Nhận  lợi ích từ   thì nên nể mặt  , Vương Đức Thắng nhận con gà , nếu như   cố gắng gây khó khăn phản đối, ông  cũng sẽ  vài lời công bằng.
“Chú , cháu và Vương Vệ đều là  vai ,  vai  biếu bề  chút quà thì    ? Vừa  cháu  thấy Gia Hưng ở ngoài cửa,  đáng yêu, chỉ là  gầy một chút, trẻ nhỏ đang  lúc phát triển cơ thể, nếu như dinh dưỡng  đủ thì   .” Mặc dù Tiêu Hiểu  hiểu thấu đáo phong tục ở xã hội , nhưng thấy Vương Vệ   ý định mang về, liền ở bên cạnh  bổ sung. Vương Vệ  việc luôn  lý lẽ của riêng , đương nhiên là cô  giúp.
Cháu trai duy nhất chính là xương sườn mềm của Vương Đức Thắng, Tiêu Hiểu  dứt lời,  mặt ông  lập tức xuất hiện vẻ do dự.
Lúc  vợ của đội trưởng và  của Gia Hưng ở phía   hết  bộ câu chuyện cũng  nhịn  nữa. Vương Đức Thắng đề cao tác phong,  đội trưởng  những  lấy  lợi ích gì, năm ngoái lúc chia lương thực còn cố ý chia ít  hai phần.
Nếu như   nhà bọn họ ít , bà    tính toán thì e rằng trong nhà một chút lương thực thừa cũng  . Chỉ là khổ cho Gia Hưng, nhà họ Tiêu khó khăn như , Tiêu Quốc Hưng và Gia Hưng cũng tầm tuổi ,   thì  ăn đến mập mạp. Còn Gia Hưng nhà bọn họ thì tay chân gầy gò cứ như chân gà .
Mẹ Gia Hưng kéo lấy tay  chồng, con gà rừng to như   thể để Gia Hưng bồi bổ thật .
Không đợi Vương Đức Thắng do dự, vợ của đội trưởng  xông  ngoài.
Bà  trừng mắt  Vương Đức Thắng  xoay    với Tiêu Hiểu và Vương Vệ: “Cảm phiền các cháu yêu thương Gia Hưng nhà thím như , theo lý mà  thím  nên nhận con gà , nhưng chú của các cháu thực sự là chẳng   , bản  ông   đề cao tác phong  để nhà   thiếu lương thực, cả nhà cũng  đói theo. Những thứ  thím đều  , ai bảo ông   cái chức đội trưởng c.h.ế.t tiệt  chứ.  Gia Hưng nhà chúng  thì   gì, còn nhỏ như  mà  đói đến da bọc xương...” Nói đến câu sua  nhịn  mà nghẹn ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dai-lao-gia-da-xuyen-qua-cuoi-chong-ngheo/chuong-65.html.]
Mặc dù  vài phần diễn trò, nhưng đau lòng vì cháu trai là thật.
Tiêu Hiểu cho Vương Vệ một ánh mắt, lấy gà rừng từ trong tay  trực tiếp đưa cho vợ đội trưởng: “ ạ. Khổ thế nào cũng  thể để con trẻ chịu khổ. Thím , cháu và Vương Vệ đều là chịu đói mà lớn lên,  rằng cảm giác đói khó chịu đến mức nào, cũng may  khi xuân đến  em hổ của Vương Vệ   , nhờ  nó đưa Vương Vệ  bắt thú rừng, thịt thà của bọn cháu cũng  thiếu. Nhà  cháu cũng  em trai, Gia Hưng gầy như  cháu  cũng đau lòng chứ đừng  chi là thím.”
Ban đầu vợ của đội trưởng còn  vài phần diễn trò, nhưng Tiêu Hiểu   những lời  xong, nước mắt của bà  cũng  kìm  nữa.  , khổ thế nào cũng  thể để con trẻ chịu khổ, nhất là khi nhà họ Vương bọn họ ba đời đơn truyền, đều chỉ  một đứa con độc đinh. Nếu như Gia Hưng  đói đến xảy  chuyện, e rằng cả nhà bọn họ đều sẽ  treo cổ.
TBC
Đây cũng là  đầu tiên bà  phát hiện cô gái   chu đáo đến , giọng  mềm mại ngọt ngào, chỉ vài câu  mà dường như   thể  đến sâu trong thâm tâm  khác.
Tiêu Nhị Muội trong ấn tượng của bà  là một cô gái trầm lặng ít , chỉ  cúi đầu  việc,    cũng  dám ngẩng đầu,  giống với Tam Muội Tứ Muội Ngũ Muội đanh đá cho lắm.
Người  thường  phụ nữ lập gia đình là đầu thai  thứ hai, gả đúng  chính là rơi  trong tổ phúc. Tiêu Hiểu chính là một ví dụ rõ ràng,   ở nhà  là bộ dạng gì chứ?   mới gả cho Vương Vệ  nửa năm    đổi lớn như .
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn  xem, non mềm giống như  thể bóp  nước,  cũng sáng sủa hơn  nhiều, cái miệng  ngọt ngào giống như bôi mật ngọt ,  chuyện khiến    thoải mái. Ngay cả cách đối xử của Vương Vệ đối với cô cũng   đổi. Vương Vệ hung dữ, nhưng như  là đối với  ngoài, ở bên ngoài  thể cứng rắn, như về nhà  thương yêu vợ, đây mới là đàn ông .
Không giống như một vài  đàn ông, ở bên ngoài   chút bản lĩnh nào, về đến nhà đối xử với  trong nhà    uy phong.
“Vậy , thím cũng  khách sáo với cháu nữa. Cha nó, hai đứa trẻ  xây nhà khó khăn đến nhường nào, ông là đội trưởng   nên giúp đỡ các xã viên gặp khó khăn trong đội , đến lúc đó ông cũng động viên những  trong đội chúng  một chút, giúp hai  họ lo liệu để xây cho xong nhà.” Vợ của đội trưởng mừng rỡ nhận lấy gà rừng, con gà nặng trịch khiến cho bà   kiềm chế  vẻ vui mừng nữa.