Bà cụ Cổ do dự. Bà con sói con giáo dưỡng, cũng nó dạy dỗ nó, nhưng xứng .
Ngụy Bình An để ý đến bà cụ Cổ, sáng suốt đều thể bà già yêu quái chột . Bà thừa nhận cũng quan trọng nữa.
Ngụy Bình An đầu về phía Chính ủy Vương: “Lãnh đạo, yêu cầu nghiêm trị phần tử sỉ nhục , hy vọng trả sự trong sạch cho , đừng để con của quân tẩu khuất và tất cả các quân tẩu mặt ở đây thất vọng về tổ chức.”
Lời chút nghiêm trọng. nhận sự phụ họa của một đám quân tẩu phía .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Bình An đúng, nghiêm trị phần tử sỉ nhục quân tẩu.”
“Lãnh đạo, đừng để loại phần tử vấn đề về tư tưởng hỏng danh tiếng khu tập thể của chúng , đuổi bà khỏi đây.”
“Lãnh đạo, bắt bà để giáo dục.”
“Lãnh đạo…”
Bà cụ Cổ sợ hãi, lóc đòi gặp con rể.
Chính ủy Vương tại chỗ gọi điện thoại thông báo Ngụy Chí Minh đến gặp ông.
Ngụy Chí Minh đến Cổ Lệ một bước.
Ông cứ nghĩ Chính ủy Vương gọi đến là để bàn chuyện công việc, cúp điện thoại vội vã chạy đến. Đến nơi mới phát hiện chút giống như nghĩ.
Đứng ở cửa, cả phòng là các bà thím, Ngụy Chí Minh chút ngơ ngác. Chính ủy gọi ông đến rốt cuộc chuyện gì?
Cho đến khi ông thấy cái gáy của thằng con trời đánh nhà nổi bật giữa đám đông…
Ngụy Chí Minh trong lòng “lộp bộp” một tiếng, lập tức linh cảm lành.
Ngay khoảnh khắc thấy Ngụy Bình An, ông dường như lý do Chính ủy tìm . Chắc chắn là thằng khốn Ngụy Bình An gây chuyện . Chỉ điều chuyện vẻ lớn, nửa khu tập thể các bà thím đều kéo đến…
Ngụy Chí Minh hung hăng trừng mắt cái gáy của Ngụy Bình An. Tên khốn , còn tưởng dạo nó ngoan ngoãn hơn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-652.html.]
“Chính ủy, Tham mưu trưởng Ngụy đến !” Có bà thím thấy Ngụy Chí Minh ở cửa, hô lên.
Mọi trong phòng đồng loạt đầu cửa.
Chính ủy Vương sa sầm mặt lên tiếng: “Tham mưu trưởng Ngụy, ông đến !”
Ngụy Chí Minh định mở miệng, bà cụ Cổ đang đất che khuất bỗng như con ngựa hoang kinh động, lồm cồm bò dậy, gạt mấy bà thím chắn mặt , hai bước lao đến mặt Ngụy Chí Minh, nắm chặt lấy cánh tay ông như vớ cọng rơm cứu mạng.
“Con rể, con đến !” Trái tim đang lo lắng của bà cụ Cổ cuối cùng cũng đặt xuống khi thấy Ngụy Chí Minh.
Con rể đến, chống lưng cho bà cũng đến . Bà tin con rể sẽ bỏ mặc bà.
Ngụy Chí Minh sững một lúc lâu mới phản ứng . Ông tin nổi mở miệng: “Sao bà ở đây?”
Chợt, ông nghĩ đến điều gì đó, lông mày giật giật, đầu về phía Chính ủy Vương. Ông dùng ánh mắt hỏi Chính ủy Vương, là như ông nghĩ đấy chứ?
Chính ủy gọi ông đến, vì chuyện công việc, cũng vì Ngụy Bình An gây xung đột với các bà thím trong khu, mà là vì mâu thuẫn với vợ mới đến nhà ông hôm nay?
Đám bà thím trong phòng chỉ đơn thuần là đến xem náo nhiệt?
Chính ủy Vương mặt cảm xúc gật đầu.
Ngụy Chí Minh: “…”
Ông nghĩ đến việc bà cụ Cổ đến nhà sẽ xảy mâu thuẫn với Ngụy Bình An, nhưng ngờ nhanh như …
Ngụy Chí Minh đau đầu liếc bà cụ Cổ đang nắm chặt cánh tay , chút thoải mái rút tay : “Có gì thì từ từ , bà buông !”
Nói thì, vợ của ông hơn ông vài tuổi, mặt công chúng, mặt lãnh đạo và đám bà thím lắm chuyện trong khu, lôi lôi kéo kéo cái thể thống gì?
Sức của bà cụ Cổ lớn, Ngụy Chí Minh rút tay về, ngược còn bà nắm chặt hơn.
“Con rể, con nhất định chủ cho .”
Ngụy Chí Minh cau mày, mặt thoáng qua một tia vui, giọng lạnh hơn vài phần. “Bà buông !” Nói ông dùng sức rút tay .