Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-01-15 16:09:08
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vọng Chi thứ , chẳng lẽ là cơ của ?”

Phùng Vận bất giác căng cứng, cắn c.h.ặ.t môi , để phát tiếng động đáng hổ. Nàng thở gấp gáp, mấy cố gắng giãy giụa đều Thuần Vu Diễm mạnh mẽ ghì c.h.ặ.t .

Hắn hài lòng với phản ứng của nàng.

“Cơ của tính tình hoang dã, chỉ sợ trưởng khống chế nổi...”

“Thế tử.” Bùi Quyết ánh mắt thâm trầm, tư thế lưng ngựa đầy ngạo nghễ, giọng lạnh lùng cho phép cự tuyệt, “Để . Vân Xuyên và Đại Tấn là bạn hữu giao hảo.”

Hắn thêm, nhưng uy h.i.ế.p nặng nhẹ càng khiến khác run sợ hơn bất kỳ lời đe dọa nào.

Thuần Vu Diễm nhướng mày, cảm thấy thú vị cơn giận của Bùi Quyết.

Đây là Bùi Quyết ?

Vì một cơ mà đích đến gây sự với ?

Nếu tận mắt chứng kiến, ai cũng tin.

Thuần Vu Diễm nheo mắt , “Thành thật mà , đây là gặp yêu, định mang về Vân Xuyên thế tử phi...”

“Ta đếm đến ba.” Bùi Quyết mặt lạnh, mất kiên nhẫn, “Một!”

Thuần Vu Diễm khóe miệng khẽ co giật.

Thực từ lúc Bùi Quyết xuất hiện, cần giải thích, cũng thể tránh né. Hai nam nhân hiểu rõ lòng , chỉ cần giải quyết bằng một trận quyết đấu.

“Được thôi. lúc cũng ngứa tay. Nếu trưởng thắng , sẽ nhường cơ cho , cũng chuyện lớn gì.”

Thuần Vu Diễm đẩy Phùng Vận về trong xe, chỉnh y phục, từ tốn bước xuống.

Mấy tên thị vệ rút đao định theo, nhưng giơ tay ngăn , “Không cần.”

Bùi Quyết lời nào, nhảy xuống ngựa, giao kiếm Bích Ung trong tay cho Tả Trọng, mặt lạnh thẳng tới chỗ Thuần Vu Diễm.

Cả hai để thị vệ can thiệp, cũng mang binh khí.

Thuần Vu Diễm ôm quyền hành lễ, ánh mắt ẩn hiện ý , “Bùi đại tướng quân, xin chỉ giáo...”

“Bụp!” Một cú đ.ấ.m mạnh mẽ vang lên.

Quyền của Bùi Quyết nện thẳng má Thuần Vu Diễm.

Lực tay quá lớn, khiến mặt nạ của suýt văng .

Thuần Vu Diễm choáng váng trong chốc lát, lau khóe miệng, nghiến răng hằn học.

“Bùi Quyết! Ngươi đạo lý!”

Đánh đánh mặt.

Bùi Quyết đúng là kẻ thể diện, chuyên nhắm mặt mà đánh.

Thuần Vu Diễm giận đến cực điểm.

Lại một bóng quyền nữa lóe lên mắt.

“Rất , sẽ chơi cùng ngươi đến cùng!”

Hai nhanh chóng giao đấu, bóng dáng lướt qua lướt , tay áo tung bay, cảnh tượng gay cấn mắt.

Trong xe, Phùng Vận khổ sở đến mức ngất.

Thuần Vu Diễm và Bùi Quyết gì, nàng rõ. Tai nàng ù , chỉ cảm thấy lỗ chân lông cơ thể đều mở , mồ hôi đổ như tắm, khô khốc, khát khao một cách điên cuồng, cảm giác bức bối khó chịu cần giải tỏa ngay lập tức.

Tấm rèm xe hé mở một nửa, gió thổi phấp phới.

Nàng ngoài.

Thao Dang

Dưới màn đêm, một con sông dài lấp lánh ánh nước.

Nước...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-66.html.]

Nàng cần nước.

Nước thể dịu sức nóng cuồn cuộn thể nàng, thể xoa dịu dược tính đang ăn mòn tận tâm can.

