Truyền thuyết Như Ý phục yêu - 4.8

Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:20:11
Lượt xem: 5

Tôi kéo đầu lia của sợi dây nhảy lên không trung.

Theo quán tính, một giây trước khi tôi sắp đụng vào bọn họ, hỏa lôi ấn trong tay tôi tạo hình.

“Dừng lại cho tôi!” Với tiếng gầm của tôi, hỏa lôi ấn được b.ắ.n chính xác vào chân Hoàng Tiên.

Ông ta hét lên giận dữ, buông móng vuốt ra trong đau đớn.

Tôi ôm eo Trần Linh, ném cô ấy về phía Minh Nguyên: “Chăm sóc cô ấy.”

Sau đó, quay người lao về phía Hoàng Tiên.

Mẹ kiếp, sớm đã không thuận mắt cái ông già da vàng này rồi.

Mười phút sau, tôi bị cái đuôi của ông ta ném ra ngoài, sau đó rơi tự do xuống đất.

Ông ta......rất mạnh.

Tôi dường như không thể đánh bại ông ta.

Minh Nguyên chạy tới đỡ tôi, tôi đưa tay ngăn lại.

“Em có thể.”

Ở trước mặt Minh Nguyên bị đánh thảm như vậy, tôi đây chẳng phải là rất mất mặt sao?

Tôi vỗ nhẹ vết bẩn trên người, lấy ma khí ra, quay người lao về phía trước.

Còn chưa chạy được mấy bước, đã bị Minh Nguyên nắm lấy cánh tay: “Như Ý, đợi trước đã, đừng trổ tài.”

Anh ấy ngẩng đầu nhìn Hoàng Tiên đang tức giận, vẻ mặt lạnh nhạt thường  ngày trở nên nghiêm túc một chút: “Đưa kinh chiếu yêu cho anh.”

Tôi quay qua kinh ngạc nhìn anh: “Anh muốn làm cái gì?”

Minh Nguyên cười với tôi: “Đã lâu không cùng em đánh nhau có chút xa lạ, Như Ý đại sư xin lượng thứ.”

Bây giờ anh ấy chỉ có một luồng yêu phách cư thân ở trong thân thể Lâm Ân.

Thậm chí yêu lực có thể phát huy ra càng ít.

Trước đây để anh ấy xử lý người giấy còn được, còn bây giờ sao có thể yên tâm để anh ấy cùng tôi chiến đấu với Hoàng Tiên.

Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, tôi phải làm sao?

Thế là tôi vô thức từ chối: “Không được, anh ở lại đây đợi đi.”

“Xem lão nương đánh bại hắn.”

Nói xong, tôi lại muốn lao về phía trước, nhưng bàn tay của Minh Nguyên trên cánh tay tôi vẫn không buông ra.

Tôi quay lại nhìn anh ấy.

Minh Nguyên trong mắt lộ ra ý cười: “Sao vậy? Coi thường anh sao?”

Giọng điệu và thái độ giống hệt như khi nói với tôi ngay khi bước vào ngôi nhà này.

Đã là lúc nào rồi , anh ấy còn tâm tư trêu ghẹo tôi.

Hoàng Tiên rõ ràng là khó chịu trước thái độ của chúng tôi.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

“Đấu với tôi, còn dám liếc mắt đưa tình?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/4-8.html.]

Tôi: “.......”

Tôi muốn giải thích, nhưng ông ta không nghe.

Bàn tay khổng lồ đó hướng thẳng về phía chúng tôi.

Tôi kéo Trần Linh lùi lại né ra, Minh Nguyên cũng vội vàng tránh sang hướng khác.

Bầu trời đầy bụi đất bay lên, tôi và anh ấy liếc mắt nhìn nhau, sau đó móc ra kính chiếu yêu ném qua: “Bắt lấy.”

Chiếc gương trừ yêu này là vũ khí ma thuật của anh ấy và nó hữu dụng trong tay ánh ấy hơn trong tay tôi.

Tôi nhét Trần Linh gần như đã mất một nửa linh hồn vào một chỗ ẩn nấp: “Tự mình trốn đi.”

Nói xong, gật đầu với Minh Nguyên và cùng anh lao về phía Hoàng Tiên.

Tôi thật sự đã đánh giá thấp Minh Nguyên, cho dù chỉ còn lại một tia yêu hồn, thực lực của anh ấy càng đáng sợ.

Với sự giúp đỡ của anh ấy, Hoàng Tiên và tôi cuối cùng cũng có thể hòa nhau.

Chỉ nhất thời vẫn khó phân biệt được người thắng cuộc.

Nhưng chẳng bao lâu sau tôi tìm được điểm yếu của ông ta.

Con chồn nhỏ đó.

Tôi tấn công vào chân Hoàng Tiên, ông ta vì bảo vệ con trai không còn cách nào khác là phải chịu tổn thương.

Chỉ trong chốc lát, ông ta đã bị thương.

“Hèn hạ.”

Tôi cao giọng: “Cảm ơn.”

Ông ta không biết, Vân Như Ý tôi khi chiến đấu chưa bao giờ nói đến đạo đức.

Mạng của con ông ta là mạng, mạng của tôi không phải là mạng sao?

Ông ta ra tay rất mạnh với tôi.

Minh Nguyên hạ một kích về phía ông ta, lập tức nói: “Tốc chiến tốc thắng.”

Sau vài hiệp, Hoàng Tiên hoàn toàn rơi vào thế bất lợi.

Tôi dùng sợi dây trói yêu trói bàn tay phải của ông ta, còn Minh Nguyên giữ tay trái của ông ta.

Lúc này Hoàng Tiên đã bị khống chế, trượt đòn cuối cùng-----------------

“Tôi đến giúp hai người.”

Giọng Trần Linh từ phía dưới vang lên.

Tôi kinh ngạc nhìn xuống.

Chỉ nhìn thấy cô ấy giật sợi dây chuyền trên tay ra ném về phía Hoàng Tiên.

Cú ném khá chính xác, trúng thẳng vào trán ông ta.

Thân thể to lớn của Hoàng Tiên đột nhiên cứng đờ, mấy giây sau, hắn ngã xuống đất.

-----------------------------------------------

Loading...