Truyền thuyết Như Ý phục yêu - 4.5
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:06:47
Lượt xem: 3
Không biết đánh được bao nhiêu quyền.
Khi nắm đ.ấ.m của tôi lại một lần nữa giáng xuống mặt hắn ta, người đàn ông đó vừa hét lên vừa hiện nguyên hình.
Một cái đuôi xù lông từ phía sau hắn xuất hiện, mặt và tay bắt đầu mọc lông.
Thì ra là một con chồn.
“Đau quá, đau quá.” Hắn kêu lên: “Nương tử này quá hung dữ! Tôi không muốn nữa!”
Hắn ngày càng nhỏ đi, cuối cùng biến thành một con chồn dài hơn một mét chạy đi.
Con yêu quái này sao lại yếu như vậy?
Tâm nghi ngờ một giây.
Nhưng tôi không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, tay nhanh nhẹn giẫm lên đuôi hắn.
“Nói! Cô gái lúc trước mà ngươi lừa đã đi dâu rồi?”
Hắn chỉ vào một cánh cửa bên cạnh: “Bên kia! Bên kia!”
Tôi tóm lấy gáy của hắn, đá mạnh vào cánh cửa phòng bên cạnh.
Bên đó có một phòng cưới giống như vậy.
Tôi nhìn thấy một người ngồi trước chiếc giường chạm khắc, mặc đồ tân nương, bất động.
Tôi trừng mắt nhìn, dùng sợi dây trói yêu trói con chồn lại ném nó sang một bên.
Khi đến gần chiếc giường gỗ phát hiện người đó toàn thân run rẩy.
Tôi đưa tay mở khăn trùm đầu của cô ấy ra.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Khuôn mặt của Trần Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.
Cô ấy nhắm chặt mắt và hét lên: “Đừng chạm vào tôi! Đừng chạm vào tôi!”
Tôi vỗ nhẹ vào mặt cô ấy: “Trần Linh, Trần Linh! Là mình, Vân Như Ý.”
Cuối cùng cô ấy cũng bình tĩnh sau khi nghe thấy tên của tôi.
Cô ấy mở to mắt nhìn tôi, mấy giây sau liền bật khóc.
“Như Ý! Tớ gặp phải quái vật rồi!”
Trần Linh nói rằng hôm qua cô ấy đến đây làm việc bán thời gian, được người phụ trách đưa đến đây sau đó liền không ra ngoài được.
Có một người đàn ông giống như con chồn luôn gọi cô ấy là “nương tử” còn muốn chạm vào cô ấy, nhưng vì trên tay cô ấy đeo một chiếc vòng khiến hắn không thể lại gần được.
Tôi nhìn vào chiếc vòng tay của cô ấy, ở yêu giới này, chiếc vòng tay vẫn còn hơi hơi sáng.
Thật sự là một điều tốt.
Tôi kiểm tra cơ thể cô ấy, may mắn thay, ba hồn vẫn còn, nhưng cô ấy có chút sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/4-5.html.]
Trần Linh nắm chặt lấy tay tôi: “Như Ý, cậu có thấy con quái vật xấu xí đó không?”
Tôi an ủi cô ấy: “Không sao đâu, con quái vật đó rất yếu, tớ đã thu phục nó rồi.”
“Nhìn kìa, ở đó........”
Tôi chỉ vào góc tường.
Rồi nụ cười chợt tắt.
Trần Linh lắp bắp hỏi tôi: “Ở đâu?”
Tôi: “........”
Ở đâu?
Tôi cũng không biết.
Những sợi dây trói nó nằm trên mặt đất, con chồn sớm đã không cánh mà bay rồi.
Khi tôi và Trần Linh vội vã ra ngoài, bên ngoài đã thay đổi.
Bầu trời vốn đầy nắng giờ đây âm u, dường như có thể mưa mất kì lúc nào.
Lúc này ở yêu giới, tình huống này chỉ có thể thấy khi chủ nhân của yêu giới đang có tâm trạng không tốt.
Chúng tôi chạy ra khỏi sân, đối diện gặp được Minh Nguyên, anh ấy đang mặc một bộ vest của chú rể rất đẹp trai.
Trên tay đang cầm hình nhân bằng giấy.
Di chuyển nhanh đến chỗ tôi: “Cẩn thận người giấy bắt đầu tấn công rồi.”
Anh ấy vừa dứt lời, lại có thêm một vài cô hầu gái bằng giấy xuất hiện tứ phía, giơ móng tay nhọn hoắc, nở nụ cười, lao qua đây.
Tôi và Minh Nguyên bào vệ Trần Linh ở phía sau, hai tay niết quyết, mỗi người thể hiện bản lĩnh của mình.
“Vạn vật tôn trọng hỏa thần, yêu ma quỷ quái tứ phía hóa thành cát bụi.”
Vô số lá bùa vàng lập tức bốc cháy và bay nhanh về phía những người giấy.
Lá bùa vàng dính lên người người giấy, trong nháy mắt ngọn lửa bao trùm cơ thể của người giấy.
Sau một loạt tiếng hét chói tai, người giấy đã biến thành tro bụi.
“Thật lợi hại.”Trần Linh ngơ ngác trốn đằng sau tôi hai mắt mở to.
Minh Nguyên cũng đang dùng lửa để phản công, hiệu quả rất rõ rệt, những người giấy đó trong một thời gian ngắn không thể lao tới được.
Nhưng bọn họ mặc dù yếu nhưng không chịu đựng được nhiều.
Một người giấy ngã xuống, lập tức hàng nghìn người giấy lập tức đứng dậy.
Tinh lực của chúng tôi bắt đầu cạn kiệt.
“Hahahahahaha!” Một nụ cười chói tai truyền đến từ phía trên.