Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 683

Cập nhật lúc: 2025-07-06 12:12:22
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Huệ dậy.

Trước mặt , nàng vén khăn che mặt lên.

“Muốn thật giả, kỳ thực khó.”

Giọng nàng ấm áp dịu dàng, quanh năm tiếp đãi khách khứa ở Ngọc Đường Xuân, dưỡng thành tính tình , dẫu chuyện lớn cỡ nào cũng luôn nhỏ nhẹ ôn hòa, trông như chẳng nửa phần cứng cỏi, nhưng lời chủ kiến.

“Thứ nhất, mời đại phu, xem Tam nương tử mang thai . Thứ hai, mời nhân chứng, Hà lang mỗi đều tiểu tư theo hầu, lui tới với Tam nương tử , tiểu tư là rõ ràng nhất.”

Nói khẽ liếc mắt Dương Lệnh Hương.

“Không rõ Dương Tam nương tử cư ngụ nhà nào trong hẻm Hồng Mộc? Ngọc Đường Xuân và hẻm Hồng Mộc chỉ cách một con phố, mở cửa hàng bên đó, quen với hàng xóm láng giềng, lẽ cũng thể tìm một hai chứng, Tam nương tử đòi công bằng?”

Dương Lệnh Hương ánh mắt bình tĩnh của nàng, bỗng thấy một luồng khí lạnh dâng lên từ lòng bàn chân, bất giác bất an.

Ánh mắt , nàng quen thuộc.

Lúc bàn tiệc, Ung Hoài Vương phi cũng từng nàng như thế.

Ánh phần thương hại, như đang chế giễu.

Chuyện hậu viện nhanh chóng lan truyền ngoài.

Hà Khiết đang tiếp khách uống rượu, xong lời tiểu tư thì thầm bên tai, kinh hãi đến toát mồ hôi đầy trán.

Chuyện đây?

Lời Hà Truyền Đống hôm đó, vốn ông chẳng tin chút nào.

Dương Tam nương tử thể là mật thám của Nghiệp Thành?

nay tin , ông bắt đầu hoài nghi.

Có một điểm, ông đồng quan điểm với Hà phu nhân.

Dù nhi tử hỗn láo đến , cũng thể chuyện mặc quần chối bỏ trách nhiệm.

Nó tuyệt đối hạng chuyện đó…

“Chư vị, thất lễ, thất lễ một chút.”

Hà Khiết vội vàng sai quản gia mời đại phu, còn thì hấp tấp chạy về hậu viện.

Không ngờ mới đến trung đình thì Tiểu Mãn chặn .

“Thứ sử quân, nương tử nhà chúng lời .”

Hà Khiết lúc đang nổi giận, nhưng dù cũng là trụ cột Hà gia, dù nước lửa đến nơi cũng thể mất bình tĩnh.

Phùng Vận sẽ vô cớ tìm ông .

Hà Khiết khựng trong lòng, đầu hiệu cho tuỳ tùng trấn an phu nhân, còn thì theo Tiểu Mãn.

Phùng Vận đang ở thuỷ tạ trong vườn.

Lúc đông , nàng cơ hội ngắm cảnh, giờ ai nấy đều kéo hóng chuyện, bốn bề vắng vẻ, nàng ung dung đó mỉm .

Thấy Hà Khiết tới, nàng nhấc tay, dùng tay áo rộng che mặt, uống cạn chén rượu trong tay, mới thong thả đặt chén xuống, dậy với Hà Khiết:

“Đi thôi, Thứ sử quân theo bắt gian.”

“Bắt gian?” Hà Khiết như hòa thượng mù mò đường, hiểu đầu c.ua tai nheo .

Ông hỏi thêm lời nào, sải bước đuổi theo Phùng Vận.

Hôm nay Hà phủ mở tiệc cưới, tiền viện rượu chè linh đình, nhưng hậu viện và các gian phòng vô cùng yên tĩnh.

Khi qua, Hà Khiết phát hiện chỉ một ông mời tới, ngay cả mẫu ông, lão phu nhân Hà phủ, cũng nha dìu đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-683.html.]

“Lão phu nhân, mời bên .”

