Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 684

Cập nhật lúc: 2025-07-06 12:12:24
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc nãy ở tiệc, nàng vốn định theo Tam nương tử rời , thì thị nữ bên cạnh Vương phi giữ , là xiêm y ướt, nhờ nàng giúp đỡ chút chuyện...

Ai mà ngờ, đẩy hố lửa?

Nàng mơ hồ đoán gì đó, ánh mắt chợt xoay mạnh, về phía Phùng Vận...

Phùng Vận sắc mặt lạnh tanh, như một kẻ ngoài c.uộc.

Nha bỗng nhiên đầu gối mềm nhũn, cả ngã quỵ xuống.

Nàng c.h.ế.t.

Càng c.h.ế.t một cách nhục nhã như thế.

“Vương phi cứu mạng, Vương phi xin cứu mạng cho nô tỳ…”

Nàng quỳ gối bò đến mặt Phùng Vận, chẳng màng gì chuyện áo xống xộc xệch, dập đầu hai cái vang dội, ngẩng mặt lên, nấc run rẩy :

“Nô tỳ trong sạch, chỉ là thấy nóng, xin nghỉ về phòng chợp mắt một lát, nào ngờ Tuyên Bình hầu đột nhiên xông …”

Lúc thể đổ tội cho khác, tuyệt đối thể dâng chính .

Phùng Vận trầm giọng quát: “Ngươi nhảm! Đường đường là một vị Quận hầu, vì một nha như ngươi mà mặt dày mò hậu viện? Lời ngươi , ai tin ?”

Nha dung mạo bình thường, thậm chí phần khó coi.

Nói Tuyên Bình hầu vì mê sắc mà đột nhập phòng Tam nương tử, chẳng ai tin nổi...

...

Nha nhắm nghiền mắt .

c.h.ế.t chủ còn hơn c.h.ế.t tớ.

Mạng tiện cũng là mạng.

Huống chi lời nàng , câu nào cũng đúng với lương tâm. Trên trời nếu thần linh, nhất định sẽ phù hộ nàng ...

Nàng : “Người tư thông với Tuyên Bình hầu là Tam nương tử, nô tỳ. Tam nương tử mang thai hài tử của Tuyên Bình hầu, nếu Vương phi tin, thể cho gọi Tam nương tử đến hỏi, hoặc mời đại phu bắt mạch sẽ rõ. Nếu lời nô tỳ nửa câu giả dối, c.h.ế.t tử tế...”

“Ồ!”

Ngoài cửa vang lên một loạt tiếng hít khí lạnh.

lúc , Hà phu nhân báo tin, dẫn theo mấy vị phu nhân, quý nữ tới, vặn câu , như sét đánh giữa trời quang.

ngẩng đầu lên thấy bà bà , ánh mắt đầy tức giận, khiến chân bà chợt run rẩy.

“Người , mời Hầu phu nhân đến đây.”

Nha một tiếng, Hà phu nhân :

“Gọi cả Tam nương tử tới.”

“Dạ.”

Nha đang định , thì Phùng Vận cất giọng ngăn .

“Khoan .”

Hà phu nhân đầu nàng.

Phùng Vận thường qua với phụ tử Hà Khiết, nhưng đây là đầu tiếp xúc với Hà phu nhân.

Nể mặt phụ tử Hà gia, nàng mỉm nhã nhặn, giọng điệu ôn hoà.

“Tuyên Bình hầu dù gì cũng là đại thần triều đình, mang tước vị hầu, địa vị tôn quý như thế, ai trong chúng thể chủ ?”

Dừng một chút, nàng mỉm :

“Chi bằng mời Trưởng công chúa điện hạ đến chủ trì công đạo.”

Hà phu nhân ngẩn , cả thể cũng cứng đờ.

Những phụ nhân xung quanh đều là bộ dạng xem kịch vui.

Còn trong mắt trượng phu của bà , là sự lạnh lẽo và xa cách mà từ khi bà gả Hà gia đến nay, từng thấy qua.

Phu quân oán trách bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-684.html.]

Bà bà ưa bà .

Chính vì ở phu gia lòng, bà mới thiết với nhà đẻ, nào ngờ bên đó cũng là hố lửa…

Lần đẩy bà chỗ c.h.ế.t.

