Truyền thuyết Như Ý phục yêu - 4.10
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:25:43
Lượt xem: 3
Trần Linh: “Mình cảm thấy ký ức này đối với mình không phải chuyện tốt, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.”
“Nếu có thể, cậu có thể giúp mình quên nó đi được không?”
Cô ấy nói cũng hợp lý.
Thấy tôi gật đầu, cô ấy vui vẻ, đưa cổ tới.
Tôi có chút buồn cười vỗ nhẹ xuống.
“Bây giờ làm cậu ngất xỉu, cậu có cần mình cõng cậu quay về không?”
“Tự đi đi, đợi về ký túc xá rồi nói tiếp.”
Trần Linh phản ứng: “Đúng ha.”
Cô ấy chỉ vào Vương Nhiên đang nằm trên mặt đất: “Cậu ta phải làm sao?”
“Như Ý tỷ, tôi đến rồi!”
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Ba giây sau, Tưởng Thiếu Thiên hung hãn xông vào: “Yêu quái ở đâu? Tôi tới giúp cô!”
Tôi và Trần Linh nhìn nhau không nhịn được cười.
Không, cu li đến rồi.
Bởi vì tiêu hao quá nhiều, Minh Nguyên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ say, Lâm Viễn cũng sớm tỉnh lại.
Cậu ta ngơ ngác đi theo chúng tôi.
Cậu ta thực sự có ký ức về quá trình bắt yêu quái vừa rồi.
Tôi nhận thấy sự bất thường của cậu ta, cô tình đi chậm hơn hỏi cậu ta: “Sao vậy, sợ à?”
Lâm Viễn lắc đầu, tỉnh táo lại.
“Không có, tôi chỉ cảm thấy ......rất tuyệt vời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/4-10.html.]
“Ở những nơi mà chúng tôi không biết, lại có yêu quái và những người bắt yêu quái, cuộc sống của mấy người và chúng tôi không giống nhau.”
“Đặc sắc hơn nhiều.”
Tôi có chút buồn cười vỗ vai cậu ta: “Anh bạn trẻ, tầm nhìn quá bé rồi.”
“Chỉ cần sống bằng trái tim của mình, thì cuộc sống của mỗi người sẽ thật tuyệt vời.”
“Hơn nữa, cậu không cần phải ghen tị với chúng tôi, dù sao thì bây giờ cậu cũng là một trong số chúng tôi.”
Tôi nhìn cậu ta sau đó bước nhanh để bắt kịp Trần Linh.
...........................
Một tuần sau, tôi và Tưởng Thiếu Thiên lại đến bệnh viện.
Sau khi Hoàng Tiên bị bắt, linh hồn thức tỉnh và linh hồn sống bị lấy đi của Trịnh An Kỳ đã được chúng tôi lấy về.
Bây giờ sau một tuần nghỉ ngơi, linh hồn đã trở lại vị trí ban đầu.
Nếu có thời gian, cô ta sẽ hoàn toàn hồi phục.
Mẹ của Trần Linh bị ngã phải nhập viện, may mắn là vết thương không nghiêm trọng.
Tưởng Thiếu Thiên đã giới thiệu cho cô ấy một công việc dạy kèm, mức lương khá cao, công việc không mệt.
Trần Linh bây giờ ngày ngày ở trong trường ngoài trường, cuộc sống khá viên mãn.
Cuộc sống của mọi người đang dần trở lại đúng hướng-------
Ngoại trừ Vương Nhiên.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Sau khi bị chồn nhỏ cắn, cô ta bị bệnh và trượt kỳ thi cuối kỳ, phải thi lại khi năm học mới bắt đầu.
Đối với sinh viên đại học, đây đơn giản là sự tra tấn trên trái đất.
Lúc đầu tôi đã nói gì nhỉ.
Tạo khẩu nghiệp, là sẽ có báo ứng.