Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 338
Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:58:19
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thảo nào trịnh trọng như , chẳng là sợ nàng đuổi Diệp Sấm tự ý hành động ?
Thực Phùng Vận rõ, Bùi Quyết nàng dính líu chuyện nên mới một lòng đuổi nàng về An Độ.
vì nàng kiên quyết, cũng ngăn cản nữa.
Chỉ riêng điểm thôi, Phùng Vận cảm thấy tên Bùi cẩu xứng đáng thưởng một cái đùi gà.
“Trên bếp đang nấu món gà nướng hoa tiêu đấy, cũng theo công thức của . Tướng quân thử xem nhé?”
Phùng Vận điều, hiểu thời thế.
Bùi Quyết cũng phối hợp, chỉ khẽ "ừm" một tiếng.
Phùng Vận liếc nồi nước sôi, bèn nhấc lên rót cho Bùi Quyết một ly đầy. Thấy nghiêm túc thẳng, ngón tay hề chạm nàng lấy một chút, lòng nàng bỗng trở nên chút phức tạp.
“Ta dùng bữa xong với tướng quân thì buổi chiều sẽ đến trấn Minh Tuyền, dẫn theo Văn Điền thúc và mấy thợ thủ công đến khảo sát thực địa. Cố gắng trong hôm nay đo đạc xong, thành bản vẽ thi công để trình tướng quân xem qua, cũng để tướng quân cái báo cáo mặt Thái hậu.”
Việc lớn thế , đương nhiên Bùi Quyết báo lên.
Chỉ là khi nhắc tới Lý Tang Nhược, ánh mắt nàng xao động, cố tình bằng giọng chua chát.
Bùi Quyết im lặng.
Hắn cần báo cáo với bất kỳ ai, nhưng vì Phùng Vận nghĩ cho , nên cũng chiều theo nàng.
Không nhận phản hồi, Phùng Vận bóng lưng vững chãi , nửa đùa nửa thật : “Ta nghị hòa , Thái hậu sẽ đến Tín Châu. Thiếp nhất định sẽ cẩn trọng lời ăn tiếng , để tướng quân khó xử.”
Bùi Quyết mấp máy môi, định gì thì gà nướng hoa tiêu dọn lên. Hai nha bưng khay thức ăn, đặt lên chiếc bàn bên cạnh.
Nhìn làn nóng bốc lên nghi ngút, Bùi Quyết đột nhiên đầu .
“Việc của Hòa Nghị Quán, còn chờ Tiêu Trình gật đầu.”
Cái gọi là nghị hòa, đương nhiên theo ý của cả hai bên.
Phùng Vận khẽ , “Hắn sẽ đồng ý theo phương án của .”
Ánh mắt Bùi Quyết tối sầm , nàng một cái, cuối cùng vẫn hỏi nàng vì chắc chắn như thế.
“Ăn cơm thôi.”
Phùng Vận đối diện cùng dùng bữa. Một lúc lâu thấy tiếng lên tiếng, nàng thở dài chủ động giải thích: “Nội bộ nước Tề rối ren, quốc khố trống rỗng. Lúc Tiêu Trình chẳng khác gì kiến bò chảo nóng, gấp gáp cần hòa bình để duy trì định, tập trung phát triển trong nước. Đâu sức mà kén cá chọn canh? Cứ yên tâm, khi lên bàn đàm phán, tướng quân cứ việc sư tử há miệng lớn, đòi thêm chút lợi ích cũng chẳng . Chỉ là một điều…”
Bùi Quyết: “Điều gì?”
Phùng Vận khẽ .
“Vì triều đình tranh lợi và vì bản mưu lợi, là hai chuyện khác .”
Bùi Quyết nghiêng đầu, ánh mắt tươi trong veo của nàng, khẽ "ừm" một tiếng.
Phùng Vận hài lòng với phản ứng của , bởi vì nàng cố ý đặt và Lý Tang Nhược thế đối lập...
Và Bùi Quyết chấp nhận ám hiệu .
Vì , tâm trạng nàng , chỉ gắp thức ăn cho mà khi dùng bữa xong, nàng còn cố ý tiến gần ôm lấy , khẽ hôn lên gương mặt lạnh lùng xa cách của .
“Ta vì chủ công việc đây.”
Văn Điền thúc đang đợi, nàng hôn xong liền rời .
Bùi Quyết đặt đũa xuống, theo bóng lưng nàng khuất xa mới cầm bát lên, ăn sạch hết thức ăn còn như gió cuốn mây tan.
