Tiêu Hiểu khẽ nhíu mày, mặt  biểu cảm : “Đều sống cùng một thôn, gặp  cũng  tính là trùng hợp.”
Lý Tri Tân    gật đầu: “Nhị Muội  đúng, chẳng qua là  lâu    gặp em, em bây giờ   cơm cho nhiều  như , chắc mệt lắm nhỉ?” Trong lời  của   còn mang theo sự  mật và quan tâm, thậm chí còn  chút ấm áp.
Lý Tri Tân tướng mạo quả thật  tồi,  đặc biệt dùng đôi mắt thâm tình   khác, cực dễ khiến  khác nảy lòng hảo cảm với  .
Đáng tiếc Tiêu Hiểu  mắc chiêu , cô   Vương Vệ, những  đàn ông khác hiển nhiên  lọt  mắt, bèn nhàn nhạt lắc đầu: “Không mệt,   về nhà .” Nói xong liền  sải bước rời .
“Nhị Muội!” Phản ứng bình đạm của Tiêu Hiểu khiến Lý Tri Tân sửng sốt, vô thức duỗi tay cản cô .
Lúc tay của Lý Tri Tân vươn    cô, Tiêu Hiểu nhanh nhẹn lùi về  một bước, bình tĩnh   : “Anh   gì?”
Lý Tri Tân vội thu tay : “Anh chỉ   chuyện với em thôi,     gì với em .” Nói xong    tự giễu: “Lời    tiếp theo  thể em   tin ....”
Nói   dừng, hít thở sâu một  mới  tiếp: “  vẫn  . Nhị Muội,   hiện tại trong lòng em chắc chắn đang trách , ban đầu em thích  như thế, nhưng   qua  với Tưởng Văn Văn, một là   phụ lòng cô , hai là  nhận   tình cảm đối với em, cho đến khi em gả cho  khác,  mới phát hiện, trong lòng  sớm   em .” Anh  tiến lên một bước,  nắm lấy tay Tiêu Hiểu: “Thấy em và Vương Vệ ngọt ngào bên , trái tim của  giống như ném  chảo dầu ,  cực kì hối hận....”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dai-lao-gia-da-xuyen-qua-cuoi-chong-ngheo/chuong-92.html.]
“Bốp!” Một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, tát cho Lý Tri Tân đờ  ngay tại chỗ, kinh ngạc bụm mặt  thể tin   Tiêu Hiểu. Anh  tiếp cận Tiêu Hiểu, thứ nhất quả thật  ý thấy sắc mà nổi lòng, còn mặt khác là vì hiện tại   ngày ngày đói bụng, Vương Vệ và Tiêu Hiểu   thể thường xuyên ăn thịt,   liền  giống như  , âm thầm câu lấy Tiêu Hiểu, moi chút đồ ăn từ tay Tiêu Hiểu.
Dù  đây Tiêu Hiểu   , nhưng   tin cô thật sự thích . Đương nhiên,   cũng  dám để  khác phát giác,   chỉ  cùng Tiêu Hiểu yêu đương vụng trộm  lưng, hiện giờ Tiêu Hiểu trở nên xinh  như , cùng cô phát sinh quan hệ   bây giờ  vui vẻ. Vừa nghĩ tới Vương Vệ lợi hại thế nhưng  những  cắm sừng, còn   phụ nữ của  đem thịt  cực khổ kiếm  cho  ngoài ăn, trong lòng   liền run rẩy một trận. Quá là kích thích!
Lý Tri Tân ban đầu cứ nghĩ chỉ cần   bày tỏ chút hảo cảm, Tiêu Hiểu khẳng định sẽ cầm lòng  nổi, dù   dáng vẻ  đây của Tiêu Hiểu, căn bản chính là thích c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt  .
Tuy nhiên ngàn vạn   ngờ tới, thứ nhận   là một cái tát.
Cái tát  của Tiêu Hiểu coi như dốc hết sức, hận  thể dùng hết sức bình sinh. Tát xong cô xoa xoa lòng bàn tay ửng đỏ, đau quá. Đau đớn ở lòng bàn tay càng khiến cô thiếu kiên nhẫn: “Ai bảo  thích ?”
TBC
Lý Tri Tân  đánh đến sững sờ, vô thức đáp: “Trước đây em....”
“Trước đây chính miệng    thích  ?” Tiêu Hiểu cau mày, mất kiên nhẫn hỏi. Sở dĩ cô dám hỏi chắc chắn như thế, chính là vì cô phỏng theo tính cách của nguyên chủ, dù cô   thích Lý Tri Tân chăng nữa, cũng  dám mở miệng bày tỏ. Chưa   tâm ý, cô  ngàn vạn cách  thể phủ nhận.
“....Không , nhưng....” Lý Tri Tân ngẩn  một lúc, mới dần dần hồi thần,   buông cái tay đang ôm mặt xuống, cứ như  hiểu  gì đó, vẻ mặt đau khổ : “....Anh  , chắc chắn là em đang trách , trách   đây  chấp nhận tâm ý của em, hại em gả cho Vương Vệ, khiến em rơi  lò lửa....”
Cái kiểu tự cho là  đúng của Lý Tri Tân   điều , mà là bùng nổ, thảo nào Tưởng Văn Văn vội vàng đá  ,  thích trêu hoa ghẹo nguyệt  tự thấy bản  tài giỏi như thế, ai mà chịu .