Ông lão lập tức : "Ngủ chảy nước miếng hẳn là dấu hiệu của một giấc ngủ ngon, ngược , thể đang cảnh báo rằng cơ thể đang gặp một vấn đề..."
Thẩm Huệ Huệ thoáng sững , khẽ im lặng.
Việc ngủ chảy nước miếng chỉ là cách đùa thôi, tuyệt nhiên ngờ bác sĩ Kỷ "soi" kỹ đến .
Xem , mặt bác sĩ, cô vẫn nên quá lời!
"Ồ..." Cô gật đầu, kiên trì hỏi : "Vậy ông ăn tối ?"
Bác sĩ Kỷ cúi đầu, gì.
Thẩm Huệ Huệ lập tức bước tới, nghiêm giọng: "Sao ông quý trọng sức khỏe của như . Đến bữa mà ăn sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến dày và đường ruột. Đây chính là điều ông dặn dò cháu giấy đó. Đi thôi, cháu đưa ông đến nhà ăn."
"Đợi ông xong báo cáo ." Bác sĩ Kỷ đáp.
"Còn bao lâu nữa ạ?" Thẩm Huệ Huệ hỏi.
"Cũng lâu lắm , cháu cứ ăn ." Bác sĩ Kỷ .
Thẩm Huệ Huệ lời là hiểu ngay, e rằng sẽ chẳng xong sớm .
Nếu là tình huống khẩn cấp, Thẩm Huệ Huệ tuyệt nhiên dám phiền công việc của ông.
trong tình huống liên quan trực tiếp đến sinh mạng con , Thẩm Huệ Huệ vẫn cảm thấy sức khỏe của ông lão quan trọng hơn cả.
Vốn lao lực quá độ , nếu ba bữa ăn đúng bữa, theo quy luật, dù lúc cố gắng chống đỡ bằng ý chí, nhưng đợi khi chuyện kết thúc thì cơ thể cũng sẽ nhanh chóng suy sụp.
Ông lão ở độ tuổi , thể chịu nổi bất kỳ sự giày vò nào nữa .
Cô lập tức quyết định: "Nếu lâu lắm thì cháu cứ ở đây đợi ông cùng nhé."
Nói xong, Thẩm Huệ Huệ nép sang một bên. Tuy miệng đợi , nhưng cô lúc thì cúi đầu thở dài thườn thượt, lúc đưa tay xoa xoa bụng. Cái dáng vẻ trông thảm hại đến mức tả xiết.
Kỷ Minh Viễn vốn dĩ chỉ định ghé qua thăm Thẩm Huệ Huệ, thấy cô vấn đề gì là ông thể yên tâm trở về.
Nào ngờ rước về một bà cụ non.
Thẩm Huệ Huệ cứ cạnh ông với dáng vẻ khổ sở như thể bỏ đói , khiến Kỷ Minh Viễn còn tâm trí nào mà tiếp tục công việc của nữa.
sâu thẳm trong lòng, ông cũng ngầm hiểu. Cô bé quan tâm ông, chẳng khác gì cách ông quan tâm cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-168-tinh-cam-hoan-nan-2.html.]
Ông vốn con cháu ruột thịt, mà phần lớn con cháu họ hàng khi gặp ông đều tỏ vẻ e dè, sợ hãi.
Dù khuôn mặt hiền từ đến mấy thì ông cũng là bác sĩ, trẻ con nào mà chẳng sợ bác sĩ chứ?
Chưa từng hậu bối nào dám đối xử với ông như . Nhìn màn diễn trò giả vờ giả vịt của Thẩm Huệ Huệ, Kỷ Minh Viễn khỏi bật trêu chọc: "Ở nhà, cháu cũng quản lý ông nội y như thế ?"
Một cô bé nhỏ nũng đến thế , bậc bề nào chịu đựng cơ chứ.
Thậm chí Kỷ Minh Viễn còn thể tưởng tượng cảnh Thẩm Huệ Huệ quấn quýt bên cạnh ông nội ở nhà, khiến ông đành bất đắc dĩ giơ tay đầu hàng.
Nào ngờ, giây tiếp theo, ông Thẩm Huệ Huệ buông lời: "Trong nhà cháu bậc bề nào giống như ông ạ."
"Không ?" Kỷ Minh Viễn ngẩn .
Kiếp nhà Thẩm Huệ Huệ chỉ mỗi bố, còn kiếp thì càng khỏi gì.
"Bố của bố cháu qua đời sớm, cháu từng gặp họ." Thẩm Huệ Huệ khẽ : "Còn bố của cháu thì..."
Thẩm Huệ Huệ tới đây, trong tâm trí cô thoáng hiện lên cảnh tượng ở biệt thự mấy hôm , cô tiếp lời: "Chúng cháu cũng từng gặp mặt họ."
"Chưa từng gặp mặt?" Kỷ Minh Viễn thể tin nổi .
Vì sức khỏe Thẩm Huệ Huệ , Kỷ Minh Viễn đại khái thể phán đoán gia cảnh cô bé thuộc dạng tương đối bình thường.
Thế nhưng vì tính cách cô bé đến , Kỷ Minh Viễn vẫn luôn cho rằng cô là một cô gái lớn lên trong vòng tay yêu thương từ nhỏ.
Ắt hẳn ông bà nội ngoại hết mực cưng chiều, cha yêu thương mặn nồng, một gia đình ấm áp hòa thuận mới thể nuôi dưỡng nên một cô bé ấm áp khiến lòng động lòng đến thế.
Ông thể nào ngờ rằng, sự thật trái ngược với những gì tưởng tượng!
Ông bà nội mất sớm, con bé từng gặp mặt thì cũng đành chịu.
ông bà ngoại rõ ràng còn sống sờ sờ, mà thể gặp mặt con gái và cháu ngoại của cơ chứ?
Kỷ Minh Viễn chợt nghĩ đến một khả năng khác: "Hay là họ đang ở nước ngoài?"
Trong mấy chục năm gần đây, kinh tế Hoa Quốc bước phát triển vượt bậc, nhưng so với nước ngoài thì vẫn còn một cách lớn.
Trong những năm , nhà tiền thì cho con du học, nhà tiền thì xuất cảnh trái phép nước ngoài thuê. Kỷ Minh Viễn cũng từng gặp ít trường hợp tương tự như .
"Không ạ, tất cả đều ở trong nước cả. Chỉ là cháu và cháu lớn lên ở nông thôn từ bé, họ từng gặp con cháu, lẽ cũng thích hai con cháu cho lắm." Thẩm Huệ Huệ chậm rãi .
Thấy Kỷ Minh Viễn với ánh mắt đầy đau lòng, cô vội vàng bổ sung: " ạ, tình cảm giữa với vốn là qua . Họ thích cháu thì cháu cũng sẽ chẳng thích họ, cứ coi như dưng là ."