TÚ HÀ - 7

Cập nhật lúc: 2024-06-05 13:25:40
Lượt xem: 14,191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiều hôm đó và Đoạn mama mỗi xách hai bao bột về, ngờ lúc thì đường còn thông, lúc về phong tỏa , chúng vội vàng rẽ ngõ nhỏ.

Không ngờ còn xui xẻo hơn, trong ngõ đang đ.á.n.h .

Một đấu sáu, sáu mặc đồ đen, một mặc đồ trắng.

Người mặc đồ trắng động tác nhanh, dùng kiếm, võ công cao, lạnh lùng một kiếm kết liễu, m.á.u từ cổ áo đen phun nhưng vẫn dính một giọt, y phục vẫn trắng tinh vấy bụi.

Có thể thấy, tính toán kỹ góc độ.

Khiến mở rộng tầm mắt.

Đoạn mama sợ ngây , chỉ mặc đồ trắng : "Đó đại thiếu gia ?"

Ta ngẩn một lúc, quả thật đúng là .

, Dương Chi Cận bình thường mềm yếu, giờ võ công cao như , g.i.ế.c gọn gàng như thế, thực sự như một Diêm La sống.

Sự thật quá bất ngờ, khiến vô cùng kinh ngạc.

"Đi thôi, nơi nên ở lâu." Ta kéo Đoạn mama , Đoạn mama : "Đại thiếu gia nguy hiểm ?"

"Ta nguy hiểm , nhưng chúng đây chắc chắn an ."

may, chúng còn khỏi ngõ, một áo đen thương chặn .

Ánh mắt quét qua mặt và Đoạn mama, cuối cùng chọn . Hắn nắm lấy , d.a.o kề cổ , đối diện với Dương Chi Cận:

"Đừng động đậy, nếu g.i.ế.c nàng."

Ánh mắt sợ hãi, bất an của chạm ánh mắt của Dương Chi Cận.

Biểu cảm lạnh lùng của , khi thấy rõ dung mạo thì lạnh hơn, trong mắt tràn đầy sát khí.

"Một qua đường, ngươi nghĩ thể uy h.i.ế.p ?"

Dương Chi Cận cầm kiếm bước tới, áo đen rõ ràng sợ , ép lùi .

"Đại ca," nhịn khuyên áo đen, "ngươi thả , chắn giúp ngươi, ngươi nhanh chóng trốn , còn đường sống.

"Ngươi bắt , những uy h.i.ế.p khác, còn trở thành gánh nặng của ngươi."

Người áo đen tính tình nóng nảy, dùng khuỷu tay đ.á.n.h vai một cái, vai trái lập tức mất cảm giác, đau đến rơi nước mắt.

Mắt Dương Chi Cận đỏ rực, trong khoảnh khắc , bộc phát, kiếm đ.â.m cổ tay áo đen, ngã lòng , áo đen phản ứng nhanh, d.a.o cũng c.h.é.m về phía chúng .

Không c.h.é.m trúng , vì Dương Chi Cận đỡ cho .

Hắn khẽ rên, xoay giải quyết áo đen.

"Nàng chứ?" Hắn hỏi .

"Không, ngài thương ở ?" Ta hỏi .

"Phía ," Dương Chi Cận đỡ lấy vai , " đau, Tú Hà ."

Là đau thật, nhát d.a.o nhẹ, tổn thương xương .

"Ta về nhà, mẫu đang bệnh, sẽ kinh hãi, nàng để ở đây là ." Hắn tựa , đẩy , "Sẽ đến đón ."

Ta thở dài, đỡ lấy : "Nếu , ngài về nhà ?"

"Được ?" Hắn hỏi , "Nàng ghét như , sẽ khiến nàng càng ghét hơn chăng?"

"Không ghét, ghét ngài chứ? Nhanh thôi." Nơi nên ở lâu.

Dương Chi Cận đáp ứng, tay ngược xách bao bột nỡ bỏ, còn nhanh hơn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-ha/7.html.]

15

Dương Chi Cận thương nặng.

Ta phán đoán, dự liệu lực đ.á.n.h của tên áo đen, nên tránh .

nếu nhát d.a.o rơi , chắc chắn sẽ c.h.ế.t.

"Lần ngài thương n.g.ự.c và lưng đối xứng ."

Chàng sấp giường, mặt quanh phòng, như phát hiện đây phòng ngủ của , chút thất vọng.

"Nàng cứu . Hai ân cứu mạng, báo đáp thế nào."

Hình dáng mềm yếu của lúc nhớ đến cảnh g.i.ế.c lúc gọn gàng sạch sẽ.

Người thật thể chỉ bề ngoài.

Dương Chi Cận ở nhà , Đoạn mama vui, hưng phấn nấu canh gà.

Ta nhắc bà: "Hôm nay là mùng ba tháng năm, năm ngày nữa ngài  thành ."

Đoạn mama buồn bã  xổm trong sân lời nào.

Lần Dương Chi Cận chỉ ở nhà một ngày một đêm, hôm rời , khi lén ôm Mạch Tuệ, nghĩ , thực đều .

Nửa đêm ngủ, lén ôm Mạch Tuệ phòng , hai cha con bên giường suốt đêm.

Không nghĩ gì.

Mùng sáu tháng năm là ngày Dương gia đưa sính lễ, náo nhiệt, đến cũng thấy tiếng pháo phố.

Đoạn mama ngoài xem náo nhiệt, một lát buồn bã trở về.

Chiều mùng bảy tháng năm, kinh thành đột nhiên yên tĩnh, như chiếc tivi trong kiếp ai đó ấn nút tạm dừng.

Ta cảm thấy , cùng Đoạn mama khóa cổng viện, bảo Đoạn mama dẫn Mạch Tuệ và v.ú nuôi trốn xuống hầm, mở cửa, họ lên.

Dự cảm của đúng, đêm đến bên ngoài truyền đến tiếng đ.á.n.h .

Ta lén mở một khe cửa, mở thấy thị vệ cận của Dương Chi Cận là Đông Thanh và bốn hộ viện của Dương phủ.

"Đại thiếu gia bảo chúng ở đây bảo vệ cô, cô đừng ngoài, bên ngoài biến động ." Đông Thanh .

Ta ghìm giọng hỏi:

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Đại thiếu gia ở trong cung?"

"Trong cung, Trưởng Công chúa phản , đêm nay ép cung!"

Ta bảo Đông Thanh bọn họ sân, im lặng, chờ trời sáng.

Đánh ngừng, nửa đêm một thị vệ của Dương phủ đầy m.á.u đến gõ cửa, Trưởng Công chúa dẫn đến Dương phủ, ai nấy đều hoảng sợ.

Đông Thanh hỏi: "Phu nhân và lão gia chứ?"

Dương Chi Cận khi cung sắp xếp, trong nhà còn ai.

"Nhà , nhưng phủ Bá Dương Hầu thì , Trưởng Công chúa bắt Bá Dương Hầu và Lưu tiểu thư , e là uy h.i.ế.p Đại thiếu gia."

Đông Thanh với vẻ kỳ lạ.

Tim đập mạnh, một ý nghĩ logic và dấu hiệu nào bật .

Dương Chi Cận đến gặp , đưa về, nhắc đến bất cứ chuyện tương lai nào của chúng , là... bảo vệ ?

Chàng vốn dự đoán đêm nay ?

Nghĩ xong bỏ ý nghĩ .

Loading...