Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-03-31 11:15:34
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phùng Vận mỉm đưa tay qua, ánh mắt sắc bén thoáng tan , giọng dịu dàng như làn gió xuân.
“Quân mạnh mà nước yếu, triều đình đề phòng tướng quân cũng là lẽ thường tình. lòng đều bằng thịt, các tướng sĩ theo tướng quân xông pha chiến trường, chín c.h.ế.t một sống, đến c.uối cùng cắt xén miếng ăn, chẳng khiến lòng lạnh lẽo ?”
Nói xong, thấy Bùi Quyết nhíu mày, nàng khẽ .
“Không ngon ?”
Bùi Quyết đáp: “Ngon.”
Phùng Vận một chuyện thể vội , đặc biệt là với cứng đầu như Bùi Quyết. Muốn phản bội triều đình Đại Tấn, phản bội Lý Tang Nhược, e rằng còn khó hơn cả việc để đại đoạn tuyệt với Tiêu Trình.
Nàng thể nóng vội, cũng thể ép buộc, nếu sẽ lộ rõ ý đồ, chỉ càng phản tác dụng.
Vì thế, nàng thêm gì nữa mà chỉ ghé sát tai , thở phả như hương lan thoang thoảng.
“Còn món ngon hơn nữa, tướng quân thử …”
Bùi Quyết cúi đầu, nơi bụng liền cảm nhận một bàn tay nhỏ nhắn đang bao trọn.
Nữ lang ngước , trong mắt mềm mại như nước, nhẹ nhàng cào cào, khẽ thì thầm: “Tối nay th.i.ế.p sẽ hầu hạ tướng quân thật .”
Bùi Quyết: …
Không mới tới kỳ nguyệt sự ?
Phùng Vận to gan thẳng mắt , thấy gương mặt lạnh lùng cùng ánh mắt thâm trầm , bỗng dưng nàng nảy sinh ý trêu đùa. Nàng lén dùng lực véo một cái, môi khẽ mấp máy: “To quá…”
Bùi Quyết nghẹn thở, nghiến răng: “Vận nương…”
Bàn tay nhỏ xíu nhẹ nhàng cào cào, mang theo cảm giác tê dại chậm rãi lan , từng cơn khoái cảm xuyên qua lớp vải, khiến gần như lập tức căng cứng.
“Đây là đại doanh.”
“Th.i.ế.p .” Phùng Vận khẽ nghiêng , vòng eo mềm mại uốn lượn, phong cảnh n.g.ự.c liền phơi bày ngay mắt . Làn da trắng ngần như tỏa sáng, vô cùng mê .
Bùi Quyết đưa tay ôm lấy, nhưng nữ lang né sang bên, dậy lùi nhẹ nhàng hành lễ.
“Tướng quân tối nay nhớ về sớm.”
Nói xong, nàng như cánh bướm bay , nhẹ nhàng thoăn thoắt.
Bùi Quyết theo bóng dáng , ngón tay chậm rãi mân mê.
Cảm giác mềm mại trơn mịn như ngọc vẫn vương vấn nơi đầu ngón tay.
Hắn cúi đầu thoáng qua phần bụng đang căng cứng, khẽ khàng nhắm mắt .
“Tả Trọng.”
Tả Trọng bước lên chắp tay: “Thuộc hạ mặt.”
Bùi Quyết kể lời Phùng Vận , trầm giọng dặn dò:
Thao Dang
“Trấn Minh Tuyền, phái qua đó một chuyến.”
---
Trời tối, thành Tín Châu lác đác mưa phùn, đột ngột trở lạnh như thể đóng băng thứ. Trên đường một bóng , Xuân Chừng Quán cũng sớm đóng cửa. Ngay cả Ngao Tử cũng lạnh đến mức rúc ổ chăn của Phùng Vận, chỉ thò cái đầu nhỏ.
Trong phòng đốt lò than, hương thơm nhàn nhạt phảng phất.
Phùng Vận những sợi mưa ngoài cửa sổ, gọi Tiểu Mãn.
“Chuẩn nước , tắm.”
Nàng tính toán thời gian, hẳn là Bùi Quyết sắp đến .
Nghĩ ngợi một lúc, nàng dặn thêm: “Nhớ đun thêm nước nữa nhé.”
Tiểu Mãn , đôi má đỏ ửng.
Nàng dần hiểu rằng mỗi tướng quân tới đều sẽ mật với nữ lang, đó sẽ cần thêm nhiều nước nóng…
Nghĩ đến những âm thanh khiến nàng đỏ mặt , Tiểu Mãn ngượng ngùng bước ngoài, bất giác nghĩ tới Tả thị vệ…
Rồi, liền xuất hiện ngay mắt.
