"Nói cái gì thế hả! Sao em chứ, em là cô bé tài giỏi nhất mà chị từng gặp đấy!" Khác với những khác, bác sĩ Giang tin tưởng tuyệt đối Thẩm Huệ Huệ, lập tức buột miệng ngay.
Bác sĩ Giang xong, nghĩ đến lúc tới đây, khí ở đây vẻ là lạ nên nén nổi tò mò hỏi: "Kỳ thi hôm nay kết thúc , về nhà nghỉ ngơi , nãy các em tụ tập ở đây gì thế?"
Lời của bác sĩ Giang lập tức đưa suy nghĩ của trở về thực tại.
Trước khi bác sĩ Giang xuất hiện, họ đang gì?
Tất cả học sinh đều khuôn mặt ủ ê, chỉ Thẩm Huệ Huệ dịu dàng mỉm trấn an Tú Phân. Ngô Phương Phương cô gái trẻ mắt, bèn bóng gió chỉ trích Thẩm Huệ Huệ, cho rằng cô thi mà cố tình ba hoa rằng bài trôi chảy, ảnh hưởng đến tinh thần của các thí sinh khác.
Để chứng thực suy đoán của , Ngô Phương Phương tiết lộ chuyện Thẩm Huệ Huệ từ nông thôn chuyển lên thành phố học nhảy lớp 12, nhằm chứng minh cô bé chẳng năng lực gì mà đòi thi cử giỏi giang.
Mọi đều hiểu rõ sự khác biệt giữa nông thôn và thành thị, cũng độ khó của việc thi nhảy lớp. Bởi , họ suýt chút nữa tin lời Ngô Phương Phương, cảm thấy cô bé Thẩm Huệ Huệ bụng , đang ngấm ngầm giấu giếm điều gì đó.
Ngay đúng lúc , bác sĩ Giang xuất hiện, trực tiếp chỉ Thẩm Huệ Huệ từng tham gia cứu trợ ở huyện Ninh Bình...
Đó là công việc cứu trợ thiên tai mưa lũ, một chuyện sống còn, liên quan đến tính mạng con .
Lúc tham gia cứu trợ ở huyện Ninh Bình, Thẩm Huệ Huệ còn nhỏ hơn tuổi hiện tại một năm trời!
So với trận mưa lũ kinh hoàng ở huyện Ninh Bình, việc nhảy lớp để thi đại học quả thực là chẳng đáng bận tâm.
Dù , phận của Thẩm Huệ Huệ là học sinh, việc một học sinh phát huy năng lực trong phạm vi học tập của thì vẫn trong tầm kiểm soát.
nhỏ tuổi như mà còn thể chạy tham gia cứu trợ thì thật quá đỗi phi phàm.
Nghe bác sĩ Giang kể, cô bé khi cứu liền âm thầm rời , ngay cả phóng viên phỏng vấn cũng tài nào tìm thấy. Nếu hôm nay tình cờ gặp , chẳng ai Thẩm Huệ Huệ từng đóng góp nhiều như ở huyện Ninh Bình.
Người như còn cần cố tình bịa chuyện để rối loạn tâm lý khác ?
Nghĩ đến đây, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Ngô Phương Phương.
Hiểu rõ tình hình của Thẩm Huệ Huệ như , thể thấy Ngô Phương Phương và Thẩm Huệ Huệ rõ ràng là quen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-344-co-hoc-tro-xuat-sac-1.html.]
Tuổi tác lớn như thế mà còn mở miệng đặt điều hãm hại một cô bé, bụng thật hiểm độc, quả là đồ mặt dày vô sỉ!
Vừa nghĩ đến một cô bé xả cứu giúp khác, thành tích học tập đến mà suýt nữa kẻ hãm hại, ít Ngô Phương Phương bằng ánh mắt chán ghét.
Ngô Phương Phương nào ngờ rằng nửa chừng đột nhiên xuất hiện một bác sĩ Giang, còn đào một chuyện cũ như .
Ngô Phương Phương là tỉnh Nam, đương nhiên cũng từng qua chuyện mưa lũ ở huyện Ninh Bình.
Trận mưa lũ đó khiến ít bỏ mạng, đến nay huyện Ninh Bình vẫn thể vực dậy . Chuyện chính là nỗi đau trong lòng của thể dân tỉnh Nam.
Tất cả những chuyện liên quan đến mưa lũ huyện Ninh Bình đều cần hết sức thận trọng, chỉ cần lỡ lời một chút thôi cũng sẽ dư luận lên án gay gắt.
Mà Thẩm Huệ Huệ chính là hùng thầm lặng trong trận mưa lũ ...
Bị bằng ánh mắt chán ghét như , mặt Ngô Phương Phương lúc đỏ lúc trắng.
Bà đang nghĩ lúc tiết lộ chuyện Tú Phân quan hệ mờ ám với lão già còn ích lợi gì .
Ngay đó, chỉ thấy phụ học sinh bên cạnh nhỏ giọng mấy câu gì đó.
Phóng viên thì nhanh chóng ngẩng đầu, kinh ngạc xung quanh: "Có kẻ ác ý đặt điều ư, là ai ?"
Phụ học sinh giơ tay chỉ về phía Ngô Phương Phương.
Tim Ngô Phương Phương thắt , cũng chẳng còn tâm trí mà đối đầu với Tú Phân nữa, bà vội vàng xoay ba chân bốn cẳng chuồn mất, chỉ sợ phóng viên và nhiếp ảnh gia chụp . Lỡ như vì chuyện mà lên ti vi, bà thật sự còn mặt mũi nào đối diện với ai nữa!
Ngô Phương Phương chạy , những hóng chuyện cũng lục tục tản . Dù hôm nay mới là ngày thi đại học đầu tiên, đó vẫn còn hai ngày chiến đấu với bài vở nữa. Xem chuyện náo nhiệt thì cũng đủ , nhất vẫn nên tranh thủ về nhà dùng bữa và nghỉ ngơi cho sức.
Thẩm Huệ Huệ và bác sĩ Giang trò chuyện đơn giản mấy câu. Thấy trời còn sớm, cô nhanh chóng vẫy tay chào tạm biệt bác sĩ Giang.
Trên đường về, nghĩ đến bộ dạng co giò chạy trối c.h.ế.t của Ngô Phương Phương nãy, đều cảm thấy buồn , chỉ riêng hiệu trưởng Chung là im lặng một lời.
Người ngày thường nhiều nhất đột nhiên yên lặng, bộ dạng thần sắc mơ màng của hiệu trưởng Chung, chủ nhiệm Trần kìm hỏi: "Hiệu trưởng, hiệu trưởng Chung?"