Tứ Hôn, Sát Thần Vương Gia Cư Nhiên Là Tuyệt Thế Mỹ Nam - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-09-20 06:49:22
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm

Tể tướng phủ đón tiếp khách quý, Minh Tâm Công Chúa theo lệnh của Huệ Quý Phi đến thăm Ân Nguyệt. Triệu Thị tiểu tư gác cổng báo , vội vàng chạy ngoài, nhưng thấy bóng nào.

“Phu nhân, Công chúa đến Ẩn Nguyệt Hiên , những vật phẩm bổ dưỡng mà Quý Phi nương nương ban tặng cũng đưa đến Ẩn Nguyệt Hiên.”

“Biết .” Triệu Thị giờ phút nào còn tâm trí nghĩ đến những thứ đó, nàng phất tay cho tiểu tư lui xuống, vẻ mặt đầy tâm sự trở về Thúy Ngọc Hiên.

Mới hôm qua Hoàng hậu đàn hạch, hôm nay Huệ Quý Phi để Minh Tâm Công Chúa đích đến thăm bệnh, nàng đây là gì?

“Mẫu , thấy Hoàng hậu sắp thất thế , mấy ngày nên ngăn con, cho con gặp Kính Vương.” Ân Văn Dao giọng điệu chút trách cứ, cơ hội ở ngay mắt cứ thế mà lãng phí.

“Ngươi cho rằng Kính Vương là dễ đối phó ? Chẳng lẽ ngươi quên những ánh mắt khinh bỉ mà ngươi chịu đựng ở Kính Vương phủ đây ?” Triệu Thị con gái , quả thực hận rèn sắt thành thép, chỉ trách bản bảo vệ nàng quá .

với cục diện hiện tại, chẳng lẽ mẫu vẫn còn nương tựa Hoàng hậu ?” Ân Văn Dao trong lòng cam tâm, càng như , nàng càng nghĩ càng chinh phục Kính Vương.

“Ninh Quốc Công ở triều thế lực lớn, Hoàng hậu sẽ dễ dàng phế, càng lúc , chúng càng biểu lộ lòng trung thành. Chỉ cần Hoàng hậu đổ, Thịnh Vương vẫn là đích hoàng tử, là khả năng kế thừa ngôi vị cao nhất.” Triệu Thị thở hổn hển, “Mẫu là vì cho ngươi, sẽ sai đưa thiệp cung, ngày mai ngươi theo cung gặp Hoàng hậu.”

“Nguyệt tỷ tỷ.”

Ân Nguyệt chiếc ghế ngắn mở mắt , về phía cổng viện, “Công chúa?”

Minh Tâm bước sân, phía là cung nữ cận Linh Nhi, cùng hai thái giám nội thị, hai họ hợp sức khiêng một cái hộp.

“Thần nữ, tham kiến Minh Tâm Công Chúa.” Ân Nguyệt định thần , Minh Tâm đến gần.

“Đây cung, Nguyệt tỷ tỷ cần đa lễ.” Minh Tâm hư đỡ nhẹ Ân Nguyệt, “Thân thể Nguyệt tỷ tỷ thế nào ? Mẫu phi sai đem cho tỷ một ít linh dược bổ , hy vọng Nguyệt tỷ tỷ mau chóng khỏe .”

“Đa tạ Công chúa.” Ân Nguyệt , nụ chút ngượng nghịu.

Minh Tâm đảo mắt, bỗng nhiên gần, khẽ : “Thật mẫu phi hôm Khương ma ma đánh tỷ, đặc biệt sai đến thăm tỷ đó.”

“Đa tạ Quý Phi nương nương quan tâm.” Ân Nguyệt khóe môi giật giật, càng thêm ngượng nghịu.

Hai thái giám nội thị khiêng hộp chính phòng, liền lui ngoài viện chờ đợi.

Công chúa tính tình hoạt bát, kéo Ân Nguyệt cùng lên chiếc ghế ngắn.

Vừa Tử Tô xong điểm tâm, một mùi hương thơm lừng bay .

“Thơm quá.” Minh Tâm chóp mũi khẽ động đậy, ngước mắt một vòng, thấy Tử Tô bưng một khay tre từ tiểu bếp đối diện .

Hương Lan tham ăn, Tử Tô thường ngày đều nhiều hơn một chút, Công chúa đến nên đặc biệt chuẩn thêm.

“Đây là bánh quả khô từ quả mới hái sáng nay, tài nghệ của nô tỳ thô thiển, Điện hạ đừng chê bai.” Tử Tô đặt điểm tâm lên chiếc bàn thấp, di chuyển chiếc bàn thấp đến giữa hai .

Minh Tâm nếm một miếng, đôi mắt lập tức sáng lên, khen Tử Tô: “Ngon quá, điểm tâm ngươi còn ngon hơn cả của ngự trù trong cung.”

“Đa tạ Công chúa thưởng thức, ngài thích là .” Khuôn mặt lấm tấm chút bột mì của nàng ánh lên nụ thỏa mãn.

“Mời Công chúa dùng .” Tô Hợp dâng .

Minh Tâm nhấp một ngụm, về phía Ân Nguyệt, “Nguyệt tỷ tỷ, nha đầu trong viện của tỷ thật khéo léo, điểm tâm cũng ngon, bản cung thể thường xuyên đến ?”

“Công chúa chê bai, đó tự nhiên là vinh hạnh của thần nữ.” Ân Nguyệt mỉm .

