Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-11-08 16:10:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong ấn tượng của Khương Chi Chi, Bùi Hạc Niên luôn là “Bùi tổng” hô mưa gọi gió ở thành phố A, mà ai nhờ gì cũng thể giải quyết, ở đó thì chắc chắn sẽ yên tâm.

tối nay, Bùi Hạc Niên xe lăn, khuôn mặt tuấn tú mang theo chút tái nhợt và gượng gạo, đôi mắt chăm chú cô, kể chuyện hồi nhỏ, một bướng bỉnh ngốc nghếch.

Giống như một tấm rèm dày kéo hở một góc, để cô vô tình thấy chút vết tích năm tháng bức tường kiên cố gì phá nổi của .

Hóa , nhiều năm , khi từng gặp, Bùi Hạc Niên cũng từng là một đứa trẻ hề kiêu ngạo, cũng thong dong như bây giờ.

Tiếng đồng hồ treo tường tích tắc trôi, trợ lý vài mang đồ ăn khuya .

Khương Chi Chi đói lắm, chỉ chậm rãi uống nước trái cây, Bùi Hạc Niên “cảm ơn, vất vả để trợ lý nghỉ.

Ánh mắt cô bất giác dừng ở đôi chân , trong đầu hiện lên hệ thống 002:

【Tất cả nhân vật đều sẽ ngã rẽ nhân sinh , sự thúc đẩy của tai họa ngầm và cốt truyện.】

“tai họa ngầm” thật sự là gì?

Chẳng lẽ chính là đôi chân tàn tật ?

Hay… còn thứ khác?

Khương Chi Chi nhíu mày. Nếu t.a.i n.ạ.n là thật, hệ thống cảnh báo? Hay đây chỉ là 002 cố tình dọa cô, ép cô chấp nhận ràng buộc?

Bùi Hạc Niên đầu, lúc bắt gặp ánh mắt cô vẫn chăm chú xuống chân .

… Hình như cô thật sự để ý chuyện .

Một thoáng ý nghĩ kỳ lạ lóe lên, chẳng lẽ Chi Chi “sở thích đặc biệt với chân”?

Anh lập tức bỏ ý nghĩ đó, thản nhiên :

“Đồ ăn hợp khẩu vị hả, bé cưng?”

Khương Chi Chi lắc đầu.

Chỉ cần , thứ đều . trong đầu cô vẫn loạn cả lên.

Nếu , vì khác “sống bao lâu”?

Một tia sáng lóe lên trong đầu, tim cô “ong” một tiếng.

Cô bật dậy, bước nhanh đến mặt Bùi Hạc Niên.

Anh ngẩng đầu , môi cong, khuôn mặt tuấn tú phần tái nhợt, ánh mắt chứa đầy sự bất ngờ.

Hơi thở của Khương Chi Chi gấp gáp, ngón tay run run vội vàng cởi từng chiếc cúc áo .

Bùi Hạc Niên ngạc nhiên, nhưng khóe môi càng cong hơn. Anh hề ngăn cản, thậm chí còn ngửa , cổ vươn , ánh mắt như trêu chọc như dung túng.

Áo bệnh nhân nhanh chóng cởi , lộ bờ n.g.ự.c rắn chắc, cơ bắp gọn gàng, hề một vết thương nào.

“…”

Đôi mắt Khương Chi Chi trợn to, cả cứng . Hai tay chống lên vai , run giọng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-170.html.]

“Bùi Hạc Niên?!”

Anh khẽ, giọng trầm khàn, mang theo sự thẳng thắn lạ lùng mà cũng cực kỳ mê hoặc:

“Tai nạn là thật, ngoài ý cũng là thật. phần cơ thể hề thương. Em kiểm tra tiếp , bé cưng?”

Sắc mặt tái nhợt thật, giống giả. ánh mắt lấp lánh, ẩn giấu sự hứng thú che giấu.

Khương Chi Chi cúi đầu xuống chân , cẩn thận hỏi:

“Chân … gãy thật ?”

Một bàn tay to đặt lên eo cô, qua lớp áo mỏng vẫn truyền đến độ ấm nóng bỏng.

Giọng trầm thấp, kiên nhẫn như đang dỗ dành một đứa trẻ tò mò:

“Em hỏi rõ điều nào?”

Trong đầu Khương Chi Chi thoáng hiện lên câu hôm qua của Lục Tư Ngôn, “sống bao lâu”.

Cô c.ắ.n môi, hít sâu một , bất ngờ giật chiếc chăn phủ đùi xuống.

Chiếc chăn rơi xuống sô pha.

Khương Chi Chi cúi đầu thoáng qua, mặt bỗng đỏ bừng, đôi mắt long lanh như sắp ứa nước. Cô ngượng giận, bật thốt:

“Bùi Hạc Niên!”

Anh dựa xe lăn, đến nhàn nhạt, giọng điệu nhận sai nhưng chút hối hận:

“Xin bé cưng, hưng phấn.”

Bàn tay eo cô siết chặt thêm, ánh mắt nóng rực như nuốt chửng cả cô.

“Dáng vẻ em ấn ngã … thật sự quyến rũ.”

Khương Chi Chi đỏ mặt, vội lắc đầu: “Không !”

Ánh mắt híp , khóe môi như như :

“Không em luôn lo lắng chân thương ? Vậy thì đây chẳng là cơ hội nhất để kiểm tra , bảo bối?”

“Anh xe lăn , em ấn ngã kiểm tra cũng cách nào phản kháng. Tai nạn đúng là thật, nhưng giờ cũng còn khỏe mạnh như . Cho nên… em kiểm tra thế nào, cũng trốn .”

Giọng trầm khàn len lỏi tai, như lời tình nhân thì thầm, chân thành mê hoặc:

“Em thể gì với cũng , bé cưng.”

“Anh sẽ gạt em, đôi lúc thành thật, thể thẳng thắn với em. Muốn sự thật, em tự vén lên.”

Đôi mắt phượng hẹp dài lóe sáng trong ánh đèn, nguy hiểm dịu dàng.

Anh nghiêng đầu, mỉm :

“Em … chạm thử , bé cưng?”

Loading...