Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 348: Ông Trời Bất Công (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-29 07:39:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái , con bé chính là con gái lão Thẩm Dũng mà. Nghe nó là Tú Phân dắt díu nó bỏ , bà cặp kè một lão già khốn khó, nó cũng theo đó mà sa đọa, trở thành hạng du thủ du thực, chuyện ... Sao chuyện khác với những gì ti vi ?"

"Đài báo cũng thể bịa đặt , chắc chắn là tin tức chỗ nhầm lẫn ?"

" con bé Ngô Phương Phương, đồng nghiệp cũ của mà..." Người đó xong, đầu thấy cách đó xa một đang trông y hệt cô gái màn ảnh, lập tức : "Thẩm Thiên Ân! Đây là chị gái sinh đôi của Thẩm Huệ Huệ, Thẩm Thiên Ân! Cô mau đến cho , rốt cuộc là chuyện gì xảy !"

Nhìn cô gái ti vi giống hệt nhưng khí chất cuốn hút hơn, Thẩm Thiên Ân đơ , thoáng chốc sửng sốt kinh hoàng.

Trong đầu cô chứa muôn vàn suy nghĩ bòng bong, còn tâm trí nào mà để ý đến lời xung quanh đang gì. Giờ phút , những suy nghĩ hỗn loạn đó đọng , cuối cùng chỉ còn vỏn vẹn một ý nghĩ duy nhất:

Thẩm Huệ Huệ cũng đến huyện Ninh Bình!!!

Trên ti vi, phóng viên vẫn đang ngừng tán dương những đóng góp cứu trợ của Thẩm Huệ Huệ ống kính. Thẩm Thiên Ân nghiến răng cắn lòng bàn tay một cái thật mạnh, cảm giác đau đớn khiến cô liền tỉnh ngay tức thì.

"Bình tâm , bình tâm nào! Thẩm Thiên Ân, mày tỉnh táo, chuyện vẫn trong tầm kiểm soát." Thẩm Thiên Ân lẩm bẩm tự .

cẩn thận nhớ , thật kiếp Thẩm Huệ Huệ cũng từng ghé huyện Ninh Bình.

Lúc đó Thẩm Thiên Ân theo Tú Phân về nhà họ Bạch, Thẩm Huệ Huệ ở thôn Phúc Thủy mỗi ngày đầu tắt mặt tối, một nắng hai sương lụng vất vả.

Thẩm Huệ Huệ bản lĩnh như cô , cách ve vãn đàn ông để vòi tiền tiêu pha, mỗi ngày đều siêng năng cần mẫn tham gia đội sản xuất hái quả ở thôn Phúc Thủy, còn tự mang quả chợ bán.

Hoa quả bán chạy ở thị trấn, ở huyện, cô bèn mang đến nơi xa hơn để bán dạo. Lúc xảy mưa lũ ở kiếp , Thẩm Huệ Huệ cũng mắc kẹt ở huyện Ninh Bình.

mà kẻ bạc phận thì dẫu cơ duyên đến tận tay cũng chỉ là vô ích.

Cũng ở huyện Ninh Bình, cuối cùng Hoắc Đình của kiếp Tô Tâm Liên cứu, nhưng từng nhắc đến ba chữ "Thẩm Huệ Huệ".

Huyện Ninh Bình lớn lớn, nhỏ cũng nhỏ, duyên nợ giữa với thật sự kỳ diệu khôn lường. Kẻ hữu duyên thì dù xa cách mấy cũng gặp , vô duyên thì dẫu cận kề cũng như khách qua đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-348-ong-troi-bat-cong-1.html.]

Chắc hẳn Thẩm Huệ Huệ và Hoắc Đình chẳng chút giao tình nào, chuyện đều chẳng dính dáng gì tới Thẩm Huệ Huệ.

Kiếp , kiếp ắt hẳn vẫn sẽ như thế.

năm ngoái lúc ở huyện Ninh Bình, Thẩm Thiên Ân tranh cãi với mụ thím bán bánh bao nhà họ Bạch, chính tai mụ thừa nhận, mụ lệnh cô Tô Tâm Liên đến huyện Ninh Bình, tất việc cần ...

Thẩm Thiên Ân nắm rõ vài phần bản lĩnh của Tô Tâm Liên.

Ngay cả khi sống , trong tình huống kế sách chu đáo, đến mặt Tô Tâm Liên mà cô còn chẳng thể chiếm mảy may lợi lộc, cái đứa ngốc nghếch như Thẩm Huệ Huệ mà đòi giành từ tay Tô Tâm Liên, quả đúng là chuyện mơ giữa ban ngày.

Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên Ân nổi cơn hờn dỗi, đề phòng dành cho Thẩm Huệ Huệ liền tan biến, chỉ còn trơ trọi lòng đố kỵ với Tô Tâm Liên.

Từ đầu đến cuối chuyện Hoắc Đình hề liên quan đến Thẩm Huệ Huệ, còn về chuyện cứu trợ mưa lũ...

Kiếp đích trải qua mưa lũ, tận mắt thấy cảnh địa ngục trần gian mới nó khủng khiếp đến nhường nào.

Chính thoát c.h.ế.t là may mắn tột cùng, còn cứu thì là chuyện liều xả mới . Thẩm Thiên Ân từng bận tâm suy xét, dù chỉ là một thoáng. Đối với những lời khen ngợi và vinh dự nhận đó, cô cũng chẳng hề động lòng ngưỡng mộ.

Còn về điểm thi đại học gì đó...

vẫn luôn Thẩm Huệ Huệ học hành giỏi giang, nhưng học hành giỏi giang thì ích gì, cái bằng đại học nuốt bụng ?

Cái cảnh giàu sang phú quý bày mắt mà thể với tới, chẳng lẽ thật sự dựa bản , dùng tấm bằng của mà phấn đấu ròng rã mấy chục năm ?

Thẩm Huệ Huệ thì cái kiên nhẫn như thế, chứ Thẩm Thiên Ân cô thì thể.

Dựa bản kiếm cơm thì đúng là thể ngẩng cao đầu , nhưng tuổi thanh xuân của con gái chỉ mấy năm đó thôi.

Lúc nhất dành để phấn đấu , đợi đến khi khó khăn lắm mới tiền thì tàn phai nhan sắc. Đây là cuộc sống mà Thẩm Thiên Ân mong .

Loading...