Tình thương của ông nội, cô chắc chắn thể từ chối.
Nụ mặt ông cụ càng thêm rạng rỡ.
Ông thích những cô gái thoải mái, hào phóng, ngại ngùng!
Rất nhanh, thức ăn bưng lên bàn.
Một bàn đầy món ngon.
Có cả chay cả mặn, còn canh gà.
Diệp Tam Thu giúp ông cụ kéo ghế: “Ông nội, mau . Tối nay bà nội mấy món ngon, ông lộc ăn .”
Ông cụ liếc bàn ăn.
Cười : “Ông nội về đúng lúc thật.”
Tay nghề nấu ăn của bà thông gia thật sự . Sau khi ăn cơm bà nấu, cơm ở nhà ăn bộ đội bỗng nhiên cảm thấy ngon bằng.
Ông cụ bỗng nhiên chút ghen tị với mấy đứa trẻ trong nhà.
Ngày nào cũng ăn cơm bà nội nấu, thật phúc.
Đặc biệt là xem từng đứa mặt mày tròn trịa hơn ít.
Bà nội múc một bát canh đặt mặt ông cụ: “Thông gia, uống chút canh ấm bụng .”
Ông cụ: “Cảm ơn thông gia, thời gian thật sự vất vả cho bà .”
Bà thông gia vốn là khách, ngày nào cũng để bà nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, ông cụ cảm thấy áy náy.
Bà nội: “Nói vất vả thì thông gia mới là vất vả thật sự.”
Bà chỉ ngày ngày nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, còn hơn nửa thời gian đều là nhàn rỗi.
So với cuộc sống ở nông thôn, đây quả thực là hưởng phúc.
Hơn nữa, bà thích nấu cơm cho bọn trẻ ăn.
Bà nội thích cuộc sống hiện tại.
Ngược là thông gia, bận đến thời gian về nhà.
Nói vất vả, thông gia mới là vất vả thật sự.
Tóc bạc đầu trông nhiều hơn gặp ông.
Xem lãnh đạo lớn cũng dễ dàng.
Bà nội trong lòng cảm thán một câu, múc một bát canh gà đặt mặt cháu gái.
Canh gà vốn là hầm cho cháu gái.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Còn ba đứa con trai, ăn cơm là .
Ăn cơm xong, Cao Hướng và Ngụy Bình An tự giác dậy thu dọn bát đũa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-769.html.]
Ông cụ dẫn Diệp Tam Thu và Lục Tư Niên lên thư phòng lầu.
Thư phòng lầu.
“Ông nội, ông chuyện gì với chúng cháu?” Lục Tư Niên tò mò hỏi.
Ông cụ chỉ chiếc ghế đối diện: “Hai đứa .”
Hai qua xuống.
Ông cụ xuống ghế việc.
Ba đều xong, ông cụ mới lên tiếng.
Ông : “Ta với hai đứa chuyện của Hà Dương.”
“Hà Dương?” Lục Tư Niên vẻ mặt khó hiểu.
Diệp Tam Thu cũng ngẩng đầu về phía ông cụ.
Cô còn tưởng ông cụ tìm cô và Lục Tư Niên là để chuyện chợ đen.
Ai ngờ là về Hà Dương.
…
Tại ông cụ với họ về Hà Dương?
Dưới ánh mắt khó hiểu của hai , ông cụ thở dài…
“Ông nội một chuyện dối hai đứa. Đứa trẻ tráo đổi với Lý Minh Dương lúc đó chết. Nó Lý Địch Giản vứt đường Đông Nguyệt, đó đồng chí Ngụy Lệ Quyên, cũng chính là nuôi hiện tại của Hà Dương, nhặt về. Hà Dương chính là đứa trẻ Lý Địch Giản vứt đó.”
Diệp Tam Thu: “…” Thảo nào đầu tiên gặp Hà Dương cô thấy quen mắt.
Hóa là nhà họ Lục.
Không thể , di truyền thật kỳ diệu.
Lục Tư Niên tưởng nhầm. Hà Dương thể là con nhà họ Lục? Cậu giống Vương Hiểu Vân và Lục Chiêu.
Anh tiếp xúc với Hà Dương tuy ít, nhưng cảm giác về hề đáng ghét.
Ít nhất ác độc như Vương Hiểu Vân.
Hà Dương vì và chị gái bệnh, mười tuổi dám mạo hiểm chợ đen.
Một đứa trẻ tình nghĩa như , thể là con của Vương Hiểu Vân và Lục Chiêu?
Lý Minh Dương và Trần Tuệ Như như mới giống con của Vương Hiểu Vân.
cũng , ông cụ sẽ đùa giỡn về chuyện .
Cho nên…
Hà Dương thật sự là con của Vương Hiểu Vân và Lục Chiêu!
Bất ngờ là, trong lòng Lục Tư Niên cũng quá nhiều biến động.
“Ông nội, ông cho chúng cháu tin , là định nhận Hà Dương trở về ?” Diệp Tam Thu hỏi.