Hà phu nhân lắp bắp, nên lời, nhưng trong lòng như d.a.o nhỏ cứa tận xương, những ánh mắt tứ phía lột sạch cả lớp che đậy c.uối cùng…

Chuyện nhanh chóng rõ ràng.

Dương Lệnh Hương quả thực mang thai, chừng ba bốn tháng.

hài tử của Tuyên Bình hầu , khác , nhưng nha riêng của nàng chứng, thêm việc Tuyên Bình hầu lén hậu viện bắt tại trận, chối bỏ sự trong sạch cũng còn khả năng.

Tuyên Bình hầu vốn uống đến say khướt, giờ đánh cho một trận, xiêm y xộc xệch vây xem, thêm Hầu phu nhân lóc chửi rủa đến phát điên, ông dứt khoát vật xuống, say bất tỉnh.

Ông là hầu tước, Trưởng công chúa cũng tiện nổi giận ngay tại chỗ.

Chỉ quở trách vài câu, bảo Hầu phu nhân đưa về , cho mời đại phu khám.

Sau đó, ánh mắt bà chuyển sang Dương Tam nương tử.

“Ngọc bội từ , thư từ ai đưa? Tam nương tử, ngươi nhất định cho Hà phủ một lời giải thích. Bằng , bản c.ung tuyệt tha thứ.”

Chuyện ai là phụ của hài tử thể bịa đặt, nhưng ngọc bội và bức thư thể kéo Hà Truyền Đống xuống đáy nhục nhã, chia rẽ mối lương duyên giữa và Văn Huệ, phá vỡ mối quan hệ giữa Hà phủ và Trường Môn.

Nếu mưu đồ từ , thể chu đến ?

Thao Dang

~~~~~~~~

Bùi Quyết:Ai ai cũng , nương tử nhà thể trêu ...

Phùng Vận:…Vậy mà ngài ngày nào cũng trêu ?

Bùi Quyết:Ta chỉ… phát thuốc giải mà?

Thuần Vu Diễm:Bán than đây! Bán than than khô than đen!

~~~~~~~~~

377- Càng hơn một bậc.

“Là biểu ca cho th.i.ế.p…”

Dương Lệnh Hương giọng yếu ớt, cắn c.h.ế.t cũng chịu nhận khác.

Hà Truyền Đống chen qua đám , lớn tiếng phản bác.

“Hoàn là bịa đặt. Ngọc bội của mất từ lâu, bức thư đó cũng chẳng .”

Nói tới đây, chợt đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua đám hạ nhân, thị vệ xung quanh:

“Dù ngọc bội rơi ở , nhưng chắc chắn khỏi phủ Thứ sử. Là ai lấy, hoặc ai trộm, trong lòng tính toán gì, hiện tại còn cơ hội để tự thú. Nếu để tra , tuyệt dung thứ.”

Đám hạ nhân nhà Hà phủ đồng loạt cúi đầu.

Người mặt đều thấy rợn .

Phòng kẻ ngoài nghìn vạn lớp, khó phòng nổi kẻ phản bội trong nhà.

Nếu đúng là trong Hà phủ âm thầm bán chủ tử, dựng nên một màn hí kịch như , thì e rằng chỉ vì giúp một nữ tử thế gia sa sút tiểu th.i.ế.p.

Sau lưng chắc chắn là một âm mưu lớn hơn nhiều.

Trưởng công chúa cũng nhận điều gì đó.

Ánh mắt bà lướt qua Phùng Vận, thần sắc lạnh lẽo.

“Dương Tam nương tử, ngươi còn chịu khai thật ? Là ai sai khiến ngươi? Mục đích là gì?”

Dương Lệnh Hương lắc đầu.

“Không, ai cả. Hài tử là của biểu ca, là của biểu ca…”

Lúc Hà Truyền Đống bình tĩnh trở .

Hắn tranh cãi nữa, chỉ chắp tay hướng về Trưởng công chúa.

“Ngày đại hôn, gặp oan khuất tày trời. Nếu chỉ hạ thần chịu oan cũng đành, nhưng nếu Nghiệp Thành thật sự ý chia rẽ, âm thầm loạn, thì chuyện còn là tư sự, mà là quốc sự. Kính xin Trưởng công chúa điều tra cho rõ…”

Loading...