Bà thực theo đến nhà họ Lục, nhưng thằng khốn nhỏ Lục Tư Niên ở đó, bà thể hạ .
Nhìn hình gầy gò của Diệp Tam Thu, Ngưu Ái Linh cảm thấy cô chắc ăn bao nhiêu, hơn nữa nhà khác ăn cơm, ai thể buông thả bụng mà ăn thật, đều là tùy tiện ăn hai miếng là lấy cớ no , nhiều nhất là một bát cơm là cùng.
Một bát cơm đổi một cái chuyện hóng hớt lớn, đáng giá!
Diệp Tam Thu vẻ khó xử: “Thím, như lắm ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngoài miệng , tay một nữa khoác lên cánh tay của Ngưu Ái Linh.
“ thím mời con , trưởng bối mời thể từ chối, con liền mặt dày đến nhà thím nếm thử tay nghề của thím. Thím trông như , chắc tay nghề nấu ăn cũng kém.”
Lời coi như là trúng tim đen của Ngưu Ái Linh, bà lập tức ngẩng đầu lên, vẻ mặt tự hào : “Không thím khoe khoang, với tay nghề nấu ăn của thím, trong viện thể so sánh mấy !”
Lời Diệp Tam Thu tin, chỉ mùi cơm thơm là bà dối.
Hai khoác tay về phía nhà Ngưu Ái Linh, ngang qua Lục Tư Niên, Lục Tư Niên tự giác mà theo lưng Diệp Tam Thu.
Thấy Lục Tư Niên theo, Ngưu Ái Linh nhíu mày, thằng khốn nhỏ theo gì? Hắn cũng đến nhà bà ăn cơm chứ?
Con bé thì thể ăn cơm nhà bà , thằng khốn nhỏ thì !
Lục Tư Niên liếc Ngưu Ái Linh một cái, một bộ dạng “bà tưởng đến nhà bà ” khinh thường, đạm thanh : “Vợ ở thì ở đó!”
Ngưu Ái Linh: “…” Nhìn mày thể! Chỉ mày vợ!
Chỉ cần đến để ăn chực là .
Ngưu Ái Linh coi như thấy Lục Tư Niên, kéo tay Diệp Tam Thu .
Thấy Diệp Tam Thu kéo tay Ngưu Ái Linh , Chính ủy Vương đang bàn ăn chờ cơm sững sờ trong giây lát, ngay đó nhíu chặt mày.
Con nhỏ khó chơi đến?
Không đợi ông suy nghĩ kỹ, thấy Lục Tư Niên theo lưng Diệp Tam Thu.
Chính ủy Vương: “…” Hai vị tổ tông đến đây?
Chẳng lẽ là đến tìm ông đòi kết quả xử lý đồng chí Vương Hiểu Vân?
Chính ủy Vương đầu óc đều lớn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-114.html.]
Hai họ thể để ông yên ăn một bữa cơm !
Chính ủy Vương: “…” Lại là một ngày nhớ lão thủ trưởng!
Lão gia tử nhà họ Lục một ngày nhớ hai , ở Tây Bắc hắt xì hai cái vang dội!
Sợ đến mức lính cần vụ vội vàng mang quần áo đến.
“Lão thủ trưởng, buổi tối trời lạnh, ngài mặc thêm áo !”
Lão gia tử vẫy tay: “Ta lạnh, chắc là thằng nhóc thối Niên đang nhắc đến !”
Chính ủy Vương: “…” Hiểu lầm lớn !
“Niên, con bé, hai rảnh đến nhà, mau , cơm trong nhà xong , hai ăn , ăn thì xuống ăn cùng!” Chính ủy Vương giả vờ ý đồ của hai , lịch sự mời hai .
Ông còn cố ý nhắc đến “cơm xong ”.
Người bình thường thấy lời , đều sẽ tìm cớ rời .
Thời buổi nhà nào cũng giàu , đến nhà khác ăn chực uống chực ít càng ít, trừ những đặc biệt mặt dày.
Trong mắt Chính ủy Vương, Lục Tư Niên và Diệp Tam Thu chuyện ăn chực uống chực ở nhà khác.
Không ngờ Chính ủy Vương trúng tim đen của hai .
Diệp Tam Thu buông tay Ngưu Ái Linh , kéo tay Lục Tư Niên qua.
Hướng về phía Chính ủy Vương nở một nụ thật tươi: “Lãnh đạo, quấy rầy ông , hai chúng con đến nhà ông ăn chực!”
Cô thẳng thắn, cho Chính ủy Vương cũng ngây !
Hóa đến tìm ông đòi kết quả tố cáo? Chỉ đơn thuần là đến nhà ăn chực?
Bỗng dưng liền thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần đến tìm ông phiền phức là , một bữa cơm ông vẫn sẵn lòng!
Ông nhiệt tình mời hai : “Mau đến , tay nghề nấu ăn của thím con tồi, hai con đêm nay lộc ăn .”
Diệp Tam Thu và Lục Tư Niên qua xuống!