Khi xác định bên ngoài là Lục Tư Năm, tiếng mắng giận dữ nghiến răng nghiến lợi của Lục Chiêu từ trong phòng truyền .
"Thằng khốn, sáng sớm ngủ , mày trò gì ?"
Lục Tư Năm liếc xéo một cái thật to: "Sớm cái gì mà sớm? Nợ một đống mà còn dám ngủ! Mau dậy kiếm tiền lễ hỏi cho vợ tao !"
Nghĩ đến việc ông bố lòng đen tối chiếm đoạt lễ hỏi của vợ , Lục Tư Năm nghiến răng hung hăng gõ thêm hai phát.
Làm kẻ trộm mà còn ngủ? Mơ mộng hão huyền gì , mỗi sáng giờ đều sẽ đến gọi họ dậy!
Ngày lành còn ở phía , họ cứ từ từ mà hưởng thụ!
Sau một hồi vợ chỉ điểm, trong đầu bây giờ ý tưởng nhỏ cứ tuôn ngừng, kiểm soát !
Lục Chiêu suýt nữa thì tức chết.
Hóa loạn như là vì tiền lễ hỏi!
Anh là cái máy in tiền ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trước đây phát hiện tham tiền như !
"Mày cút nhanh cho tao!" Giọng tức hộc m.á.u của Lục Chiêu một nữa từ trong phòng truyền .
Ngay đó truyền đến giọng khuyên giải Lục Chiêu của Vương Hiểu Vân: "Ông Lục, ông bớt giận, sức khỏe quan trọng!"
Lục Tư Năm nhếch mép lập tức kéo xuống, hung hăng đá hai phát cửa: "Vợ sáng nay ăn bánh bao, bà mau ." Nghe thấy giọng của bà tiện nhân đó liền tức.
Chắc chắn lễ hỏi của vợ là bà tiện nhân đó xúi giục ông già tham ô.
Vương Hiểu Vân tức đến nước mắt lưng tròng, bà là hầu ? Anh dám dùng giọng điệu đó chuyện với bà.
bà quen vợ hiền mặt Lục Chiêu, nén sự thôi thúc đ.ấ.m c.h.ế.t Lục Tư Năm, giọng hiền lành.
Lục Tư Năm hừ lạnh một tiếng, đầu đá cửa phòng của hai chị em Lục Minh Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-158.html.]
Chủ trương công bằng công chính.
"Hai là heo ? Mau đây cho , đất trong sân cần xới, nhân lúc mặt trời mọc, mau xới cho xong, vợ thích ăn rau tự trồng, trồng rau cho vợ ăn!"
Lục Minh Dương liếc đồng hồ bàn, đến sáu giờ, giọng nổi trận lôi đình từ trong phòng truyền : "Anh đừng quá đáng!"
Anh điên, dựa cái gì mà bắt cả nhà điên theo !
Tiếng nức nở nhỏ giọng của Trần Tuệ Như theo sát đó.
Cô thật sự dọa sợ, lúc tim đập vẫn hồi phục bình thường.
Nghe thấy tiếng của Trần Tuệ Như, cửa phòng của Lục Chiêu và Vương Hiểu Vân cuối cùng cũng mở .
Lục Chiêu mặc áo ngủ, đáy mắt một mảng u ám, giận dữ trừng Lục Tư Năm: "Sáng sớm, mày thể yên tĩnh một chút ?"
Anh thật sự sắp thằng khốn tức c.h.ế.t !
Mới 6 giờ đến bắt đầu loạn!
Trước đây dù điên, cũng điên giờ !
Lục Tư Năm hừ lạnh một tiếng: "Muốn yên tĩnh thì theo lời , ông nội ở đây, bây giờ nhà do và vợ quyết định, các nếu ở đây, thì thể lời ."
Vừa lời , Vương Hiểu Vân nóng nảy.
Bà dọn đây thì dọn nữa.
Bà vội vàng đè Lục Chiêu đang định nổi giận, kéo một nụ với Lục Tư Năm: " nấu cơm ngay đây." Quay đầu Diệp Tam Thu, giả : "Lá con thích ăn bánh bao , ngay đây!"
Nói xong đến cửa phòng Lục Minh Dương, gõ hai cái: "Tuệ Như, Minh Dương, hai con mau dậy ."
Gõ cửa xong đầu với Lục Tư Năm: "Đất vườn sẽ... bảo Minh Dương và Tuệ Như mau xới xong, và Lá con xuống lầu một lát, bánh bao mất chút thời gian."
Lục Tư Năm hừ lạnh một tiếng, ném chậu tráng men và cây cán bột trong tay xuống đất, kéo tay Diệp Tam Thu xuống lầu.
Bất ngờ hôm nay gửi đến, lát nữa còn bất ngờ lớn hơn, tạm thời tha cho họ một .