Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 681

Cập nhật lúc: 2025-07-06 12:12:17
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu đó, Phùng Vận thật lòng mà .

Có lẽ là bởi những trải nghiệm kiếp , nàng luôn dành một phần thiện ý nhiều hơn cho những nữ tử đang cố gắng sinh tồn trong thế gian . Nàng thà gây khó dễ với những nam tử đang chiếm trọn ưu thế thời c.uộc, chứ nếu thể khó nữ tử, nàng sẽ .

Thậm chí, nàng thể bao dung một vài khuyết điểm đáng kể trong giới hạn nàng thể chấp nhận, ích kỷ, tư lợi, mưu toan cho bản .

Nàng thể mắt nhắm mắt mở.

Cho họ một cơ hội.

Như Lạc Nguyệt, Triệu Tuyết Tình; như Đại Mãn, Khổng Vân Nga…

Bởi vì nàng hiểu, nữ tử, dễ dàng.

Nếu lúc , Dương Lệnh Hương thể buông bỏ những toan tính trong lòng, nàng thậm chí còn sẵn lòng giúp đỡ nàng

Trường Môn rộng lớn như , bản nàng yêu cái , cưu mang một mỹ nhân lỡ vận nơi nương tựa, gì mà khó?

Thế nhưng...

Sau một hồi cảm khái, Dương Lệnh Hương càng lúc càng hốt hoảng thất thần.

Đến khi tân lang tân nương bái đường xong, tiễn động phòng, thần sắc nàng càng lộ vẻ bất an.

“Vương phi náo động phòng ?”

Phùng Vận khẽ mỉm , “Ta góp vui .”

Cơ hội hành động một mà Dương Tam nương mong đợi.

Phùng Vận cho nàng .

Nói nhiều như , nếu nàng vẫn cố chấp tỉnh ngộ, thì cũng đừng trách nàng tay nương tình.

Trong tân phòng chen chúc ít phụ nhân, đều là tới ngắm tân nương.

Dương Lệnh Hương vốn là đường điệt nữ của Hà phu nhân, theo góp chút hỉ khí cũng chẳng gì đáng , nhưng phận của nàng đặc biệt, chỉ từng đính hôn với Hà Truyền Đống, mà còn là nửa cái “quả phụ”...

Nhiều gia đình xem đây là điều kiêng kỵ.

Quả phụ bước tân phòng, cát lợi.

Dương Lệnh Hương bước qua cửa, liền một phụ nhân vẻ là phúc phu nhân chính tông nhíu mày lướt qua, lập tức sầm mặt .

“Dương Tam nương tử vẫn là đừng bước qua cửa thì hơn.”

Phụ nhân là do lão phu nhân Hà gia mời tới, trong họ tộc cũng địa vị nhất định, ánh mắt sắc bén. Bà rõ ràng, nhưng chỉ cần liếc mắt lạnh lẽo một cái, hiểu chuyện thì tự nên bước chân qua ngưỡng cửa nhà .

Dương Lệnh Hương rõ ràng là kiểu hiểu chuyện.

Nàng : “Từng tình nghĩa một phen, đến chúc mừng biểu ca, chẳng lẽ cũng ?”

Chữ “tình nghĩa” thốt , lập tức khiến bầu khí bùng cháy.

Nữ lang đoan chính nào những lời như trong ngày tân hôn của khác?

Dương Lệnh Hương những , còn bước qua bậc cửa trong.

“Chờ thấy biểu ca uống rượu hợp cẩn sẽ rời .”

Vẻ mặt sầu thảm của nàng , chỉ thôi cũng chẳng đơn giản.

ôm tâm lý xem kịch, chủ động khuyên can.

Ngày vui như thế, cũng ngại thêm một náo động phòng.

Văn Huệ an tọa giường, lớp khăn voan ai thấy vẻ mặt nàng thế nào, nhưng giọng thì cực kỳ bình thản, ôn hòa dịu dàng đến tột cùng.

“Tam nương tử lòng, và biểu ca ngươi vô cùng cảm kích. Nguyện vọng nhỏ như , thể đáp ứng? Xuân Yến, còn mau dọn chỗ cho biểu cô nương .”

Xuân Yến là nha của Trường Môn.

