Mọi xung quanh , rõ ràng tin lời giải thích của Thẩm Huệ Huệ.
"Huệ Huệ từ quê lên, thấy lòng hiểm ác nên hiểu những chuyện ."
"Sợ là bắt nạt mà còn nữa."
"Ôi trời ơi, lúc học thì đúng là đầu óc nhạy bén thật đấy, nhưng về ký túc xá ngốc thế nhỉ? Với cái nết của Thịnh Tiểu Mãn mà bắt nạt ?"
Mọi sôi nổi bàn tán, trong đó thậm chí hỏi thẳng Thẩm Huệ Huệ: "Lúc phòng cô , phòng ký túc xá của cô bừa bộn lộn xộn ? Không chỉ giường và bàn của cô là đồ, mà cả khu vực công cộng, thậm chí cả giường của cũng đồ của cô chiếm hết?"
Thẩm Huệ Huệ gật đầu: " là như ... khi đến thì chỉ một ở, giường của còn trống. Cậu để đồ lên đó kịp dọn dẹp cũng là chuyện bình thường thôi mà."
Cô bạn học liền lắc đầu: "Cậu đúng là ngây thơ quá . Vậy hỏi , khi chuyển ở thì tình trạng của khá hơn ? Có vì mà chịu nhường gian ?"
Thẩm Huệ Huệ chợt nhớ .
Ngày khai giảng, khi giúp Thịnh Tiểu Mãn dọn dẹp xong ký túc xá, sáng hôm cô vội học. Tối đến, giờ tự học, khi cô trở về ký túc xá, cảnh tượng chào đón cô là một mớ hỗn độn. Căn phòng mới dọn dẹp hôm qua, giờ đấy.
Đủ loại vật dụng cá nhân, quần áo chất đống như núi. Dù bày cả lên giường Thẩm Huệ Huệ, nhưng rõ ràng gian chung đều đồ đạc của Thịnh Tiểu Mãn xâm chiếm.
Vì việc dọn dẹp ký túc xá hôm qua là do Thẩm Huệ Huệ chủ trì, cô rõ đồ của Thịnh Tiểu Mãn nên để ở . Thế nên Thẩm Huệ Huệ lập tức đặt đồ đạc xuống, tiện tay dọn dẹp qua loa giúp Thịnh Tiểu Mãn.
Dọn dẹp xong, Thịnh Tiểu Mãn tắm xong bước từ phòng tắm. Khi thấy đồ đạc của Thẩm Huệ Huệ dọn dẹp gọn gàng, cô vô cùng cảm kích, miệng ngừng cảm ơn.
Thẩm Huệ Huệ cũng để tâm lắm. Suốt một ngày học hành mệt mỏi rã rời, cô chỉ kịp rửa mặt đổ vật lên giường ngủ ngay.
Cứ thế, về cơ bản ngày nào cũng diễn y hệt.
Cứ hôm dọn dẹp xong, hôm đấy. May mắn là đa phần chỉ là đồ lặt vặt, Thẩm Huệ Huệ tiện tay dọn dẹp một lát là xong, nên cũng quá bận tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-305-nhay-lau-tu-sat-3.html.]
Lúc xong lời của Thẩm Huệ Huệ, các bạn học xung quanh Thẩm Huệ Huệ bằng ánh mắt như thể đang một kẻ ngốc, thương hại xót xa.
"Ôi trời ơi, Huệ Huệ của ơi. Tay là để cầm bút chữ, chứ để bảo mẫu cho ai đó! Cậu việc gì ngày nào cũng dọn dẹp giúp chứ!"
"Thịnh Tiểu Mãn đúng là quá mặt dày! Đồ của tự dọn dẹp , tại cứ nhất định để chứ!"
"Cậu rõ ràng đang cố tình gây khó dễ, cố tình hành hạ đấy!"
"Cũng chỉ mỗi hiền lành quá mức, hành hạ cả nửa tháng trời mà vẫn hề nhận . Trời ơi, tức c.h.ế.t mất!"
"Con nhỏ cũng quá độc ác ! Bắt nạt Huệ Huệ đến mức !"
"Thật ghê tởm hết sức, c.h.ế.t quách cho !"
Thẩm Huệ Huệ họ càng lúc càng nghiêm trọng, vội vàng : "Mỗi dọn dẹp xong, đều áy náy lâu, cứ líu lo lời cảm ơn mãi. Ngày thường, cũng khá quan tâm , thỉnh thoảng còn mang cơm, mang đồ ăn vặt cho nữa. Mình cảm thấy hình như cố ý , mà giống như kiểm soát bản hơn..."
"Không , chính là cố ý đấy!"
"Cậu là học sinh mới chuyển đến, chắc chắn những chuyện xảy đây ."
"Thịnh Tiểu Mãn họ Thịnh, nhà họ Thịnh ở Kinh Đô, đến bao giờ ?"
Thẩm Huệ Huệ thành thật lắc đầu.
"Ôi trời, Huệ Huệ từ quê lên, những chuyện đó đối với xa vời quá , mấy nhà hào môn chứ."
"Thôi . Tóm , nhà họ Thịnh tiền, thế lực Thịnh Tiểu Mãn cực kỳ lớn."
"Hồi mới trường S năm lớp 10, Thịnh Tiểu Mãn vốn dĩ bạn cùng phòng. Cậu dùng chính cái chiêu để đuổi bạn cùng phòng đấy."
"Không chỉ đuổi bạn cùng phòng để chiếm trọn một phòng ký túc xá, mà điều đáng sợ nhất là khi rời , bạn cùng phòng đó cãi một trận lớn với . Mấy tháng , đó nhảy lầu tự sát..."