạnh của Lục Tư Ngôn.

Nhìn kỹ mu bàn tay Lục Tư Ngôn, vết sẹo đang rỉ m.á.u ngoài.

Khương Chi Chi còn kịp mở miệng, liền thấy Lục Tư Ngôn chút động tĩnh che mu bàn tay , giọng bình tĩnh:

sẽ lái xe, thể lái xe theo các , tan học đón đại tiểu thư về.”

“Cậu thương , còn lái xe gì?”

Khương Chi Chi khẽ hếch cằm: “Lục Tư Ngôn, lên xe.”

Lục Tư Ngôn do dự một chút.

Tịch Cận lạnh bình luận: “Hồ ly tinh.”

Khương Chi Chi rõ Tịch Cận gì, bởi vì giọng Lục Tư Ngôn chút khàn vang lên nữa, hai giọng chồng lên :

“Vết thương của , quen .”

Cậu quen , Khương Chi Chi lập tức nhớ là ai gây chuyện , bắt đầu áy náy.

“Hôm nay lái xe, lành hẳn .”

Cô trở tay kéo Lục Tư Ngôn, đàn ông mảnh khảnh cao hơn cô một cái đầu lảo đảo theo cô.

Làn da trắng lạnh, đôi môi nhợt nhạt, mang một vẻ yếu ớt gần như tan vỡ.

Lục Tư Ngôn yên, đeo cặp sách cho cô, mái tóc rối, mặt mày chút u ám, dường như chút do dự:

say xe, đại tiểu thư.”

Khương Chi Chi: “Chuyện nhỏ, phía .”

Tịch Cận định dùng dáng vẻ soái khí cài dây an ghế phụ cho cô: “?”

Lần Lục Tư Ngôn phản bác.

Cậu gật đầu, lập tức về phía ghế phụ, về phía Tịch Cận:

“Vất vả cho Tịch thiếu gia .”

Tịch Cận siết chặt nắm tay: “...”

Anh ngay cái tên ăn bám Lục Tư Ngôn thứ lành gì.

Bạch liên hoa c.h.ế.t tiệt.

Trà xanh c.h.ế.t tiệt.

Tịch Cận một tay chống cửa xe, giọng như nghiến răng nghiến lợi:

“Không phiền toái.”

“Nói cũng kỳ lạ, mới cửa còn ...”

Tịch Cận chằm chằm , một tiếng:

“Cậu trùng hợp , nhắc đến lên xe, vết thương liền rách .”

“Bạn học Lục chắc cố ý đấy chứ?”

Lục Tư Ngôn khẽ rũ mắt, nghiêng đầu về phía Khương Chi Chi.

Cậu vốn dĩ mảnh khảnh, tóc đen môi đỏ, lớn lên xinh , khi cụp mi rũ mắt như , dễ khiến cảm thấy đáng thương.

Cậu trực tiếp trả lời câu hỏi của Tịch Cận, chỉ lặng lẽ Khương Chi Chi bằng đôi mắt đen sâu thẳm, nhẹ giọng hỏi:

“Đại tiểu thư cũng nghĩ về ?”

 

Loading...