Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-01 00:14:33
Lượt xem: 2,619

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lận Trường Uyên quay sang nhìn ta, liếc trái liếc phải, rốt cuộc không nhịn được nữa, cúi đầu hôn ta.

 

Giây phút ấy, hai lòng đồng điệu.

 

Từ khi quen biết ta, hắn đã hiểu rõ bản chất linh hồn ta.

 

Người ngoài dù có vu vạ thế nào đi nữa,

cũng không thể thay đổi được cái nhìn của ta đối với hắn.

 

09

 

Lận Trường Uyên bận rộn chuẩn bị hôn sự, còn ta thì chăm chỉ ôn luyện chờ ngày thi.

 

Thái phi cũng bận rộn sắp xếp lại vương phủ.

 

Bà chê chủ viện mà Lận Trường Uyên từng ở quá đỗi lạnh lẽo, bèn đem bản vẽ đến hỏi ý ta, định sửa sang lại toàn bộ.

 

Trong vương phủ, người ra kẻ vào tấp nập suốt cả ngày.

 

Cả kinh thành đều biết:

 

Vị vương gia hai mươi lăm tuổi vẫn chưa cưới vợ kia, rốt cuộc cũng sắp thành thân.

 

Giang Chi Dao đang chọn vải ở tiệm lụa thì nghe được tin ấy, sững người tại chỗ.

 

“Hả? Vị vương gia nào?”

 

Lão chưởng quầy cười đáp:

“Tất nhiên là biểu ca của Giang thiếu gia rồi — vị Ninh vương điện hạ danh chấn kinh thành nhà ta!”

 

Giang Chi Dao giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

 

Tốt lắm! Biểu ca thành thân mà không thèm báo cho hắn một tiếng!

 

Hắn vội vàng chạy đến vương phủ, vừa vào cửa đã thấy không khí hỉ sự rộn ràng khắp nơi.

 

Hoa tươi kết thành từng cụm rực rỡ, hoàn toàn khác xa cái phủ vắng lặng giá buốt như hầm băng ngày nào.

 

Quản gia hô lớn:

“Chớ đi lối ấy! Vương phi thích yên tĩnh!”

 

Phía sau Giang Chi Dao là một nhóm người, tay bê mâm phủ lụa đỏ, lặng lẽ đi ngang qua.

 

Hắn tiện tay vén một tấm lên xem.

 

Ồ hô!

 

Trâm hoa đính ngọc lấp lánh.

 

Mũ phượng mạ vàng chạm khắc mây lành.

 

Trâm bướm nạm ngọc đính men sứ tinh xảo.

 

Mỗi món đều là trân bảo vô giá!

 

Giang Chi Dao hít sâu một hơi lạnh:

“Biểu ca ta đúng là muốn cưới tiên nữ hạ phàm hay sao!”

 

Quản gia thấy cái vị tổ tông này thò tay lung tung, sợ hắn làm hỏng sính lễ, vội xua tay cho người mang đồ đi.

 

Giang Chi Dao rút từ trong n.g.ự.c ra tờ sính lễ mình chuẩn bị.

So đi tính lại, đột nhiên thấy thật khó coi.

 

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại...

 

Nha đầu câm kia là ai chứ, sao có thể so được với vương phi của biểu ca?

 

Cho dù hắn không tặng lấy một xu, nha đầu ấy cũng nên biết ơn hắn mới phải.

 

Giang Chi Dao len lén đi về phía hậu viện.

 

Từ xa, hắn nhìn thấy một cô nương mặc cung trang, ngồi bên hồ vừa đọc sách vừa cho cá ăn.

 

Nàng vận xiêm y thêu bằng lụa thơm Vân Sa, nhẹ mềm như gió, gió thổi qua liền phiêu phiêu như tiên nữ.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Dáng vẻ đơn giản, nhưng đôi khuyên tai lại là trân châu tiến cống.

 

Chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng đã đẹp đến mê lòng người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-do-kinh-thanh-chang-con-mua-dong/8.html.]

 

Giang Chi Dao càng nhìn càng thấy quen mắt.

 

Khi thấy vương phi vươn tay ngáp khẽ — cái động tác kia, lại giống hệt nha đầu câm kia!

 

Hắn chấn động đến hồn vía lên mây!

 

Lận Trường Uyên bước đến, nhẹ nhàng ôm người kia vào lòng, cúi đầu hôn nàng.

 

Hai người kề sát nhau, một cái hôn, một câu chuyện, lại một cái hôn.

 

Từ xa, Giang Chi Dao nghe thấy giọng nói khàn nhẹ của vương phi.

 

Hắn thở phào nhẹ nhõm:

Không phải nha đầu câm.

 

Phải rồi!

 

Sao có thể là nha đầu câm được chứ!

 

Hắn còn đang định xem tiếp, thì một hộ vệ cao lớn đã lặng lẽ đứng chắn trước mặt.

 

Nắm cổ áo hắn, vác thẳng ra ngoài vương phủ.

 

Hộ vệ mặt lạnh như băng:

“Vương gia căn dặn: nếu Giang thiếu gia còn tự tiện xông vào, lần sau sẽ đánh gãy chân.”

 

Giang Chi Dao giơ tờ sính lễ và thiệp mời, hét lên:

 

“Ta tới tìm di mẫu mà!

Ngày mùng tám tháng Sáu ta thành thân,

muốn nhờ di mẫu giúp ta lo liệu một chút!”

 

10

 

Giang Chi Dao bị Thái phi mắng cho một trận nên thân.

 

“Trên thiệp cưới này sao lại ghi tên Tiết Linh?”

 

“Người ta sớm đã hủy hôn với ngươi rồi, sao ngươi còn hồ đồ như vậy!”

 

Thái phi là người chứng kiến hắn và Tiết Linh lớn lên cùng nhau, nên những chuyện hồ đồ hắn từng làm, bà đều biết rõ.

 

Bà cố ý không nói cho hắn biết Tiết Linh sẽ gả vào vương phủ, là để cho hắn sốt ruột một phen.

 

Giang Chi Dao bị đuổi ra khỏi vương phủ, uể oải quay về nhà.

 

Quản gia vội vàng chạy tới:

 

“Thiếu gia! Phu nhân từ Giang Nam gửi thư về rồi!”

 

Tim Giang Chi Dao lập tức bay bổng!

 

Hắn vội vã lao về phía thư phòng, chạy đến mức thở không ra hơi.

 

Cả đời này chưa từng gấp gáp đến thế!

 

Hắn đã viết thư báo với mẫu thân và nha đầu câm rằng mình sắp thành thân,

trông chờ thư hồi âm.

 

Đẩy cửa bước vào — trên bàn chỉ có duy nhất một phong thư.

 

Là thư của mẫu thân.

 

Phải rồi… Nha đầu câm ấy vẫn đang giận hắn kia mà.

 

Chờ nàng biết hắn giờ ngày ngày ở nhà đọc sách, không còn qua lại với Lưu Phương Ninh nữa…

 

Chẳng phải nàng sẽ lập tức mọc cánh mà bay về từ Giang Nam sao?

 

Càng nghĩ, hắn càng đắc ý.

 

Thế nhưng khi mở thư ra xem — hắn lập tức sững sờ tại chỗ.

 

Trong thư, mẫu thân mắng hắn một trận tơi bời.

 

Chắc chắn là đoán được hắn lại làm chuyện gì đó chọc giận Tiết Linh rồi.

 

Loading...