Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 491
Cập nhật lúc: 2025-05-26 15:34:43
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-05-26 15:34:43
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Phải rằng, khi lão đề, chính là mang hết những thứ lão vẫn dùng để khoe khoang, mấy thứ cất kỹ tận đáy rương, dùng cả . Vậy mà một tiểu tử như Khải Đại lang, thể nhiều đến …
Đặc biệt là phần tính toán.
Bọn họ nhanh đến mức khiến kinh ngạc.
Khúc Định khúc khích , liếc Thuần Vu Diễm một cái, chắp tay bước lên phía , trong mắt là dò xét.
“Thế tử, đề , ?”
Thuần Vu Diễm sắc mặt lạnh nhạt, khoé môi nhếch lên một nụ , thanh âm cũng nhàn nhạt.
“Ra.”
Y chính là xem xem nữ nhân họ Phùng , rốt c.uộc bản lĩnh gì.
Cũng xem bên cạnh , rốt c.uộc là ai ăn cây táo, rào cây sung, nàng thu phục ...
Hừ!
Chẳng trách đêm qua Phùng Thập Nhị cự tuyệt y.
Thì là đề thi từ chỗ nào đó .
Thuần Vu Diễm chằm chằm gương mặt bình tĩnh của Phùng Vận, ý đổi.
“, đề thể do ngươi .”
Khúc Định nhấc chân bước , bất ngờ câu , liền thu chân về.
“Thế tử…”
Lão định gì đó, nhưng thấy Thuần Vu Diễm ánh mắt chứa ý , liền thể mở miệng nữa.
“Dạ.” Lão khom lui xuống.
Thuần Vu Diễm bước chậm rãi lên phía , lớn tiếng :
“Đã nghi ngờ Vân Xuyên gian lận, tiết lộ đề thi, thì cứ để bản thế tử và Tề quân cùng đề , mỗi năm câu, thế nào?”
Chung quanh lập tức yên ắng.
Tiêu Trình nhúc nhích.
Vẫn vững vàng, tư thế đoan chính, trong muôn vàn ánh mắt dò xét, chậm rãi mở lời:
“Được. Phiền thế tử.”
Thuần Vu Diễm gì thêm, nhẹ nhàng phất áo tới án thư, mặt , vén tay áo nhấc bút, chấm mực .
Tiêu Trình sắc mặt đổi, cũng bảo chuẩn bút mực, khuôn mặt ôn hòa cao quý , hề hiện chút giận dữ, so với sự kích động đến phát c.uồng của Yến Bất Tức, phong độ quả thực khiến khâm phục.
c.h.i.m chóc hót, nín thở.
Thế tử Vân Xuyên đích đề, cần bàn tới trình độ của y , chỉ cần những con y thuận tay thôi, là thứ thể dễ dàng học vẹt . Huống chi còn thêm năm đề của Tiêu Trình nền, hai bên đều thể gian dối.
Thuần Vu Diễm : “Trong thời gian một nén nhang, ai giải nhiều đề hơn, đó thắng…”
Nén hương tính giờ châm lên.
Mười đề bài đưa đến tay Phùng Vận và Yến Bất Tức.
Yến Bất Tức một tay đặt lưng, vẻ tự tin đầy mà nhận lấy đề.
Vừa , sắc mặt lão liền biến đổi.
Phùng Vận cũng kinh ngạc.
Đây… gọi là đề gì chứ?
Đề do Khúc Định , chí ít còn sự khéo léo, cần dùng đầu óc để suy luận, nhưng Thuần Vu Diễm thì khác hẳn, bộ đều là tính toán học to tát, đơn giản mà thô bạo, trộn lẫn trong những đề mục kỳ quái, thể ngay cả y cũng đáp án…
Dĩ nhiên, điều thể khó Phùng Vận.
Phương pháp tính toán mà A mẫu dạy, dù con lớn đến , nàng cũng thể dễ dàng ứng phó, chỉ là cần tốn thêm chút thời gian mà thôi…
đề của Tiêu Trình thì, độ khó cao hơn nhiều.
Toàn bộ đều là những đề đòi hỏi suy luận và trí tuệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-491.html.]
