Tứ Hôn, Sát Thần Vương Gia Cư Nhiên Là Tuyệt Thế Mỹ Nam - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-09-19 09:38:00
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phụ là ý gì?” Ân Nguyệt khẽ nhíu mày tú lệ, lặng lẽ thẳng đối phương.
Đây là đầu tiên Ân Nguyệt gặp phụ , phụ từng quan tâm đến sống c.h.ế.t của nguyên chủ.
“Hoàng thượng vì đột nhiên hạ chỉ ban hôn cho ngươi?” Ân Tu Viễn Ân Nguyệt với ánh mắt đầy vẻ dò xét, ông dường như hiểu quá ít về con gái .
Ân Tu Viễn thể đến vị trí Tể tướng, tuyệt đối là kẻ ngu độn, hôn nhân hoàng gia phần nhiều là cân nhắc lợi hại.
Hoàng thượng đây từng nhắc đến chuyện hôn sự với ông, thánh chỉ hạ vội vàng, trong đó nhất định duyên cớ,
Chỉ là ông nhất thời nghĩ là gì, thậm chí hoang đường đến mức nghi ngờ hai họ quen .
“Phụ là một vị Tể tướng triều đình còn chuyện, nữ nhi ?”
Người phụ hờ e rằng đầu óc gỉ sét , Kính Vương ở ngoài chinh chiến ba năm, hôm qua mới về kinh, ba năm nàng mới mười một tuổi...
Ân Tu Viễn Ân Nguyệt cãi đến mức nhất thời gì, mắng , nhưng Ân Nguyệt đúng sự thật.
Cuối cùng tức đến mặt đỏ tía tai, trừng mắt Ân Nguyệt một câu: “Đây là thái độ ngươi chuyện với phụ ? Thật là quy củ.”
Rồi phất tay áo trực tiếp ngoài.
“Chúc mừng tỷ tỷ, tìm lang quân như ý.” Ân Văn Dao trong mắt lộ rõ vẻ đắc ý.
Người vui vẻ nhất tại đó chính là Ân Văn Dao, Ân Nguyệt ban hôn cho Kính Vương, thì sẽ còn ai tranh giành ngôi vị Thừa Vương phi với nàng nữa.
Nghe Kính Vương đó hung bạo tàn nhẫn, khát m.á.u độc ác, còn lời đồn Kính Vương đầu báo mắt tròn, hàm én râu hùm.
Ngày nay dân chúng trong thành, luôn lấy Kính Vương để hù dọa trẻ con lời.
Ân Nguyệt gả qua đó, tuyệt đối sẽ khổ sở mà chịu, chừng còn sống chẳng bao lâu.
Ân Văn Dao định một tràng lời lẽ châm chọc, đầu thấy Ân Nguyệt mất dạng.
Ân Nguyệt hôm nay thật sự tâm trạng chơi đùa với nàng , nàng cảm thấy xui xẻo tột cùng, chuyện hôn nhân đại sự mà ai hỏi ý kiến nàng ?
Trở về viện, Ân Nguyệt y phục liền lén lút trèo tường khỏi phủ từ hậu viện.
Sáng sớm hôm đó, kinh thành Vân Lê quốc hai tin tức chấn động nổ tung.
Ác danh tàn bạo của Kính Vương Tiêu Lăng Diễm xác thực, thủ đoạn của tàn nhẫn, chỉ một đêm, nhiều vị quan chức triều đình thất thế.
Tịch thu gia sản, tống ngục, chút nương tay, tiếng lóc chửi rủa trong thành đêm qua, mãi đến khi trời sắp rạng đông mới dần lắng xuống.
Quan và cường đạo cấu kết gây họa cho dân chúng, Kính Vương việc nghĩa, ca ngợi, cũng thủ đoạn sấm sét của dọa sợ, quá tàn bạo.
