Không ngủ , mà là tiếng cãi vã của hành khách cùng toa đánh thức.
Nguyên nhân bắt nguồn từ hai con gà sống và hai con vịt sống.
Trên tàu hỏa cho phép mang động vật sống lên, nhưng phần lớn là ở toa ghế cứng, toa giường ít khi mang động vật sống.
Trước khi lên tàu, Cao Tẩu vỗ n.g.ự.c đảm bảo với bà nội, bốn con gà vịt còn, thì và Lý Vĩ Dân cũng còn.
Lên tàu , Cao Tẩu cảm thấy sắp vả mặt.
Đầu tiên là nhân viên tàu uyển chuyển nhắc nhở , toa giường nhất nên mang động vật sống, sẽ ảnh hưởng đến các hành khách khác.
Sau khi Cao Tẩu liên tục đảm bảo chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến các hành khách khác, nhân viên tàu mới rời .
Lời đảm bảo hai tiếng, vả mặt.
Một hành khách cùng toa chê gà vịt mùi, Cao Tẩu mang gà vịt sang toa ghế cứng.
Nếu hành khách chuyện tử tế, Cao Tẩu lẽ đồng ý.
hành khách đó năng mỉa mai, lời bóng gió đều là nhà quê thế thế nọ...
Cao Tẩu mấy năm nay ở bên cạnh Diệp Tam Thu là ở .
Lập tức liền chụp cho hành khách đó cái mũ tư tưởng giai cấp tư sản.
Hơn nữa bỏ tiền mua vé giường , dựa cái gì mà bắt sang toa ghế cứng?
Tính bướng bỉnh nổi lên, gì cũng !
Hành khách mỉa mai tạm thời im miệng.
còn các hành khách khác.
Qua , Cao Tẩu đối đầu với bảy tám hành khách trong toa.
Những con gà vịt thò đầu khỏi túi cũng chịu thua kém mà hóng hớt theo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cuối cùng bà nội và Lý Vĩ Dân cũng tham gia.
Không thể Cao Tẩu một bảy tám ngoài bắt nạt .
Cuối cùng tiếng ồn ào thu hút nhân viên tàu, sự hòa giải của nhân viên, cuộc cãi vã tạm thời dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-507.html.]
cũng chỉ là tạm thời.
Bà nội thở dài: "Tẩu ơi, khi nào chúng mới đến nơi." Bà nội mơ cũng ngờ, tàu hỏa cãi một đường với hành khách xe.
Cao Tẩu đầu tóc rối bù, còn ngái ngủ: "Bà ơi, cố gắng thêm một ngày nữa, sáng mai là đến ."
Lý Vĩ Dân: "..." Lại là một ngày mong sớm gặp Tam Thu.
Bà nội: "..." Lần đầu tiên cảm thấy ba ngày trôi qua thật chậm.
Diệp Tam Thu và Lục Tư Niên rèn luyện xong, tiện thể ghé nhà ăn lấy bữa sáng, bao gồm cả phần của ông nội.
Hai về đến nhà, ông nội tỉnh, đang chắp tay lưng tường xem giấy đăng ký kết hôn của Diệp Tam Thu và Lục Tư Niên treo tường...
Chuyện thể đóng khung giấy đăng ký kết hôn treo lên tường, lẽ chỉ cháu trai của ông mới .
Chỉ là ảnh của cháu trai giấy đăng ký...
Sao tóc dựng lên thế?
Lục Tư Niên cửa, thấy ông nội tường, khóe miệng đang toe toét lập tức cụp xuống, bước nhanh qua, giọng điệu chút : "Ông nội, ông dậy ?"
Mới ngủ bao lâu mà dậy?
Cậu và vợ ngoài hai tiếng.
Ngủ hai tiếng dậy, cơ thể còn ?
Nhìn mái tóc bạc thái dương của ông nội, Lục Tư Niên bỗng dưng nhớ đến Nguyễn Tuyết.
Ông nội và Nguyễn Tuyết đều là cùng một loại .
Cả hai đều luôn đặt công việc lên hàng đầu.
Trước đây cũng từng oán trách họ...
Sau tiếp xúc với chợ đen, liền còn tư cách oán trách.
Ở chợ đen, thấy những bán mạng vì miếng ăn, giành đồ ăn từ miệng chó hoang, những vì gia đình già trẻ mà liều mạng, cũng những mùa đông đôi giày hở ngón chân...
So với những đó, những lời oán trách của từng biến thành một trò .
So với những đó, quả thực là rơi hũ phúc.