Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 680:

Cập nhật lúc: 2025-07-05 14:53:50
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ như con linh miêu cắn c.h.ế.t Khúc Phong là Dương Tam nương tử .

Phùng Vận mỉm nhạt, như thấy gì, tự vén rèm cửa giúp Dương Lệnh Hương.

“Tam nương tử, lối .”

Phụ nhân cách giao tế của phụ nhân, nam nhân chuyện trò của nam nhân.

Ở tiền sảnh, Tuyên Bình hầu cùng mấy vị tông nhàn tản đến bái kiến chủ nhà, trong hoa sảnh uống cùng Hà Khiết.

Tiệc cưới rộn ràng tiếng tấu nhạc.

Tuyên Bình hầu thì khác với phu nhân của ông vốn giấu nổi tâm tình, mặt vẫn luôn nở nụ , lộ chút nào vẻ đau buồn vì mất con.

Trong lúc trò chuyện, tránh khỏi nhắc đến Bùi Quyết.

“Không rõ thể Đại vương nay chuyển biến gì ?”

Hà Khiết tổ chức tiệc cưới, đương nhiên hết lòng khoản đãi, nhưng câu cũng thu nụ , khẽ cảm thán:

“Đại vương đến dự tiệc, tức là vẫn lành hẳn.”

Tuyên Bình hầu cũng theo đó thở dài:

“Đại vương vì quốc mạch nhọc lòng, tiểu nhân đả thương, đám sơn phỉ ở Tú Phong sơn diệt ?”

Vấn đề , Hà Khiết cũng thể vài câu.

“Nghe , đám sơn phỉ là tàn quân của Quản Bình, thủ tướng thành Vạn Ninh, sức chiến đấu mạnh. Hiện đang lợi dụng địa hình hiểm trở cố thủ, núi lương thực đầy đủ, nguồn nước, dễ dàng tiêu diệt thì khó khăn.”

Tuyên Bình hầu bật nhạt, nhấp một ngụm , chậm rãi lắc đầu:

“Thật cũng chẳng khó.”

Hà Khiết ánh mắt lóe lên, chằm chằm ông , nghiêm túc hỏi:

“Quận hầu cao kiến gì? Xin chỉ giáo.”

Tuyên Bình hầu cụp mắt, liếc hai bên một cái, nụ lan khóe môi:

“Phóng hỏa thiêu Tú Phong sơn.”

Mọi sững sờ.

Tuyên Bình hầu :

“Trời lâu mưa, cây cối khô hanh, chỉ cần châm lửa một điểm, gió núi thổi tới, ngọn lửa lan rộng, núi liệu còn giấu ?”

Sắc mặt Hà Khiết lập tức trầm xuống.

Chiêu tất nhiên hữu hiệu.

vì Bùi Quyết nghĩ tới, cũng chẳng Thân Đồ Quýnh đầu óc, mà bởi vì xuống tay quá ác.

Hà Khiết :

“Kế hại là chính, cũng chẳng lợi gì cho .”

Hỏa thế nếu mất kiểm soát thì sẽ gây đại họa.

Huống chi, Tú Phong sơn đến mức c.h.ế.t sạch.

Hà Khiết liếc Tuyên Bình hầu, :

“Hôm nay đến dự đều là thế gia vọng tộc mặt mũi, Quận hầu nên thận trọng lời . Nếu để ngoài thấy, e rằng ảnh hưởng đến thanh danh.”

“Bản hầu đùa thôi, Thứ sử quân cần để tâm.” Tuyên Bình hầu vội vàng xin , chắp tay với Hà Khiết: “Thứ sử quân, bản hầu thất lễ .”

Lúc Hà Khiết mới giãn nét mặt, cũng đáp lễ:

“Ngày đại hôn của tiểu nhi, Quận hầu vẫn nên đừng dọa mới .”

Hai , như thể lời ban nãy từng xảy .

Mấy xung quanh cũng vội vàng vài câu vu vơ cho qua chuyện.

Chẳng bao lâu , bên ngoài vang tiếng xướng lễ:

“Vân Xuyên Thế tử đến!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-680.html.]

Vân Xuyên Thế tử sống tại quận An Độ, Hà Khiết mời khắp nơi, dù thế nào, th.i.ế.p mời vẫn đưa tới Vân trang một tờ.

Chỉ là, như Thuần Vu Diễm tính tình cổ quái, kết giao với ai thì tùy hứng, đó cũng trả lời Hà gia rằng đến .

