Chỉ tiếc rằng…
Hiện tại nàng cưỡi hổ khó xuống, cho dù c.h.ế.t cũng chỉ thể cắn c.h.ặ.t lấy cái tên Hà Truyền Đống. Chỉ như , nàng mới giữ một chút thể diện, thậm chí còn thể giữ một tia sinh cơ.
“Cô mẫu cứu con…” Dương Lệnh Hương ánh mắt đáng thương về phía Hà phu nhân.
“Hài tử trong bụng con là huyết mạch của biểu ca, lời nào con cũng đều là thật… xin cô mẫu cứu con…”
“c.h.ế.t cũng hối cải! Còn lôi ?!” Trưởng công chúa mất kiên nhẫn quát khẽ một tiếng, phất tay, về phía Hà Khiết.
“Chuyện trong phủ Thứ sử, vốn nên để bản c.ung can thiệp quá nhiều. Những việc tiếp theo, giao cho Thứ sử quân xử lý. Nếu tra chân tướng, phái đến báo cho bản c.ung là .”
Lời chính là phủi tay, ném củ khoai nóng cho Hà Khiết.
Hà Khiết thở dài một tiếng, chắp tay với Trưởng công chúa.
“Hạ quan nhất định phụ kỳ vọng.”
Hắn thể thoái thác.
Công tư, đều mặt.
Hà Khiết lệnh đưa Dương Lệnh Hương , Hà phu nhân mắt rời bụng nàng , mấp máy môi, mấy xông lên ngăn cản, đều Hà Truyền Đống giữ c.h.ặ.t .
c.uối cùng bà chỉ thể thở hắt một .
“Truyền Đống, thật sự con ?”
Nếu là thật thì bao.
Trong lòng bà là nghĩ như thế…
Hà Truyền Đống thì lửa giận bùng lên, mạnh mẽ hất tay bà , sải bước rời theo đám đông, ngoái đầu .
Hà Khiết lạnh lùng liếc bà , “Đã lâu bà về nhà đẻ ? Vài hôm nữa sai đưa bà về.”
Dứt lời, ông đỡ lão phu nhân đang thở hổn hển, hướng về phía Phùng Vận và Trưởng công chúa xin vài câu, rời .
…
Các phu nhân mang tâm trạng khác mà về, Phùng Vận thấy yến tiệc cũng sắp tàn, phòng tân hôn nữa, chỉ nhờ chuyển lời cho Văn Huệ một câu, lên xe ngựa trở về.
Chuyện đó, cần nàng động tay thêm, ắt sẽ những kẻ nhiều chuyện nàng lan truyền chuyện xảy trong tiệc cưới Hà gia.
Kỳ thực ban đầu nàng định loạn hôn lễ của Văn Huệ.
Một đời chỉ một , hai trân trọng , nếu chuyện thể êm trôi qua, nàng tuyệt đối sẽ tay hôm nay.
là do họ điều, quá xem thường nàng.
Về đến trang viện, Bùi Quyết vẫn đang sách trong thư phòng, Tả Trọng và Kỷ Hựu hai bên cửa, thấy Phùng Vận liền tự động tránh đường.
Phùng Vận gật đầu với họ, liền chạm ánh mắt của Bùi Quyết.
Hắn khép sách .
Nhìn nàng, một lời.
Phùng Vận khẽ vuốt mấy sợi tóc mai, nửa nửa .
“Đại vương th.i.ế.p như là ?”
Bùi Quyết biểu lộ cảm xúc, chỉ đưa tay về phía nàng.
Phùng Vận mím môi, rót một chén nguội bàn uống cạn, bình tâm tình, mới chầm chậm bước tới, xuống cạnh .
“Hôm nay như thế, than tổ ong chắc là lo bán nữa .”
Bùi Quyết từng nghi ngờ điều đó.
Hắn khẽ nhíu mày, ánh mắt thẳng đôi mắt nàng.
“Nếu lưng Tuyên Bình hầu thực sự là Lý Tông Huấn, tiếp theo, nàng định gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-686.html.]
Phùng Vận nghiêng đầu, nhàn nhạt.