“Tiểu Mãn, phu nhân ở trong ?”
Tiểu Mãn ngỡ hoa mắt, cứ ngơ ngác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-343.html.]
Mãi đến khi Tả Trọng chắp tay hành lễ nhắc câu hỏi nữa, nàng mới bừng tỉnh.
Tiểu Mãn hoảng hốt đỏ mặt, ấp úng: “Dạ… Dạ … Nữ lang dặn… dặn Tiểu Mãn chuẩn nước… chuẩn nước cho tướng quân…”
Càng càng lắp bắp.
Nàng càng hổ hơn.
Tả Trọng cũng rõ rõ , chỉ ngạc nhiên vệt đỏ hây hây mặt nàng mà :
“Làm phiền thông báo, việc gấp cần bẩm báo.”
Phùng Vận ở bên trong thấy c.uộc đối thoại của hai , cảm thấy chút buồn .
Nàng chỉnh y phục, khoác thêm áo choàng bước ngoài, hờ hững hỏi:
“Tả thị vệ, chuyện gì ?”
Tả Trọng cụp mắt xuống, hành lễ một cái.
“Tướng quân việc gấp Phù Dương, sai thuộc hạ đến báo với phu nhân rằng chắc mấy ngày nữa mới thể Tín Châu, xin phu nhân chớ lo lắng.”
Lúc mà chạy tới Phù Dương gì?
Phùng Vận thoáng nghi hoặc trong lòng, nhưng hỏi thêm mà chỉ mỉm gật đầu.
“Ta .”
Tả Trọng hành lễ xong thì vội vã rời .
Tiểu Mãn thấy Phùng Vận lặng một lúc nhúc nhích, bèn cẩn thận hỏi:
“Nữ lang, cần chuẩn nước ạ?”
Phùng Vận liếc nàng một cái, khẽ :
“Tướng quân đến, liền cần tắm rửa nữa ?”
Tiểu Mãn nhận tâm trạng nữ lang , bèn cúi đầu đáp khẽ một tiếng ủ rũ lui xuống.
Gió đêm lành lạnh, quất cửa sổ như tiếng thê lương.
Đêm , Phùng Vận trằn trọc khó ngủ.
Ngao Tử dường như cảm nhận tâm trạng chủ nhân, lăn qua lăn lật ngửa cái bụng mềm nhũn , mắt mở tròn xoe, bốn chân giơ lên trời, im bất động.
Phùng Vận khẽ vuốt ve cái bụng mềm của nó, chẳng ngủ quên từ lúc nào.
Sáng hôm , trời hửng sáng thì mưa vẫn ngớt.
Dùng bữa sáng xong, Phùng Vận bảo Cát Quảng gọi Tòng Văn Điền đến để bàn bạc chuyện nghị quán Minh Tuyền.
Không ngờ, Cát Quảng mang về một tin tức khác.
“Nghe , đêm qua triều đình đột ngột ban chỉ dụ.”
Phùng Vận giật , vội hỏi:
“Ngươi chuyện gì ?”
Cát Quảng đáp:
“Thái hậu đích tới Tín Châu, lệnh cho tướng quân đến Phù Dương nghênh giá.”
Phù Dương giữa Trung Kinh và Tín Châu, từ quận An Độ còn cách hai trăm dặm. Nếu từ Trung Kinh qua, nhất định ngang qua Phù Dương. Cách ngày nghị hòa vẫn còn xa, mà để tướng quân đích nghênh giá một quãng đường xa như , hẳn là Lý Tang Nhược cũng cách gây sức ép lắm.
Còn Bùi Quyết...
Quả thật là chân thành đến mức hề giữ chút gì.
Biết rõ nàng đang chờ , mà vẫn quyết đoán rời chút do dự.
Phùng Vận khẽ nhếch môi nhạt, trong mắt ánh lên vẻ lạnh lẽo, một ngọn lửa bực dọc mơ hồ bốc lên trong lòng.
Những ký ức mà nàng nhớ bỗng ùa về, đời , ở biệt viện An Độ, nàng từng trông thấy Lý Tang Nhược đầy những vết hôn đỏ thẫm chút kiêng dè, trông vô cùng d.â.m loạn.
“Nữ lang!”
Đại Mãn cầm dù bước tới, mái hiên gọi nàng.
“Ngao tiểu tướng quân cầu kiến.”