Phùng Vận thở dốc, bất chợt nhảy khỏi xe ngựa, dồn hết sức chạy về phía , lao thẳng xuống dòng sông dài.

Trên quan đạo, một nhóm trơ mắt tà váy của nàng phấp phới chìm dòng nước, kinh hãi kêu lên:

"Nữ lang nhảy sông !"

42- Một tiếng "phu quân".

Không rõ chìm nổi trong nước bao lâu...

Trong cơn mơ hồ, Phùng Vận chỉ cảm thấy thể rơi một vòng tay ẩm ướt. Một nam nhân với cánh tay mạnh mẽ vững chắc ôm c.h.ặ.t lấy nàng. Hơi thở nóng hổi phả lên gáy, khiến nàng cứ mãi luân phiên giữa ngọn lửa cháy bỏng và đỉnh băng lạnh lẽo...

Đầu óc nàng như trống rỗng.

"Thả ..."

Nam nhân chẳng hề nể nang, rõ là cố ý vô ý, động tác thô bạo và dữ dội, túm lấy tóc nàng kéo lên bờ.

Đau! Phùng Vận phản ứng theo bản năng, tay chân quẫy đạp giãy giụa trong tuyệt vọng.

"Bõm!" Hai nặng nề rơi xuống nước.

Phùng Vận cúi đầu, hung hăng cắn mạnh lên mu bàn tay , như hóa điên mà vùng vẫy, rời khỏi sự thoải mái mà nước sông mang .

Nàng cứng rắn, nhưng còn cứng rắn hơn!

Một cánh tay vươn ngang n.g.ự.c nàng, lôi nàng gần. Động tác thô bạo lạnh lùng, siết c.h.ặ.t đến mức Phùng Vận gần như nghẹt thở.

"Còn động đậy nữa, dìm c.h.ế.t ngươi!" Giọng trầm thấp mang theo thở dồn dập, kéo nàng gần, đối mặt, ôm gọn lòng. Lồng n.g.ự.c rắn chắc va mạnh khiến Phùng Vận choáng váng.

Phùng Vận ngẩn , đầu .

Dưới ánh trăng chút kiêng dè, khuôn mặt của hiện rõ. Tóc búi gọn gàng, những giọt nước rơi làn da màu lúa mì, từng đường nét khuôn mặt sắc sảo đến khó tin, như thể từng góc cạnh càng thêm bén nhọn, đủ để xuyên thấu nàng.

Là Bùi Quyết...

Trong đầu Phùng Vận, tựa như một sợi dây đứt phựt.

"Nắm c.h.ặ.t lấy!" Bùi Quyết siết c.h.ặ.t tay nàng hơn, đôi mắt thâm trầm, quai hàm bạnh , "Sắp rơi xuống ."

"Ừm..."

Hơi thở nóng ấm phả nhẹ bên tai.

Phùng Vận áp sát , răng tự dưng run lên lập cập.

Giữa tiết trời oi ả, quần áo hai đều mỏng manh, lớp vải thể ngăn cản sự va chạm. Nàng dán bụng phẳng lì của , cảm nhận rõ từng đường nét của cơ thể, thậm chí còn thấy rõ cả những đường gân nổi cánh tay vì dùng sức.

Bùi Quyết nâng nàng, bơi về phía bờ.

Nàng yếu ớt vô lực, quấn c.h.ặ.t lấy .

Ánh về phía xa, chỉ thấy sóng nước nhấp nhô, chao đảo...

Cả hai đều thở dốc.

Thân thể Phùng Vận run rẩy dữ dội.

Có một thứ cảm giác điên cuồng gào thét, ngừng gặm nhấm nàng. Thân hình ướt sũng, dính c.h.ặ.t lấy , tư thế mập mờ sắp nghiền nát ranh giới cuối cùng của nàng.

"Đại tướng quân..." Nàng khẽ gọi.

Bùi Quyết cúi đầu, ánh mắt dừng gương mặt nàng.

Ôm thêm một mà bơi quả dễ dàng, thở nặng nề, đôi mắt sâu thẳm đầy sức mạnh bá đạo và dữ dội, như một con dã thú đang săn mồi, ánh lên vẻ cuồng loạn nguyên thủy.

"Đừng động!"

Hắn như xé toạc nàng .

Loading...