“Tiếp theo … thì bán than tổ ong thôi?”
Thao Dang
Bùi Quyết: …
Phùng Vận khẽ bật .
“Ta nghề chính là buôn bán, nghề phụ mới là Đại vương cắt trừ lũ rệp lén lút tăm tối. Nói cũng , Đại vương nắm tin tức cũng nhanh thật đấy, chuyện mới xảy , ngài ?”
Bùi Quyết liếc nàng một cái, kéo một cái đệm mềm kê lưng nàng, hiệu cho nàng nghỉ, giọng nhàn nhạt.
“Hà phủ tai mắt của Lý Tông Huấn, tất nhiên cũng của bên khác.”
“Còn của ngài?”
Bùi Quyết mặt đổi sắc.
“Ông chính là của .”
Phùng Vận sững một chút, khẽ gật đầu: “Cũng đúng.”
Bùi Quyết : “Lý Tông Huấn dùng cùng một cách với nàng.”
Đều đánh , dùng binh lực để giải quyết đối phương, mà phá hoại từ bên trong, tốn một binh một , chiếm tiện nghi khỏi hao tổn sức lực.
Phùng Vận , thấy quả đúng là như thế, lập tức bật .
“Vậy thì cứ xem giữa và Lý gia, ai cao tay hơn?”
Bùi Quyết “ừ” một tiếng.
“Dựa theo mưu kế của Vận nương, tiếp theo nên thế nào?”
Phùng Vận nheo mắt, suy nghĩ một lát nghiêm túc.
“Bắt đầu từ ngày mai, bán than tổ ong nghiêm túc hơn.”
Bùi Quyết: …
378- Toan tính trùng trùng.
Để kiểm nghiệm hiệu quả sử dụng của than tổ ong, Phùng Vận thực sớm cho phát thử xuống thôn.
một điều, dân làng khi nhận than tổ ong, tuyệt đối tự ý bán ngoài, do xưởng than ở Trường Môn thống nhất định giá và phân phối.
Chuyện ở Hà phủ lan , tin tức về than tổ ong cũng giống như thiên nữ tán hoa, truyền khắp bốn phương. Mới chỉ bắt đầu sản xuất với lượng lớn, liên tiếp thương nhân kéo đến An Độ.
Gần thì thương lái trong bản quận An Độ.
Xa thì từ các nơi như Ngọc Phố, Vạn Ninh, Thạch Quan cũng đổ về.
Lại càng thiếu chạy thẳng đến xưởng than Trường Môn để tận mắt chứng kiến cách sử dụng than tổ ong.
Để thể trực tiếp cảm nhận hiệu quả, lò lửa trong xưởng than luôn đỏ rực, lúc nào tắt, hiệu quả rõ ràng cần .
Những thương nhân đều từng lăn lộn khắp nơi, khứu giác đặc biệt nhạy bén.
Sự xuất hiện của than tổ ong chỉ đơn giản là một món hàng hóa, mà là cải biến phương thức sử dụng nhiên liệu, ảnh hưởng đến cả quốc kế dân sinh.
Thương nhân thể bỏ qua cơ hội ăn như , nườm nượp kéo đến Trường Môn cầu kiến Phùng Vận.
Trong đó hai nhóm tính toán sâu xa nhất.
Một bộ phận thấy cơ hội, uyển chuyển bày tỏ ý ký hợp đồng sâu với Trường Môn, hy vọng độc quyền tiêu thụ tại địa phương.
Một nhóm khác thì sẵn sàng chấp nhận cắt giảm lợi nhuận, chỉ mong giành ưu tiên đặt hàng và nguồn c.ung lớn từ xưởng.
Phùng Vận từng đích tiếp đãi những .
Nàng chỉ để A Lâu mặt ứng phó.
Giá bán than tổ ong do xưởng niêm yết sẵn, ai mua lượng nhiều sẽ ưu đãi, nhưng Phùng Vận chấp nhận việc độc quyền phân phối, cũng đồng ý với những khách thương tự nguyện trả thêm tiền chỉ để ưu tiên mua sớm mua nhiều.