Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 692

Cập nhật lúc: 2025-07-08 16:39:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhậm Nhữ Đức “ồ” một tiếng: “Dám hỏi ý của nương tử là gì?”

Phùng Vận : “Ban đầu than tổ ong, vốn là để bách tính ai cũng thể dùng , dùng cho việc sưởi ấm, nấu nướng, còn lo nghĩ vì nhiên liệu nữa. Cho nên, quyết hợp tác với bọn gian thương, nâng giá trục lợi, hại dân hại nước…”

Nhậm Nhữ Đức gật đầu, chân thành cảm khái: “Nương tử thật đại nghĩa.”

Phùng Vận ngước mắt lên, nghiêm túc :

“Ta và quen lâu, hiểu rõ nhân phẩm của , cũng giao du rộng, bạn bè nhiều. Hôm nay đặc biệt nhờ tìm giúp một con đường thông thuận, để than tổ ong của thể tay những bán cho…”

~~~~~~~~

Phùng Vận: Ta chính là tin tưởng Nhậm , tin sẽ bán than tổ ong của cho xứng đáng mua.

Lý Tông Huấn: Ngươi báo tên .

Tiêu Trình: Nương tử còn gánh tội, nhất định trong lòng .

Bùi Quyết: ??? Kẻ… như thế, chẳng bằng thiến ?

~~~~~~~~

381- Cày bừa oán.

Mọi việc ở Hoa Khê thôn, Nhậm Nhữ Đức đều rõ như lòng bàn tay, chẳng chuyện gì là

Cho nên khi xong, hết sức kinh ngạc.

Biết bao thương nhân tìm đến hợp tác, một ai thành công, còn tưởng Phùng Vận đẩy giá lên, điều kiện trời…

Không ngờ, là vì nàng tin khác?

Nhậm Nhữ Đức trong lòng sinh nghi, miệng chỉ trừ cho qua.

“Than tổ ong của nương tử là món hàng cực kỳ đắt giá, buôn bán như , chỉ cần nương tử gật đầu, thương nhân trong thiên hạ nào chẳng tranh tới mua, cần chi đến trung gian?”

“Tiên sinh đó thôi.”

Phùng Vận khẽ khép đôi mắt, hàng mi chớp nhẹ, nhưng hồi lâu gì, mãi đến khi buông một tiếng thở dài.

“Địa phận Tây Kinh triều đình cai quản thì dễ , bán than tổ ong tới cũng lo chỗ tiêu thụ, chẳng sợ quan phủ mặt gây khó. nếu bán xuống phía nam sang đến Nghiệp Thành, thì chuyện còn đơn giản.”

Nhậm Nhữ Đức giật sửng sốt.

“Ý của nương tử… là tự sang Nam Tề và Nghiệp Thành ăn?”

Phùng Vận bật , lắc đầu: “Thế thì dám. Nam Tề hiệp ước, nhưng tranh chấp vẫn nhiều, còn Nghiệp Thành thì đúng là tử địch, nếu tới đó, chẳng sẽ băm thành thịt vụn ?”

Nhậm Nhữ Đức : “Ý của nương tử… Nhậm mỗ vẫn rõ lắm?”

Phùng Vận khom hành lễ với , hạ giọng : “Ta là nhờ giúp đỡ, tìm một đáng tin, định một con đường vững vàng, phụ nữ họ Lý gây khó dễ…”

Nhậm Nhữ Đức bừng tỉnh: “Thì .”

Than tổ ong sản xuất từ Hoa Khê, nếu bán ở Nghiệp Thành, thì việc bên đó, nếu quan hệ vững chắc với triều đình họ Lý, thì chẳng buôn bán gì nổi…

Thao Dang

Ít nhất là mặt giấy, đám thương nhân từng đến Hoa Khê thương lượng với Phùng Vận, một ai đến từ Nghiệp Thành.

mà…

Tin tức mà Nhậm Nhữ Đức nhận ngược .

Nghiệp Thành thiếu thạch mặc, nhu cầu còn cấp thiết hơn cả Nam Tề, càng khao khát mua than tổ ong để chống rét…

Một bên bán, một bên mua.

