Ông cụ nén sự kinh ngạc trong lòng, nhíu mày, thấp giọng quát: “Tư Niên, những lời thể bừa ? Nhà ông ngoại con là nhận lệnh của tổ chức đến biên cương, còn nhà họ Bùi là hạ phóng, tính chất của việc hai nhà đến biên cương là khác . Hơn nữa, biên cương rộng lớn như , họ đến cùng một nơi cũng ai . Ông ngoại con dù trọng tình nghĩa đến cũng là nguyên tắc, chừng mực. Con những lời nếu kẻ ý đồ sẽ gây ảnh hưởng gì cho nhà ông ngoại con ?”
Lục Tư Niên để tâm: “Con chẳng chỉ mặt ông thôi ? Hơn nữa, nhà ông ngoại con đều mất liên lạc, ai bây giờ họ .”
Ông cụ: “…”
Hôm nay thật sự thể chuyện tiếp nữa.
Thằng nhóc ở cùng cháu dâu, những thứ khác thấy học bao nhiêu, mà tâm cơ học mười phần. Nếu ông đoán sai, tiếp theo nó sẽ hỏi chuyện nhà họ Nguyễn.
Ông cụ cố tình sa sầm mặt dậy, đuổi Lục Tư Niên .
“Trời còn sớm nữa, con mau về nhà .”
Nếu ở thêm, tối nay ông sẽ lo đến mất ngủ. Hồi cháu trai còn lông bông cũng khiến ông lo lắng như bây giờ.
Lục Tư Niên ghế nhúc nhích.
“Thời gian còn sớm mà, con vẫn còn vài thắc mắc ông giải đáp giúp.”
Nếu ông cụ mở miệng đuổi Lục Tư Niên , nghi ngờ gì ông. ông vội vàng đuổi , Lục Tư Niên liền chắc chắn ông cụ chuyện gì đó.
Lục Tư Niên đến đây là nhiệm vụ. Không moi chút thông tin hữu ích nào về, thể ăn với vợ .
Ông cụ một câu sai . Lục Tư Niên khi kết hôn với Diệp Tam Thu chỉ nhiều tâm cơ hơn, mà tầm cũng rộng hơn, mấy chiêu trò của Diệp Tam Thu cũng học gần hết.
Biết rõ ông cụ chột , mà mới là lạ. Dù cũng là ông nội , cứ mặt dày một chút thôi!
Mí mắt ông cụ giật giật, lấy công việc lá chắn: “Ông còn cả đống việc , tiểu Cao cũng sắp về , thắc mắc gì, đợi ông bận xong đợt sẽ giải đáp cho con.”
Lục Tư Niên liếc cửa: “Tiểu Cao chẳng vẫn về ? Hơn nữa, ông ăn cơm xong, nên lao công việc ngay, ông chuyện với con thêm một lát nữa .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ông cụ: “…” Ừm, chỉ nhiều tâm cơ, mà mặt cũng dày lên, đuổi cũng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-636.html.]
Lục Tư Niên đột ngột dậy, tiến gần ông cụ. Anh ông từ đầu đến chân một lượt, chau mày, vẻ mặt nghiêm túc : “Ông nội, ông chuyện gì giấu con ?”
Ông cụ giật . mặt vẫn tỏ bình tĩnh.
Ông trừng mắt Lục Tư Niên một cái, tức giận : “Ông chuyện gì giấu con chứ?”
Lục Tư Niên chằm chằm mắt ông cụ: “Vậy ông thể giải thích cho con tại điện thoại nhà ông ngoại gọi ?”
Ông cụ thở dài: “Ông cũng đây, chỉ con liên lạc , mà ông cũng liên lạc .”
Lục Tư Niên nghi ngờ ông cụ: “Ông cũng liên lạc ạ?”
Điện thoại nhà gọi thì còn thể hiểu . điện thoại của quân đội mà cũng liên lạc ? Lục Tư Niên cảm thấy .
Ông cụ: “Ông lừa con gì? Mỗi năm Tết đến, ông đều thói quen gọi điện cho nhà ông ngoại con để hỏi thăm, gọi suốt mười lăm năm, một cuộc nào gọi .”
Lục Tư Niên nửa tin nửa ngờ.
Anh liếc mắt chiếc điện thoại bàn. Ông thật , chỉ cần gọi một cuộc mặt là ngay.
Tim ông cụ một nữa thót lên cổ họng. Thằng nhóc lẽ ông gọi điện chứng minh ngay bây giờ chứ?
Chưa bao giờ ông cụ mong nhớ tiểu Cao đến thế.
May mắn , tiểu Cao thật sự xuất hiện.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, trái tim đang treo lơ lửng của ông cụ cuối cùng cũng đặt xuống.
Ông cụ gọi: “Vào !”
Tiểu Cao đẩy cửa bước .
Ông cụ xua tay đuổi Lục Tư Niên: “Ông việc đây, con mau về .”