Trước đây, Xuân Yến vốn là Phương Phúc Tài phái đến, phụng mệnh Lý Thái hậu ban thưởng cho Phùng Vận, theo Văn Huệ tới Ngọc Đường Xuân, nhanh nhẹn tháo vát, dùng việc nên Văn Huệ giữ nàng bên .

Lần Văn Huệ xuất giá, Phùng Vận liền để Xuân Yến và một nha khác tên Xuân Đào cùng nàng theo gả Hà gia.

Xuân Yến ứng một tiếng, nét mặt vẫn tươi rạng rỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-681.html.]

Ba chủ tớ chút phòng .

Dương Lệnh Hương lưu trong phòng.

Mãi đến khi Hà Truyền Đống vây quanh, tươi rói bước , mới phát hiện trong phòng điều gì đúng.

Hắn trông thấy Dương Lệnh Hương, sắc mặt lập tức đổi.

Dương Lệnh Hương hành lễ: “Biểu ca.”

Hà Truyền Đống liếc Văn Huệ lớp khăn voan, lông mày chau .

“Ngươi tới gì?”

Đây là thái độ dành cho Văn Huệ.

Có thể , khách khí.

Dương Lệnh Hương vò c.h.ặ.t khăn tay, khẽ cắn môi , hồi lâu mới ngẩng đầu lên, nở một nụ đầy cay đắng.

“Phụ của hài tử trong bụng thành , mẫu , chẳng lẽ thể tới chúc mừng một tiếng?”

Bốn phía xôn xao.

Con ngươi Hà Truyền Đống co rút kịch liệt, lập tức tức đến đỏ mặt.

“Ngươi đang ăn xằng bậy cái gì đấy?”

Dương Lệnh Hương cúi mắt xuống: “Biểu ca ngươi vô tình bạc nghĩa với thì thôi, đến con ngươi cũng cần nữa ?”

Ánh từ khắp bốn phương tám hướng lập tức quét sang phía hai , Hà Truyền Đống cảm thấy mặt nóng bừng như thiêu đốt, bốc hỏa.

Vừa nãy vốn uống chút rượu, trong lòng yên , giờ mấy lời đó càng giận đến xông m.á.u, lớn tiếng gọi tên gia nhân.

“Lôi ả nữ nhân vô liêm sỉ ngoài cho !”

Nói xong bước tới chỗ Văn Huệ.

“Huệ nương, nàng …”

Thao Dang

Văn Huệ vẫn động tĩnh gì, cũng kịp mở miệng.

Ngoài cửa vang lên giọng đầy uy nghiêm của Hà phu nhân.

“Ngày vui đại hỷ, ồn ào đánh đánh g.i.ế.t g.i.ế.t thế ?”

chỉ thấy nhi tử đuổi Dương Lệnh Hương , cảm thấy mất mặt, bạc đãi bên nhà đẻ, ai ngờ bước qua ngưỡng cửa Dương Lệnh Hương nhào lòng.

“Cầu xin cô mẫu cho con một công đạo…”

Hà phu nhân ngẩn .

Đến khi hiểu , mặt lộ chút vui mừng.

“Con thai ? Là của Đống nhi ?”

Hà Truyền Đống tuổi sớm nên thành , Hà phu nhân cũng mong ngóng tổ mẫu lâu, tâm tư lúc vui lo.

“Là từ bao giờ? Được mấy tháng ? Sao con giấu cô mẫu?”

“Mẫu !” Sắc mặt Hà Truyền Đống sầm , hai mắt đen kịt đầy giận dữ.

“Nàng đang bậy đó!”

Hà phu nhân cũng trầm mặt, nắm lấy cổ tay Dương Lệnh Hương kéo về phía , che chắn nàng lưng, trừng mắt nhi tử.

“Ta Tam nương tử .”

Hà Truyền Đống tức đến giật cả hai gò má, về phía Văn Huệ.

“Huệ nương, …”

Dưới lớp khăn voan, giọng Văn Huệ vang lên nhẹ.

“Nghe Tam nương tử thế nào .”

Lưng Hà Truyền Đống lạnh ngắt, mồ hôi lạnh túa ướt đẫm, đầu óc cũng dần tỉnh táo hơn.

Loading...