Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 492
Cập nhật lúc: 2025-05-26 15:34:45
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vốn dĩ là hai phe đối địch, chỉ cần một câu là đủ châm lên ngọn lửa giận.
Không ai chịu nhường ai, xung đột thể bùng nổ bất cứ lúc nào…
“Lui xuống!”
“Đều lui xuống!”
Hai tiếng quát trầm thấp gần như đồng thời vang lên.
Là của Bùi Quyết và Tiêu Trình.
Hai .
Tiêu Trình khoát tay, đám thị vệ lùi , nhưng sắc mặt vẫn đầy bất phục.
Bùi Quyết thì động tác gì, sắc mặt điềm tĩnh, chỉ một câu:
Thao Dang
“Ai dám lắm lời, cắt lưỡi gã.”
“Tuân lệnh.” Đám thị vệ đồng thanh đáp.
Đám mới ồn ào khi nãy, phút chốc im bặt.
Không chỉ thị vệ phe Tấn ngoan ngoãn lời, đến cả thị vệ phe Tề cũng đều im lặng lên tiếng.
Hiển nhiên, Bùi đại tướng quân là ai quấy nhiễu phu nhân bài…
Không những thế, còn vô cùng tin tưởng phu nhân, cho rằng phu nhân nhất định sẽ thắng, nên mới cho ai nhiều lời…
Lòng bảo vệ thê tử, rõ ràng hiển hiện.
Sắc mặt Lý Tang Nhược, cực kỳ khó coi.
Người vẫn bảo Bùi lang vô tình bạc nghĩa, ai ngờ thể bảo vệ một nữ nhân đến mức …
Nàng chỉ cảm thấy khí huyết trong n.g.ự.c hỗn loạn, cổ họng trào lên vị tanh, ôm n.g.ự.c bật dậy, kịp chờ kết quả c.uộc thi, vội vã rời khỏi chỗ .
Còn Phùng Doanh, khuôn mặt màn che nửa kín , hiện lên vẻ ngẩn ngơ khó tả…
Từ nhỏ đến lớn, ai mà chẳng nàng mạnh hơn Phùng Vận?
Vậy mà giờ đây, Phùng Vận luôn áp nàng một bậc…
Ngay cả trong đại sự hòa nghị, cũng thể nổi bật đến thế.
Phùng Vận dừng bút, ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy Lý Tang Nhược mặt trắng bệch rời ghế.
“Tề Quân, Thái hậu nương nương, Thuần Vu thế tử, phu nhân chúng xong .”
“Phu nhân chúng thành cả mười đề mục!”
Khải Đại làng bưng bài từ bàn gỗ lên.
Lúc dùng từ “phu nhân chúng ” để gọi Phùng Vận, gương mặt lộ rõ vẻ kiêu hãnh thể thấy bằng mắt thường.
Khi trong sảnh đều kinh ngạc về phía , chỉ cảm thấy mười bốn năm c.uộc đời của , khoảnh khắc là huy hoàng nhất, còn vui sướng hơn cả khi mồ hôi đầm đìa vượt qua chướng ngại ban nãy.
~~~~~~~~~
Ngày mai Tự Cẩm sẽ sang Singapore tham gia sự kiện, ngày 29 về Thành Đô, ngoài bận rộn, hai ngày đường, sẽ cố gắng cập nhật truyện đều, nếu chậm trễ, xin nhận tại đây, mong chư vị đừng trách. Nếu trách, thì trách Phùng Vận , ai bảo nàng tự diễn chứ!
Phùng Vận: Mẫu ruột, thật sự là mẫu ruột đó! Ngày ngày giao đề thi với bài tập, bắt mãi hết, chẳng chịu cho một chút phong hoa tuyết nguyệt, xin chút giải dược mà khó đến thế …
Đọc giả: Mau dâng giải dược lên, cho nàng , cho nàng !
Thuần Vu Diễm: Ta , đây.
Đọc giả: Ngươi tránh .
Tiêu Trình: Ta cũng .
Đọc giả: Ngươi xứng.
Ngao Thất: Thật cũng , còn mới nữa…
Đọc giả: Mời ngươi cùng cữu cữu của ngươi c.h.ế.t cho .
Bùi Quyết: ??? Thế tình yêu dành cho nam chính ?
272- Phùng Vận sắc phong.
“Nữ lang họ Phùng xong !?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-492.html.]