Yến Bất Tức lúc mới hài lòng, ngẩng cao cằm, liếc Phùng Vận một cái.
Thao Dang
“Phùng gia nữ lang, mời!”
“Yến , mời.”
Hai thi lễ với , cùng xuống đối diện.
Bên cạnh Yến Bất Tức, như thường lệ vẫn một tiểu đồng nghiêng , chuyên giã mực và đưa giấy bút.
Phùng Vận để khác hầu hạ, mà gọi Khải Đại lang đến.
“Ngươi kỹ, học kỹ, hiểu thì cứ hỏi.”
Khải Đại lang mừng rỡ tít mắt, c.ung kính cúi đầu.
“Tiểu nhân rõ.”
Thế là, một chuyên tâm tính toán, một chuyên tâm quan sát, chỗ nào hiểu, Khải Đại lang lên tiếng thỉnh giáo, Phùng Vận liền dừng giảng giải cho từng chút một.
Hai họ chút căng thẳng nào như đang dự thi.
Mọi trong sân, đến ngẩn ngơ hiểu nổi.
Khải Đại lang khi nãy rạng danh bản .
Ai chẳng là thiên tài toán học tuổi thiếu niên?
Vậy mà một thiên tài tính toán như thế, mặt Phùng Vận, chỉ là phận một gã nô bộc...
Trong bầu khí căng thẳng, dường như cả thế giới đều lặng im.
Không ai lên tiếng, chỉ tiếng bút lướt giấy soàn soạt.
Gió lạnh lướt qua, váy áo Phùng Vận khẽ lay động, dáng đoan trang, dung nhan như ngọc quý vô song, hòa với đám đông khác biệt với họ, từng nét từng chữ nàng xuống, dịu dàng đến mức lay động lòng .
Không xa nơi đó, trong đám đông.
Bùi Quyết lặng lẽ .
Giống như bao khác, đang dõi theo nữ lang là tâm điểm của vạn ánh .
Kỷ Hựu cũng sững sờ, ngây bất động.
Chỉ Tả Trọng là cau mày, thấp giọng hỏi:
“Tướng quân, giờ ?”
Ngay lúc c.uộc thi diễn , quân Bắc Ung sẵn sàng bố trận nghiêm ngặt, chỉ đợi Tề phương tuyên bố thắng c.uộc, Tín Châu thuộc về nước Tề, là lập tức động thủ...
Ai ngờ, bất ngờ chuyển ngoặt, xuân sắc đ.â.m chồi.
Không ngờ nước Tấn thắng.
Bùi Quyết bóng dáng nhỏ nhắn , trong đôi mắt đen thẳm ánh lên vẻ phức tạp, nhưng sắc mặt chút biến đổi nào.
“Tất cả chờ lệnh, hành động thiếu suy nghĩ.”
Tả Trọng lập tức đáp lời: “Dạ!”
Kỷ Hựu thì thở phào một dài.
“Phu nhân quả thật là tài nữ, đến cả Yến Bất Tức cũng nàng tính cho gục. Nếu mà còn thua nữa thì e là gọi là phụ mất…”
Câu vốn với Bùi Quyết, nhưng trong sân quá yên tĩnh, thì hăng quá mức, chẳng kiềm chế, giọng lớn, liền nhiều.
Bên Tề lập tức bật khinh bỉ.
“Gian lận mà thắng, gì đáng gọi là tài nữ?”
Kỷ Hựu sang, là hai tên thị vệ Tề quân.
“Trẻ con ngu dốt, thua còn phục. Ta xem các ngươi chắc cũng thiếu phụ dạy dỗ .”
Hai tên thị vệ hổ hóa giận.
“Ngươi gì, gan thì lặp xem?”
“Ta các ngươi chắc là thiếu phụ , mới thảm thế , đến cả toán học là gì chắc cũng từng ? Có cần cố gắng lắm mà nhận các ngươi về dạy dỗ …”
“Đồ vô liêm sỉ!” Tên thị vệ quát rút đao, tức giận định tay, bên cạnh kéo , nhưng một khi chọc tức thì cả hai bên thị vệ đều dấu hiệu động thủ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.