Nếu tinh ý sẽ nhận , khi phu nhân ở đó, tướng quân ăn uống nho nhã; còn khi phu nhân rời , tốc độ ăn cơm của tướng quân nhanh gấp đôi.
Kỷ Hựu ngoài cửa, đợi tướng quân bước , liếc mắt Tả Trọng một cái, lặng lẽ theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-338.html.]
“Tướng quân vì với phu nhân?”
Kỷ Hựu tính tình hoạt bát hơn Tả Trọng, nhịn mà thốt lên.
Bùi Quyết ngoái đầu một cái, “Nói gì?”
Kỷ Hựu đáp: “Tướng quân chịu bao nhiêu uất ức như , thế mà phu nhân chẳng gì…”
187- Nhiều nỗi ủy khuất.
Hắn cúi đầu xuống.
Là binh theo hầu bên cạnh Bùi Quyết, bọn họ thực cũng rõ trong lòng Đại tướng quân nghĩ gì, càng đối với phu nhân tình ý thế nào.
Thế nhưng, bọn họ thể cảm nhận nỗi khó chịu cho chủ tử.
Chuyện nghị hòa sớm truyền khắp thành, chẳng khác gì ngọn gió thổi vang khắp nơi.
Trong thành Tín Châu, vô thì thầm to nhỏ rằng Phùng Vận và Tiêu Trình vốn hôn ước từ . Người bảo hai họ vốn là đôi trai tài gái sắc, tâm đầu ý hợp, chính Bùi đại tướng quân chen ngang, cưỡng đoạt thê tử nhà .
Thậm chí còn kẻ tướng quân của họ là phu quân mà chỉ là một kẻ tình nhân lén lút.
Mỗi trong doanh trại thị vệ nhận tin tức từ các mật thám các nơi truyền về, xong đều giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, huống hồ là bọn họ?
Thế nhưng, ngoài trầm mặc , tướng quân vẫn chỉ trầm mặc.
Ở bên phu nhân, càng từng nhắc tới lấy một chữ.
Điều khiến Kỷ Hựu khó mà chịu đựng , chỉ lôi tướng quân bắt mở miệng.
“Dù gì cũng nên để phu nhân , tướng quân loại như . Người ngoài rõ nội tình, chẳng lẽ phu nhân cũng rõ ? Nàng là thế nào mà đưa doanh trại theo tướng quân, gì chuyện cưỡng đoạt thê tử nhà ai? Tướng quân của chúng cần gì ? Nhiều nữ lang xinh gả cho ngài còn xếp hàng dài kìa...”
Tả Trọng kéo tay áo .
Thấy vẫn còn thao thao bất tuyệt, Tả Trọng liền mạnh tay giật mạnh thêm một cái.
Tâm tư của Đại tướng quân, bọn họ nên phỏng đoán, càng thể nghi ngờ.
Kỷ Hựu lỡ lời, chỉ là trong lòng uất ức cho Bùi Quyết nên nhịn mà than vãn vài câu. Thấy Bùi Quyết im lặng đầu, vội im bặt, cúi đầu nhận :
“Thuộc hạ nhiều lời .”
Bùi Quyết liếc một cái, trách móc gì, nhưng cũng nhắc tới chuyện thêm nữa.
“Đi mời Ôn tướng quân tới đây một chuyến.”
Kỷ Hựu rũ mi mắt, khom đáp:
“Vâng.”
---
Những lời đồn trong thành, Ôn Hành Tố cũng .
Chỉ là, rốt cuộc đó là do kẻ cố tình tung tin để gây áp lực trong việc nghị hòa, kẻ mang lòng khác mà cố ý gây rối, thì thể tra rõ.
Ôn Hành Tố từng thủ thành Tín Châu, cũng từng là tướng quân dẫn binh trận, hiểu rõ sức mạnh của những lời đồn đại, trong lòng cũng mơ hồ cảm thấy bất an.
Thao Dang
Khi tới gặp Bùi Quyết, cứ ngỡ Bùi Quyết gọi đến là vì chuyện .
Nào ngờ, Bùi Quyết nghiêm nghị ngay ngắn, bàn gỗ đặt một cuốn danh sách. Hắn tỏ thái độ gì mà chỉ lạnh nhạt :
“Ôn tướng quân xem thử .”
Ôn Hành Tố hành lễ bước lên nhận lấy cuốn sổ, lật xem thì sắc mặt liền đổi.
Trong cuốn danh sách là thông tin về sứ đoàn từ Trung Kinh.
Bao gồm cả tên tuổi, phận, chức quan, bối cảnh gia thế của bọn họ, thậm chí còn ghi rõ mối quan hệ giữa những đó với , vô cùng chi tiết.