“Nguyệt tỷ tỷ, chẳng lẽ thích bản cung?” Minh Tâm hờn trách , “Bản cung thấy tỷ đối với Tam hoàng còn khách khí đến thế, đối xử với bản cung cũng như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-hon-sat-than-vuong-gia-cu-nhien-la-tuyet-the-my-nam/chuong-140.html.]

“Được.” Nụ của Ân Nguyệt càng sâu hơn.

Minh Tâm tuy là Công chúa duy nhất của hoàng thất, vạn ngàn sủng ái, nhưng chút kiêu căng nào của Công chúa, ở chung với nàng cũng thật nhẹ nhõm thoải mái.

“Nói đến Tam hoàng , thật sự để tâm đến tỷ, gần đây chính sự bận rộn như mà ngày ngày đều đến thăm bệnh, bản cung ở trong cung đều ít tin đồn.” Minh Tâm tặc lưỡi .

“Có xảy chuyện gì lớn ?” Ân Nguyệt nhíu mày hỏi.

“Cụ thể bản cung cũng rõ, chỉ lũ lụt Giang Nam khiến đê đập sụp đổ, tổn hại nghiêm trọng, bách tính c.h.ế.t và thương vô .” Minh Tâm .

“Triều đình mỗi năm đều xuất tiền tu sửa , nghiêm trọng đến ?” Ân Nguyệt nghi hoặc, trong chuyện lẽ còn ẩn tình khác.

Minh Tâm lắc đầu, “Chuyện sợ là khó giải quyết vô cùng, phái điều tra báo , đê đập xây dựng vấn đề. Ngày hôm qua triều sớm mãi đến tận giờ Ngọ mới tan, phụ hoàng đến Ngọc Hoa Cung dùng bữa tối mà mặt vẫn sầm , bản cung từng thấy phụ hoàng tức giận đến thế, ngay cả đối với bản cung cũng sầm mặt.”

“Thì hôm qua Vương gia đến là đang bận chính sự.” Hương Lan ở một bên bỗng nhiên lên tiếng, mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

Ân Nguyệt khẽ cau mày.

Tô Hợp vội vàng hiệu bằng ánh mắt cho Hương Lan, nàng lúc mới chợt nhận , bản trong lúc nhất thời kích động, thất lễ mặt Công chúa.

Hương Lan vội vàng quỳ xuống xin tội.

Minh Tâm về phía Hương Lan đang lưng Ân Nguyệt, : “Đứng dậy , ở chỗ Nguyệt tỷ tỷ nhiều quy củ như , bản cung mong bên cạnh thể hoạt bát thú vị như ngươi.”

“Khi phụ hoàng dùng bữa tối, mới từ Tuyên Chính Điện đến Ngọc Hoa Cung, ước chừng Tam hoàng phụ hoàng giữ để bàn bạc đối sách.” Minh Tâm xong, rõ ràng thấy trong mắt Ân Nguyệt ánh lên một tia sáng, nàng trêu chọc : “Nguyệt tỷ tỷ ban nãy buồn bực vui, hóa là vì chuyện ?”

Ân Nguyệt : “Công chúa vẫn nên ăn thêm chút điểm tâm .”

“Nguyệt tỷ tỷ đây là dùng đồ ăn để bịt miệng bản cung ?” Minh Tâm , nhưng vẫn đưa tay lấy một miếng bánh quả khô ăn.

Hai ghế ngắn uống trò chuyện thêm vài câu.

“Nguyệt tỷ tỷ, thấy thể tỷ cũng gần như khỏe hẳn , là chúng ngoài dạo chơi một chút?” Minh Tâm giống như một chú chim sổ lồng, hứng thú dâng cao, khó khăn lắm mới khỏi cung một , nàng đến phố thị náo nhiệt vui chơi.

“Được.” Ở trong viện buồn bực nhiều ngày như , bệnh cũng nên khỏi .

Minh Tâm sai hai thái giám nội thị ngoài viện về cung, liền cùng Ân Nguyệt rời phủ.

Triều Dương Phố

Minh Tâm tuyệt đối là cô nương nổi bật nhất phố, lúc thì xem mặt nạ, lúc thì xem đèn lồng, bóng dáng nàng chạy tới chạy lui ngừng ở các gian hàng nhỏ ven đường, Minh Tâm vẻ mặt tươi vui, còn Linh Nhi bên cạnh căng thẳng thôi.

Ân Nguyệt theo , thấy cảnh tượng đó chỉ lắc đầu, trách Hoàng thượng cho nàng khỏi cung.

Minh Tâm dường như phát hiện thứ gì đó thú vị, sang gọi Ân Nguyệt đang ở phía xa: “Nguyệt tỷ tỷ, tỷ xem bức tượng gỗ giống Tam hoàng ?”

Ân Nguyệt kỹ , kìm bật , con rối gỗ khoác bộ đồ bó sát, tay cầm trường kiếm, vẻ mặt đầy sát khí, dù xí, nhưng quả thực chút giống.

Ân Nguyệt xoay ngang lật dọc con rối, đang cân nhắc nên mua nó , bỗng Minh Tâm khẽ lẩm bẩm: “Tam hoàng ?”

Tiêu Lăng Diễm?

Ân Nguyệt ngẩng đầu quả nhiên thấy xe ngựa của Tiêu Lăng Diễm đang chạy đường trung tâm Triều Dương Phố.

Ân Nguyệt về phía cửa sổ xe, trong xe ngựa dường như cảm ứng, rèm cửa sổ vén lên, một gương mặt thanh lệ, uyển chuyển lộ , khóe môi nữ tử khẽ mỉm , dường như đang gì đó.

Loading...