Tiểu Mãn dẫn đường phía .

Hướng chính là khu vườn Nghi Viên nơi Hà phủ an bài cho Dương Lệnh Hương tạm ở.

Phùng Vận : “Là nha của vô lễ, ngoài tiện đường thì thấy Tuyên Bình hầu lén lén lút lút về hướng hậu viện, cảm thấy khả nghi nên bám theo, ngờ phát hiện Tuyên Bình hầu mò phòng của Dương Tam nương tử…”

Lão phu nhân Hà thị tức đến mặt mũi xanh mét.

Giữa bà và nhi tức vốn chút chuyện chồng nàng dâu tiện rõ, mắt nhất khi Hà phu nhân thu nhận Dương Tam nương tử, chính là lão phu nhân.

Thao Dang

Nghe câu , bà đợi Tiểu Mãn xong, sải chân bước nhanh trong, mạnh tay đẩy cửa gian phòng.

là thứ hổ, dám vụng trộm đến tận Hà phủ nhà !”

Hà Khiết kinh hãi thất sắc, cản mẫu cũng kịp...

Cánh cửa bật mở, hương thơm trong phòng ùa nồng nặc.

Một nữ tử trông như nha , tay ôm yếm, tóc tai rối bời, giường vẻ mặt hoảng loạn.

Còn Tuyên Bình hầu Khúc c.ung...

Áo xống xộc xệch, chân trần, mặt đỏ phừng phừng, bước chân loạng choạng, trông như tìm đường thoát .

Cửa chắn .

Dưới cửa sổ cũng .

Khúc c.ung đồng tử khẽ co , hai chân vững, vịn lấy bình phong, ánh mắt m.ô.n.g lung Hà Khiết, là say khướt.

“Thứ sử quân, đây là ý gì?”

Hà Khiết mặt lạnh như băng: “Đây chính là điều hỏi Quận hầu. Hà phủ mở tiệc mừng, Quận hầu đầu tóc rối bù, áo quần xốc xếch xuất hiện ở hậu viện, là ý gì?”

Thật , cảnh trong phòng, sáng mắt chỉ cần là rõ chuyện gì xảy .

Hà Khiết vẫn chừa cho Khúc c.ung một chút thể diện.

Dĩ nhiên, cũng bởi trong lòng ông còn nghi ngờ.

Dù Khúc c.ung phóng đãng cỡ nào, cũng đến mức chọn đúng dịp , chạy tới hậu viện nhà loạn…

Ông còn rõ đầu đuôi, nhưng Khúc c.ung thì chỉ cảm thấy một trận oan khuất trời giáng.

“Thứ sử quân, Thứ sử quân …”

Trên mặt ông tràn đầy hoảng hốt, c.uống c.uồng xua tay, nhưng vì uống quá nhiều rượu, lưỡi líu , mãi mới một câu rõ ràng.

“Bản hầu tuyệt ý bậy trong quý phủ, bản hầu là hãm hại, nãy vệ sinh thì đánh ngất, lúc tỉnh ở đây …”

Hà Khiết bán tín bán nghi.

lúc , ông thể tin.

“Hoang đường!” Ánh mắt ông lia sang nữ tử giường. “Ngươi là nha của Tam nương tử? Sao cùng Tuyên Bình hầu tư thông?”

Nha nắm c.h.ặ.t cổ áo, sắc mặt trắng bệch xen lẫn xanh xám, run rẩy ngừng.

“Nô, nô tỳ và Tuyên Bình hầu tư tình gì cả, thật …”

Hà lão phu nhân nổi trận lôi đình: “Còn dám ? Người bắt gian tại giường mà còn chịu nhận! Không ngươi, thì là chủ tử nhà ngươi, một đám bẩn thỉu chẳng gì!”

Vì danh tiếng của tôn tử, cho dù chuyện thật, lão phu nhân cũng khiến nó thành thật.

“Người , kéo con tiện tỳ hổ xuống, lột sạch quần áo, loạn côn đánh c.h.ế.t…”

Nha trợn tròn hai mắt.

Nàng hiểu chuyện gì đang xảy .

Loading...