Hà Khiết thật cũng bất ngờ.

Ông ngẩn một thoáng, lập tức dẫn Hà Truyền Đống nghênh đón.

Sự giàu sang vang danh thiên hạ của Thuần Vu Diễm, ai ai cũng , lễ vật y mang tới dĩ nhiên vô cùng quý giá, tờ danh sách lễ vật dài dằng dặc phô bày trọn vẹn phong thái của nhất phú hào thiên hạ.

Không đến những món khác, chỉ riêng bộ bát đũa mang tên "Phi hoàng thăng đạt", chế tác từ vàng ròng, cũng đủ khiến những mặt xuýt xoa thôi.

Trong lòng Hà Truyền Đống vô cùng kích động, Hà Khiết cũng liên tục thi lễ.

“Quá quý giá , thật sự là quá quý giá.”

Lại thêm: “Hàn xá đơn sơ, tiệc rượu cũng chẳng chu , xin Thế tử nể mặt đến dùng một chén.”

Hà Truyền Đống cũng khom lưng mời: “Thế tử, mời bên trong.”

Thuần Vu Diễm thản nhiên khẽ khom đáp lễ, mặt , chỉ nhàn nhạt vung tay áo rộng, cất giọng vang vang:

“Người của Trường Môn xuất giá, bản Thế tử dĩ nhiên cho thể diện.”

Thao Dang

Khách khứa đều sửng sốt.

Y với Phùng Thập Nhị nương thiết đến thế ?

Ánh mắt đồng loạt về phía y.

Vân Xuyên Thế tử mũ miện chỉnh tề, nửa gương mặt mặt nạ che khuất, rõ dung mạo, nhưng khóe môi nhếch lên, nụ thản nhiên, như để ý gì cả.

“Dù cũng là đối tác ăn, còn nhờ Phùng Thập Nhị bán than tổ ong mà.”

Mọi :…

~~~~~~~~~

Phùng Vận: đúng, Trường Môn vẫn đang tuyển bộ khúc, các tỷ đang đây hứng thú lên núi ?

Độc giả: Có phát bạn trai ?

Phùng Vận: Có! Người một suất, loại như Thuần Vu Diễm, kiểu như Ngao Thất, đại cũng , loại tra nam như Tiêu Trình cũng đủ cả, tha hồ lựa chọn…

~~~~~~~~~

375- Mặt dày vô sỉ.

Bên khách nam xảy chuyện gì, Phùng Vận .

Nàng yên xuống, trò chuyện với Dương Lệnh Hương.

Dương Lệnh Hương đối với nàng rõ ràng phần dè dặt.

Trên mặt là nụ gượng gạo đầy lúng túng.

Phùng Vận thần sắc luống c.uống và căng thẳng ngừng hiện lên mặt nàng , cũng , nụ thản nhiên mà ung dung.

Kiếp nàng cũng giống hệt như Dương Tam nương, cảm xúc đều hết lên mặt, ứng phó thế nào khi gặp chuyện bất ngờ…

cũng từng c.h.ế.t một .

Tâm thái của nàng bây giờ bình lặng đến mức ngay cả bản cũng kinh ngạc.

“Tam nương tử với Tuyên Bình hầu phu nhân, khúc mắc ?”

Một câu đột ngột chen giữa những lời chuyện trò gia đình, khiến sống lưng Dương Tam nương cứng đờ, lập tức ngay ngắn .

“Th.i.ế.p… th.i.ế.p quen Hầu phu nhân. Vương phi hỏi như ?”

Phùng Vận mỉm , cúi đầu xuống, nhỏ giọng như thì thầm bên tai:

“Hầu phu nhân ngươi lâu , cứ tưởng giữa bà và Tam nương tử ân oán gì chứ?”

Dương Lệnh Hương khẽ nín thở, cố vẻ trấn tĩnh mà đáp:

“Th.i.ế.p là kẻ xui xẻo, khắc c.h.ế.t vị hôn phu, khắc c.h.ế.t cả phụ thương yêu nhất, chắc chẳng ai thích loại như th.i.ế.p …”

Nhắc đến phụ nàng , Dương thị lang, hốc mắt Dương Lệnh Hương liền đỏ hoe, lộ vài phần bi thương chân thành.

Phùng Vận nhẹ giọng an ủi:

“Dương thị lang ở trời linh thiêng, ắt sẽ phù hộ Tam nương tử, nhất định sẽ gặp một phu quân .”

Loading...