Sắc mặt mấy em gái nhà họ Tiêu đều  phức tạp,   nên  gì.
Biết các cô  đang lo lắng điều gì, Tiêu Hiểu  : “Yên tâm, cho dù chị  nhận bọn họ nữa, các em vẫn là em gái chị như cũ.”
Lúc  mấy em gái mới nhẹ nhõm.
Lúc hai   khỏi nhà họ Tiêu, trời  tối.
Vương Vệ dường như ôm nửa  Tiêu Hiểu  trong ngực, lúc ôm cô  về phía  thì nhịn   : “Vừa  em  giỏi.” Cái miệng nhỏ   ,  đến khiến  sửng sốt.
Tiêu Hiểu luôn  lượt khiến  vui mừng trong sự ngạc nhiên,
Tiêu Hiểu ngẩng đầu hỏi: “Sao,  sợ?”
Vương Vệ nghểnh cổ, móc móc lỗ tai: “Gì chứ? Sợ? Thiên Vương mà ông đây còn  sợ,  sẽ sợ vợ  ?” Nực !
Tiêu Hiểu thấy trong mắt  chỉ  sự kiêu ngạo mờ ảo, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một , cô chỉ sợ   cảm thấy  đáng đời là kẻ đáng thương  ai yêu,  xứng với cô gì đó. Xem  mấy ngày nay cô kiên trì  lời âu yếm mỗi ngày khiến Vệ tin tưởng tình cảm của  đối với , hiệu quả  lộ rõ.
Nghĩ , cô bỗng nhiên đỏ hốc mắt, : “Anh  sợ, em thì  sợ. Lúc  vì    né,    lúc một cuốc  đánh xuống em sắp  dọa đến ngất  .”
“Đâu  em   bản lĩnh  đàn ông của em, trận đòn  như ,  cần né !” Đừng   tin tưởng   thể chặn , cho dù đón   cũng sẽ  trốn, Tiêu Hiểu đang  ở phía   đấy!
“Lỡ như thì , lỡ như   đón ? Có   định doạ em c.h.ế.t  cưới vợ  nữa?” Tiêu Hiểu khịt mũi, bắt đầu trầm thấp khụt khịt.
Tiêu Hiểu thích  nũng, là đồ mít ướt, việc đó Vương Vệ đều , nhưng điều    chính là, Tiêu Hiểu mà còn  một mặt ngang ngược vô lý. Hiện tại  giúp xây nhà đa  là đàn ông, đàn ông nhiều thì thích  bậy,  chuyện liên quan đến  phụ nữ của .
Lúc Vương Vệ  mấy  đàn ông   phụ nữ nhà   càn  bậy mà   cách nào, trong lòng  cực kỳ khinh bỉ mấy  đàn ông đó, vợ  còn trị   !
Tiêu Hiểu thì ngoan ngoãn hiểu chuyện. Nếu cô cũng càn quấy, xem   trị cô thành ngoan ngoãn , bảo cô  hướng đông thì  dám  hướng tây.
 hiện tại Tiêu Hiểu thật sự bắt đầu giở tính nhỏ nhen,   phát hiện    cách nào. Chẳng những   cách nào, trong lòng còn gấp đến độ xoay vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-dai-lao-gia-da-xuyen-qua-cuoi-chong-ngheo/chuong-109.html.]
“Em đang  gì ,    thể nghĩ chuyện cưới vợ  nữa?” Anh  rõ tại   đề cập đến chuyện .
“Anh thật   ý ?”
“Không !” Vương Vệ kiên quyết lắc đầu.
Lông mi Tiêu Hiểu mang theo nước mắt, mắt trông mong  , dịu dàng mở miệng: “Vậy   thể hứa với em ,   gặp nguy hiểm thì đừng liều, nếu   chuyện thì em   đây?”
“... Được.” Vương Vệ tự nhận là  là hảo hán thà rằng  sống chứ  thể quỳ chết, nhưng  sự tấn công của nước mắt, hảo hán cũng   bò  đất.
Anh thở dài sờ đầu Tiêu Hiểu: “Sau   chuyện thì chúng   đàng hoàng, đừng  vẻ càn quấy .” Nói   cưới vợ một  nữa, đây   là khôi hài . Hơn nữa cô nàng  thật là dễ  đổi,   ở nhà họ Tiêu rõ ràng cô mới là  nắm giữ  cục, lúc  ở  mặt   biến thành con mèo  lóc.
Còn  thì  chấp nhận dáng vẻ .
Tiêu Hiểu nín  mỉm : “Em nào  càn quấy. Anh  phủ nhận là hôm nay  khiến em lo lắng?”
Vương Vệ vội gật đầu: “Việc  đúng là  của .”
“Vậy   bồi thường cho em.” Tiêu Hiểu ôm cánh tay Vương Vệ, nhét   n.g.ự.c .
“Bồi thường thế nào?” Nghĩ đến gì đó, Vương Vệ bỗng nhiên  xung quanh.
“Hôn em một cái.” Tiêu Hiểu chỉ miệng .
Quả nhiên,   mà.
Vương Vệ  bốn phía, sắc mặt đỏ như tôm luộc, lắp bắp : “… Không,   , còn đang ở bên ngoài mà.” Tiêu Hiểu mỗi ngày đều sẽ nhân cơ hội,   đùa giỡn về mặt ngôn ngữ thì là đùa giỡn bằng hành động, hành vi  mật của hai  cũng  ít, nhưng đều là Tiêu Hiểu chủ động.
TBC
Vương Vệ  một   trai thẹn thùng, cuối cùng cũng chịu thua vợ .
Anh cũng cảm thấy  cứ thua vợ về mặt  thì     gì. Nhìn đôi môi căng mọng của Tiêu Hiểu, trong lòng  ngừng cổ vũ chính : Anh Vệ,   !