Một tin tức khác là, Đại tiểu thư Ân Nguyệt của phủ Tể tướng, nổi tiếng xa gần với dung mạo xí và tài năng kém cỏi, ban hôn cho Diêm Vương khát m.á.u Tiêu Lăng Diễm.
Ân Nguyệt phố thậm chí còn thấy bình luận nàng với Kính Vương, ‘nữ nam ác, thật đúng là một đôi trời sinh’.
Ân Nguyệt hiện giờ tâm trí quan tâm đến vấn đề xứng đôi , Kính Vương chiến lực kinh , tính mạng nàng quan trọng hơn, việc cấp bách là nhanh chóng giải độc trong , đó dứt khoát bỏ trốn.
Tự mang theo y thuật lang thang giang hồ, tiêu d.a.o tự tại mới .
“Cô nương, gặp thật là quá.” Dư Túc sớm đến cửa dược đường chờ Ân Nguyệt.
“Tiên sinh tìm việc gì?”
Ân Nguyệt nhớ là nam tử ôm đứa trẻ dược đường cầu cứu.
“Tại hạ thỉnh cô nương xem bệnh.” Dư Túc từ tiểu nhị dược đường Ân Nguyệt hôm nay sẽ đến lấy thuốc, liền đến sớm chờ nàng.
“Tiên sinh bệnh?” Ân Nguyệt thấy Dư Túc thể cường tráng, giống bệnh.
Chẳng lẽ bệnh kín? Nghĩ đến đây, ánh mắt Ân Nguyệt khỏi hạ xuống.
Dư Túc thấy ánh mắt Ân Nguyệt, sắc mặt lập tức đỏ bừng như gan heo.
“Tiên sinh cần giấu bệnh sợ thầy thuốc, bệnh thì nên...”
“Cô nương hiểu lầm , tại hạ bệnh, là chủ tử trong phủ bệnh mãn tính, cô nương bằng lòng khám bệnh ?”
Thấy những qua cửa dược đường đều dùng ánh mắt kỳ lạ , Dư Túc vội vàng ngắt lời Ân Nguyệt, cô nương thật là to gan.
Lần thật sự là hiểu lầm lớn , để che giấu sự ngượng ngùng, Ân Nguyệt nghiêm mặt : “Đi khám bệnh thôi, nhưng e rằng hôm nay tiện, trong nhà còn việc quan trọng, vị bệnh nhân bệnh cấp tính ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-hon-sat-than-vuong-gia-cu-nhien-la-tuyet-the-my-nam/chuong-27.html.]
Hôm nay thánh chỉ ban xuống, nàng tiện ở ngoài phủ lâu, nhưng nếu là chuyện liên quan đến tính mạng, thì khác.
“Không bệnh cấp tính, chỉ cần cô nương chịu khám, đợi thêm vài ngày cũng .” Dư Túc vội .
“Vậy thì xin để địa chỉ phủ , sẽ ghé thăm khám bệnh một ngày khác.”
“Còn xin cô nương đợi một lát.” Thấy Ân Nguyệt chịu đồng ý khám bệnh, Dư Túc trong lòng vui mừng khôn xiết, liền dược đường.
Không lâu , Dư Túc liền đưa một tờ giấy mực còn khô cho Ân Nguyệt.
Ân Nguyệt nhận lấy, ánh mắt dò xét Dư Túc, tờ giấy đó chỉ bốn chữ, “Võ Dương Hầu phủ.”
Không ngờ Dư Túc là của Võ Dương Hầu phủ.
Người bình thường thấy danh tiếng lớn của Hầu phủ đều sẽ cung kính, nhưng trong lòng Ân Nguyệt nghĩ: Nhà quyền quý, tức là thiếu tiền.
Trong chốc lát, Ân Nguyệt tìm một con đường kiếm tiền, tiền lương tháng mà phủ đây cấp cho nàng và tiền khám bệnh Dư Túc trả đều tiêu hết ở Huệ Nhân Đường , tiền thì khó lòng .
