Đôi mắt đỏ hoe hung dữ trừng mắt Cổ Lệ, nhấc chân nhỏ lên đá đùi Cổ Lệ. Miệng lời dỗi: “Dì dám đánh con? Con cần dì con, con cũng cần con của dì, con…”
Cổ Lệ ngây ! Tiểu Bảo đang bậy bạ gì ? Cái gì mà cần bà ? Không cần con trai của bà ? Bà bao giờ nó con trai , bà …
Đột nhiên… bà nghĩ đến điều gì đó! Là bà , nhất định là bà tự ý quyết định.
Bà tại tự nhiên bà mang hai đứa trẻ đến nhà. Hóa là ý đồ !
Cổ Lệ hận c.h.ế.t bà cụ Cổ. Bà kế hoạch lớn như tại báo cho bà một tiếng? Tại dặn dò hai đứa trẻ đừng lung tung ?
Bây giờ thì , lão Ngụy thấy…
Cổ Lệ một tay bịt miệng Cổ Tiểu Bảo đang lải nhải, hoảng loạn quát lớn: “Câm miệng, đừng lung tung, bao giờ ngươi , …” Nói , bà đầu Ngụy Chí Minh, vội vàng giải thích.
“Lão Ngụy, Tiểu Bảo đang bậy, ! từng những lời đó, cũng bao giờ ý nghĩ đó…”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Sắc mặt Ngụy Chí Minh đen kịt. Ý của Cổ Tiểu Bảo ông hiểu.
Đây là ông thể sinh con, A Lệ và nhà đẻ tính đến chuyện nhận nuôi… , Cổ Lệ là dì của hai đứa trẻ, cha chúng còn sống, thể gọi là nhận nuôi, gọi là thừa kế.
Đây là cho con cháu nhà họ Cổ thừa kế nhà họ Ngụy.
Tính toán thật đấy. Đáng tiếc…
Ông ngay cả con ruột cũng từ bỏ sinh, bảo ông nuôi con khác? là si tâm vọng tưởng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-663.html.]
Ngụy Chí Minh hừ lạnh một tiếng: “Đợi bà , lập tức bảo bà mang hai đứa trẻ về, vé tàu sẽ sắp xếp. Còn nữa, nhà họ Ngụy thói quen nuôi con khác, với nhà đẻ của bà, bảo họ dẹp cái ý nghĩ đó .”
Cổ Tiểu Bảo mới năm sáu tuổi, nếu lớn lải nhải mặt, nó thể những lời đó? Lấy cớ trẻ con bậy, đây là coi ông là kẻ ngốc mà lừa gạt.
Ngụy Chí Minh xong, nhấc chân khỏi phòng, lúc ngang qua Ngụy Bình An trừng mắt một cái.
“Tiền đưa cho mày , còn .”
Ngụy Bình An đang xem kịch , bà già c.h.ế.t tiệt đó bao nhiêu năm nay từng đến nhà họ Ngụy, cố tình đến nhà khi cho lão già uống thuốc tuyệt dục, còn mang theo hai đứa trẻ. Hóa là ý đồ .
phản ứng của Ngụy Chí Minh chút ngoài dự kiến của Ngụy Bình An. Cậu còn tưởng với mức độ coi trọng con yêu tinh của lão già, ông sẽ vui vẻ chấp nhận cha dượng. Ai ngờ ông từ chối, còn đưa tổ tôn nhà họ Cổ về.
Ngụy Bình An cũng vì việc Ngụy Chí Minh từ chối cha dượng mà đổi thái độ đối với ông.
Cậu rõ, Ngụy Chí Minh từ chối cha dượng vì nghĩ cho đứa con trai cũng cũng , ông chỉ là đem những thứ thuộc về nhà họ Ngụy cho một ngoài bất kỳ quan hệ huyết thống nào.
Đừng Ngụy Chí Minh ngày thường con yêu tinh mê mẩn, một khi đụng đến lợi ích thiết , đầu óc còn tỉnh táo hơn bất cứ ai, cũng tuyệt tình hơn bất cứ ai.
Tuy nhiên, thể thấy Ngụy Chí Minh và con yêu tinh mâu thuẫn, Ngụy Bình An khỏi vui vẻ. Đặc biệt là khuôn mặt đen như than của Ngụy Chí Minh, tại , khóe miệng chịu lời điều khiển.
Ngụy Bình An toe toét, giơ tay lên, vỗ nhẹ vai Ngụy Chí Minh, vẻ xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, những lời chọc tim gan của Ngụy Chí Minh.
“Lão Ngụy, đột nhiên chút đồng cảm với ông thì ? Hóa tiểu tâm can của ông năm đó gả cho ông vì con ông, mà là vì phận địa vị của nhà họ Ngụy!” Nếu , nghĩ đến chuyện cho cháu trai cháu gái nhà đẻ thừa kế nhà họ Ngụy, chẳng là để củng cố địa vị của ở nhà họ Ngụy .
Ngụy Chí Minh liếc mắt cánh tay đặt vai , cố nén lửa giận ném cánh tay của Ngụy Bình An xuống.
Ngụy Bình An còn đổ thêm dầu lửa: “Nghĩ cũng , ông xem, một ông già ngoài năm mươi, ham phận địa vị của ông thì còn ham gì nữa? Ham ông tuổi cao? Hay là ham ông tái hôn còn mang theo đứa con trai vướng víu mười mấy tuổi?”