Cả hai đều nghĩ đối phương ăn với , nên đều tìm giữa trung gian điều hòa…

Rõ ràng là việc tốn sức mấy.

Chỉ là thiếu một sợi dây, xem ai sẽ là cầm đầu mối

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-692.html.]

Vừa nhân tình lợi, ?

Lời đến bên miệng, Nhậm Nhữ Đức nuốt trở .

Hắn thu mi nhíu mày, vuốt râu, vẻ khó xử.

“Chỉ e việc dễ ?”

Phùng Vận nhấp một ngụm , mỉm nhàn nhạt.

“Tiên sinh yên tâm, nếu việc thành, sẽ để chịu thiệt.”

Nhậm Nhữ Đức liếc nàng, gượng gật đầu.

“Nương tử lòng, Nhậm mỗ… thử một phen?”

Phùng Vận chắp tay : “Đa tạ.”

Khi tiếng chiêng báo kỳ khảo tháng vang lên, Phùng Vận rời khỏi thôn học.

Trên con đường lớn, hai bên trồng đầy hoa cây, trong ruộng ruộng đồng cũng thấy, đường cũng thể ngửi thấy hương thơm của lúa chín.

Vì Phùng Vận dùng nhà ấm để ươm mạ, lỡ thời vụ, nên lúa nhà nàng là chín sớm nhất trong làng, cũng là gặt sớm nhất.

Lúc bờ ruộng, dân làng đang tụ xem.

Phùng Vận che dù qua, từ xa gọi lớn.

“Lý chính nương tử, mùa nha.”

“Lý chính nương tử, Đại vương núi Tú Phong dẹp sơn tặc thật ?”

“Lý chính nương tử, bảo kỳ thi tháng ở thôn học tiền thưởng tăng nữa, thật ?”

câu hỏi ập đến, Phùng Vận cũng nên trả lời cái nào.

Chỉ mỉm bước tới, tuỳ ý đáp vài câu.

Ngay đó, đến chuyện thực tế hơn.

“Lý chính nương tử, sang năm nhà nương tử ươm mạ lúa, dạy cho chúng với nhé?”

Những nguyện vọng chân thành đó, đều bắt nguồn từ sự hoài nghi ban đầu.

Vì năm ngoái trận tuyết lớn khiến vụ mùa chậm trễ, Phùng Vận mới đốt lò sưởi để ươm mạ trong nhà ấm.

Lúc ươm giống, thật nàng bảo thập trưởng và ngũ trưởng từng nhà thông báo.

Dương thập trưởng thậm chí còn đích đến xem phòng ươm mạ trong điền trang của nàng, mà cũng theo.

Thành chỉ nhà nàng bắt kịp vụ mùa, kịp thời cấy mạ chọn xuống ruộng, khi gặp nạn châu chấu, ruộng nhà nàng nhiều vịt nhất, thiệt hại ít hơn, đến lúc thu hoạch, sản lượng lúa nhà nàng cao gấp đôi nhà thường dân…

Trong năm mất mùa, lương thực chính là miếng ăn của cả nhà, là mạng sống của từng .

Nhìn những hạt lúa chắc mẩy , dân làng từ lâu thấy hối hận.

Riêng tư bàn tán với , ai nấy đều từ nay về , Lý chính nương tử gì thì nấy, nàng nông thế nào, họ sẽ theo y như thế mà

“Lý chính nương tử, gốc rạ trong ruộng nhà nương tử để cao như ? Gốc cao quá, khó đất trả cho vụ mà…”

Phùng Vận khẽ .

“Nhà gặt sớm, nên để cao chút.”

Lại hỏi: “Để cao thế tác dụng gì ?”

Đây chính là phần lúa tái sinh mà Phùng Vận cố ý để .

Nàng sớm phát hiện, những điều A mẫu ghi chép trong sách, phần lớn đều vượt xa thời đại . Trước đây nàng từng đến việc trồng lúa tái sinh.

Loading...