“Nói , khám bệnh là thu phí, tiền khám mỗi năm trăm lượng, tiền thuốc tính riêng.”
“Đó là đương nhiên, chỉ cần cô nương thể chữa khỏi bệnh cho chủ tử nhà , tiền bạc thành vấn đề.” Dư Túc tủm tỉm đồng ý.
Ân Nguyệt thấy Dư Túc sảng khoái như , vẫn còn nghĩ ít tiền .
Sau khi đạt thỏa thuận, hẹn giờ đến khám bệnh, Ân Nguyệt cầm theo dược liệu và kim châm đặt , vội vàng trở về phủ, khi còn trả kim châm của Quý Lỗ cho .
Ân Nguyệt về phủ liền tự nhốt trong phòng.
Buổi tối Hương Lan mang bữa tối đến cho nàng, nàng ăn vội vài miếng tiếp tục bận rộn.
Hương Lan hiểu cũng quấy rầy, lặng lẽ lui ngoài.
Ngày định sẽ yên bình.
Chương nhỏ vẫn xong, mời bấm trang tiếp theo để tiếp tục nội dung đặc sắc phía !
Tể tướng là dượng của Thừa Vương, nhưng ban hôn Đại tiểu thư phủ Tể tướng cho Kính Vương, lòng đế vương thật khó lường.
Trong chốc lát dân chúng bàn tán xôn xao, các quan triều thần cũng bí mật tụ tập bàn bạc, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ, Hoàng thượng chọn Trữ quân là Kính Vương.
Mà lúc , Thừa Vương phủ, tất cả đều dám thở mạnh.
Chính sảnh ngổn ngang một đống đổ nát, những thứ thể đập đều Tiêu Dật Thần đập nát.
Hành động của ám tuyến Hình bộ ngày hôm qua chẳng những giải quyết nguy cơ của Hộ bộ, thậm chí cả Thị lang Hình bộ cũng điều tra và thất thế.
Sáng sớm nay khi thánh chỉ ban hôn truyền , Tiêu Dật Thần còn giữ hình tượng ôn văn nhã nhặn của nữa.
Tiêu Lăng Diễm chặt đứt một cánh tay của , phụ hoàng còn ban Ân Nguyệt cho , tuyệt đối sẽ thỏa hiệp như .
“Vương gia đừng nóng vội, chỉ cần hai họ thành hôn, chuyện vẫn còn đường xoay chuyển, ?”
“Lương cao kiến gì?” Tiêu Dật Thần Lương Tấn, ánh mắt vẫn nguôi giận.
“Phủ Tể tướng và Vương gia là biểu , phủ Tể tướng đối với Vương gia mà , chẳng là tự nhiên ?”
Tiêu Dật Thần lập tức hiểu ý trong lời của Lương Tấn.
“Tiên sinh kế sách nào khác ?” Tiêu Dật Thần cau mày hỏi.
“Kế tuy là hạ sách, nhưng là cách đơn giản và nhanh nhất, thậm chí để cho khác đường lui.”
Người khác mà Lương Tấn đến chính là Kính Vương.
Thấy Tiêu Dật Thần im lặng, Lương Tấn trong lòng đang nghĩ gì : “Vương gia, kẻ thành đại sự câu nệ tiểu tiết.”
“Đến lúc đó sự thật sẽ là ngài và Đại tiểu thư Ân Nguyệt từ nhỏ quen , vốn dĩ lưỡng tình tương duyệt, là Kính Vương chen ngang cướp yêu.”
“Cuối cùng chừng còn thể trở thành một giai thoại, tạo nên mỹ danh si tình cho Vương gia.”
Ánh mắt Tiêu Dật Thần khẽ co , một khắc sự do dự biến mất, dã tâm khi bành trướng, từ từ lắng đọng.
“Như ... hiện tại lúc một cơ hội.” Khóe môi Tiêu Dật Thần cong lên, nhưng ý chạm đến đáy mắt.