“Sao nàng nhanh như ?”
Trong phút chốc, khắp nơi rộ lên tiếng xì xầm bàn tán.
Kỳ thực, chỉ Yến Bất Tức và sứ giả Tề quốc nghi ngờ phe Tấn gian lận,
ngay cả Tấn cũng thầm cho rằng là do Thuần Vu Diễm thiên vị Phùng Vận, lén tiết lộ đề mục.
Hiện giờ Phùng Vận Yến Bất Tức một bước, nhẹ nhàng xong mười đề khó, gần như khiến trường chấn động.
Tiếng ồn ào vang lên dứt.
Mấy vị sứ giả Tề quốc càng rỉ tai bàn tán, thẳng thừng chĩa mũi dùi về phía Phùng Kính Đình.
“Ái nữ của Phùng công, tài giỏi đến mức , nào từng ?”
Phùng Kính Đình sợ nghi ngờ điều gì, vội vàng chắp tay cầu xin tha thứ.
“Nữ lang xuất giá, tiện nhiều lời, tiện nhiều lời.”
Phùng Kính Đình tính tình nhu nhược, liền truy hỏi:
“Phùng công đây là cắt đứt quan hệ với Thập Nhị nương ư?”
Lại tiếp lời: “Phùng Thập Nhị nương vì Tấn mà dốc sức, chẳng rõ Phùng công nghĩ ?”
Luôn kẻ đùn đẩy trách nhiệm.
Lần nếu để mất Tín Châu, cái tội lớn cũng tìm gánh.
Trên triều đình ai ai cũng tám trăm tâm cơ, Phùng Kính Đình ứng phó xuể.
Phùng Kính Diêu liếc qua, trong mắt ánh lên vẻ nghiêm khắc.
“Đáp án đúng sai, còn rõ, các ngươi vội cái gì? Kết quả còn , tranh đấu nội bộ ?”
Ông vốn uy nghiêm, sầm mặt , xung quanh liền lặng hẳn.
Có lên tiếng hòa giải: “Không ý của Yến thế nào?”
Yến Bất Tức hồi lâu lên tiếng, hai mắt trừng lớn, bất động chằm chằm Phùng Vận, môi khẽ run run, nhưng thốt nổi một lời.
Thuần Vu Diễm khẽ nhếch môi, vung tay áo rộng.
“Thỉnh Tề quân chấm đáp án.”
Tiêu Trình gì.
Mãi đến khi tiểu đồng dâng bài giải của Phùng Vận đến mặt.
Gương mặt vốn điềm tĩnh như nước của , rốt c.uộc cũng hiện lên vẻ khác lạ.
Chẳng cần đến mấy đề hổ của Thuần Vu Diễm vốn cần tính toán phức tạp, chỉ riêng năm đề do , đều là của cửu linh , mỗi câu đều cực kỳ khó, tuyệt hạng tầm thường thể giải .
Phùng Vận giải xong mười đề, Yến Bất Tức mới chỉ xong năm đề của Thuần Vu Diễm mà thôi.
Sắc mặt Tiêu Trình biến hóa khó dò vẻ ngoài trầm tĩnh.
Dưới muôn vàn ánh mắt đổ dồn, điềm đạm cất tiếng.
“Năm đề do trẫm , đáp án đều chính xác. Năm đề của Thuần Vu thế tử, xin thế tử tự đối chiếu.”
Thuần Vu Diễm đổi sắc mặt, hiệu cho Khúc Định: “Ngươi tính.”
Khúc Định miệng thì , trong lòng thầm rủa.
Vừa nãy hăng hái, giờ bắt tính?
Phùng Vận nhẹ nhàng liếc Thuần Vu Diễm một cái, lời nào.
Lặng lẽ trong chốc lát, sân bỗng vang lên tiếng hoan hô như sấm.
“Chúc mừng phu nhân của tướng quân!”
“Chúc mừng Đại Tấn giành thắng lợi!”
“Tín Châu nay là của Tấn quốc, danh chính ngôn thuận.”
Người Tấn hô hào chắc nịch.
Dù cho Thuần Vu Diễm thể giả.
Vậy còn Tiêu Trình thì ? Chẳng lẽ cũng tiết lộ đề cho Phùng Vận, bênh kẻ ngoài mà hại quốc?
Thuần Vu Diễm nhướng nhẹ mày, mặt về bốn phía.