Họ hối hận về lựa chọn của .
Nếu chọn một nữa, họ vẫn sẽ chọn đến biên cương.
Có những việc, luôn cần đầu.
Điều duy nhất cảm thấy là với hai đứa trẻ…
Họ đều chuẩn tinh thần rằng cả đời sẽ cơ hội gặp hai đứa trẻ…
Ai ngờ…
Lúc còn sống, thể thấy hai đứa trẻ, vốn nên vui mừng.
sợ thấy chúng.
Suy cho cùng, là lớn bọn họ sai, với hai đứa trẻ.
Tâm trạng của ông cụ Nguyễn ảnh hưởng bởi ông cụ Bùi, ông thở dài một , an ủi ông cụ Bùi cũng là đang an ủi chính .
“Điều cần đối mặt thì cuối cùng cũng đối mặt, dù cũng là chúng với hai đứa trẻ. Biết , chúng nó sẽ hiểu cho chúng .”
Đời họ phụ tổ chức, phụ tín ngưỡng của , cũng phụ lương tâm của . Điều duy nhất là với hai đứa trẻ rõ chân tướng.
Ông cụ Bùi buông thõng vai, tinh thần lập tức suy sụp một nửa, ông : “ hy vọng chúng nó thể oán trách chúng .”
Không khí , ông cụ Nguyễn chuyển chủ đề: “Bên phía cha của đứa trẻ vẫn nên một tiếng.”
Nhắc đến Diệp Lão Tam, ông cụ Nguyễn thở dài một .
Ông cụ Bùi trầm mặc một lúc, gật đầu: “Cũng nên một tiếng, Hoài Nhân đây miệng , nhưng thực trong lòng vẫn luôn nhớ nhà và con gái.”
Người con rể bình thường uống rượu, nhưng mỗi năm rằm tháng tám đều tự chuốc say, ngắm trăng đến sáng.
Con gái ông , đó là nhớ nhà, nhớ con gái.
“Bây giờ Hoài Nhân đang trong tình trạng , gặp gặp, lẽ tình hình sẽ chuyển biến .” Ông cụ Bùi lạc quan nghĩ.
Ông cụ Nguyễn thì suy nghĩ khác.
Ông lo lắng Diệp Tam Thu thấy Diệp Lão Tam sẽ sinh lòng oán trách…
Thôi…
Dù cũng là họ chăm sóc cho Hoài Nhân, đứa trẻ oán trách cũng là điều nên .
Ông cụ Nguyễn: “Bên Nguyễn Tuyết và Bùi Âm…”
Nói đến đây, ông cụ Nguyễn mặt mày sầu não.
Họ tạm thời thể tránh mặt hai đứa trẻ.
Nguyễn Tuyết và Bùi Âm thì tránh .
Hai đứa trẻ đến để hỗ trợ thành nhiệm vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-943.html.]
Trùng hợp , Nguyễn Tuyết và Bùi Âm cũng tham gia nhiệm vụ .
Nếu gì bất ngờ xảy , tối nay họ sẽ gặp mặt…
Ông cụ Nguyễn: “…”
Không thể vì gặp mặt mà để một bên tham gia nhiệm vụ , đúng ?
Điều đương nhiên là thực tế.
Ông cụ Bùi: “Sớm muộn gì cũng gặp, gặp sớm một chút thì gặp sớm một chút.”
Ông cụ Nguyễn: “ lo hai đứa trẻ lúc đó chấp nhận .”
Người vốn c.h.ế.t đột nhiên sống sờ sờ xuất hiện mắt.
Bất kỳ ai cũng sẽ khó chấp nhận .
Mà Nguyễn Tuyết và Bùi Âm đều là những giỏi ăn …
Ông cụ Bùi đưa ý kiến: “Hay là ông gặp hai đứa trẻ ?”
Nguyễn Tuyết và Bùi Âm miệng lưỡi vụng về, chứ ông Nguyễn thì .
Ông cụ Nguyễn lắc đầu: “ bây giờ thích hợp , sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ tối nay!”
Cái cũng , cái cũng xong…
Ông cụ Bùi bất chấp : “Vậy thì cứ để chuyện thuận theo tự nhiên.”
Ông cụ Nguyễn: “…”
Sau khi ông cụ Nguyễn rời , ông cụ Bùi tìm Diệp Lão Tam.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thấy ông cụ Bùi đến, Diệp Lão Tam đặt dụng cụ trong tay xuống, mặt cảm xúc gọi một tiếng: “Bố vợ!”
Ông cụ Bùi áy náy con rể: “Dữ liệu vẫn lấy , con đừng tự tạo áp lực quá lớn.”
Diệp Lão Tam cố gắng nhếch khóe miệng, lộ một nụ cứng đờ: “Con mệt!”
Đối diện với nụ gượng gạo của con rể, ông cụ Bùi thở dài.
Họ chỉ với hai đứa trẻ rõ chân tướng, mà còn với con rể và nhà họ Diệp.
Năm đó, con gái và con rể thực thể đến biên cương.
Là con gái yên tâm về nhà, kiên quyết đòi đến.
Còn con rể thì vì con gái…
Sau khi đến biên cương, con rể tâm ý lao nghiên cứu.
Anh năng khiếu về nghiên cứu, thậm chí còn năng khiếu hơn cả con trai và học trò của ông, những tiếp xúc với nghiên cứu từ nhỏ. Ông cũng giấu nghề, đem hết những gì truyền dạy cho con rể.
Con rể ông thất vọng, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, nghiên cứu bước đột phá lớn.