“Mẹ kế cuối cùng cũng mở mắt , con quả thực là một đứa trẻ giác ngộ tư tưởng cao, điểm ai quen con đều .” Cô nhếch khóe miệng, tự hào.
Sắc mặt của Vương Hiểu Vân còn khó coi hơn cả ăn phân.
Rất cảm giác như một quyền đ.ấ.m bông.
Nụ khóe miệng của Diệp Tam Thu thu , vẻ mặt khó hiểu: “Giác ngộ tư tưởng cao của con thì liên quan gì đến việc mua sắm những thứ ? Nhà nào con dâu cửa mà dọn dẹp phòng tân hôn, thêm vài món đồ nội thất?”
Vương Hiểu Vân thấy cô dầu muối ăn, đơn giản cũng giả vờ nữa.
Dù bây giờ da mặt cũng xé rách, cũng cần thiết giả vờ.
Bà trào phúng : “Con dâu nhà khác cũng ở trong trường hợp nhà chồng mà đến cửa. Theo lý thuyết, chúng nên thêm cho con vài món đồ nội thất. Đây là sự tồn tại của con ? Nếu con sớm cho chúng , chúng sớm bắt đầu chuẩn , chừng lúc những món đồ nội thất mà con mua sắm đầy đủ hết . Bây giờ trong chốc lát thật sự chuẩn . Ta cũng là mua cho con, chờ thêm một thời gian nữa gia đình dư dả mua.”
Dứt lời, bà định .
Lão Lục còn đang ở trạm xá đợi cháo của bà !
Bà thời gian để cãi với hai kẻ điên.
Diệp Tam Thu một tay kéo lấy cánh tay của bà , một chút dấu hiệu tức giận nào, cô hỏi: “Mẹ kế, bà chắc chắn mua cho con những thứ ?”
Nhìn nụ khóe miệng của Diệp Tam Thu, Vương Hiểu Vân trong lòng bất an.
bà bỏ tiền mua những thứ , cửa cũng !
Bà cứng mặt gật đầu.
Diệp Tam Thu thất vọng một câu: “Được thôi.”
Tiếp theo từ trong túi lôi tờ giấy nợ mà Vương Hiểu Vân cho cô ở văn phòng của Chính ủy Vương: “Đồ mua, tiền nợ và quần áo hứa cho chứ?”
Hai thứ , Vương Hiểu Vân thể phủ nhận.
Mặt mày lạnh lùng về phòng lấy 40 đồng cho Diệp Tam Thu.
“Hai mươi đồng là nợ cô, hai mươi đồng còn là để cô mua quần áo.”
Bà một cho hai mươi đồng tiền mua quần áo, thực sự cho Diệp Tam Thu chút bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-136.html.]
Bà già khi nào hào phóng như ?
Không là Vương Hiểu Vân hào phóng, là bà , cho thiếu, Diệp Tam Thu chắc chắn sẽ tìm bà gây chuyện.
Trong nhà một đống chuyện đang chờ bà tìm cách giải quyết, bà thời gian để vì mấy đồng tiền mà tranh chấp với hai kẻ điên.
Chẳng thà một cho đủ.
Hai mươi đồng, vặn thể mua một bộ quần áo ở cửa hàng quốc doanh.
Cầm tiền, Diệp Tam Thu ngăn cản Vương Hiểu Vân nữa.
Vương Hiểu Vân thở phào nhẹ nhõm, xách cháo cho Lục Chiêu vội vã .
Lục Tư Niên chút cam lòng hỏi: “Cứ thế mà tha cho bà ?”
Lúc Vương Hiểu Vân từ chối mua đồ nội thất, Lục Tư Niên định chuyện, đều Diệp Tam Thu ngăn .
Diệp Tam Thu ngẩng đầu liếc một cái, nhướng mày: “Sao thể!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Con dâu nhà gì, bà đây cũng cái đó.
Mẹ kế mua cho cô, chỉ thể vất vả cô tự lực cánh sinh!
Lục Tư Niên lập tức vui vẻ, đôi mắt to tròn long lanh háo hức Diệp Tam Thu: “Em định thế nào?”
Diệp Tam Thu bán bí mật: “Ăn cơm , ăn xong cho !”
Lục Tư Niên tuy tò mò, nhưng cũng hỏi nữa.
Diệp Tam Thu uống xong ngụm cháo cuối cùng trong bát, Lục Tư Niên cũng đặt bát xuống.
Hắn nhếch miệng, vẻ mặt mong đợi Diệp Tam Thu.
“Vợ ơi, bây giờ thể ?”
Diệp Tam Thu câu “vợ ơi” buột miệng của cho kinh ngạc một chút.
Tuy hai kết hôn, Lục Tư Niên cũng mặt ngoài gọi cô là vợ.