Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 337
Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:58:17
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ là lấy y để xả giận mà thôi.
Phủi phủi tay áo, lúc bước khỏi cửa một nữa, là bộ dạng cao quý, ung dung, kiêu ngạo đến mức ai cũng kính nể. Không ai thể trong phòng, Phùng Vận và Bùi Quyết trêu đùa ít.
"Đợi bản thế tử từ Tịnh Châu trở về, sẽ tìm bọn họ tính sổ."
Trong phòng, Phùng Vận tươi, bảo Tiểu Mãn châm thêm nước nấu , còn thì thêm hương liệu lò hương. Chờ nước đọng sàn dọn sạch sẽ, nàng mới xuống đối diện với Bùi Quyết.
"Tướng quân dùng cơm ?"
Nàng trông như chẳng chuyện gì xảy .
Chẳng qua chỉ là giải thích chút chuyện với Thuần Vu Diễm mà thôi.
Thao Dang
Nếu đổi là Tiêu Trình, lúc lẽ sẽ kiểu như: "Nàng cứ như mà giữ ", "Ai cho nàng lá gan dám lén lút qua với nam nhân"...
Bùi Quyết dường như chẳng hứng thú với chuyện riêng của nàng.
Hiển nhiên, cũng thật sự tin rằng giữa hai là phu thê thật, thậm chí chẳng buồn hỏi thêm về Thuần Vu Diễm.
Chỉ hờ hững hỏi: "Nàng gọi từ An Độ tới?"
Phùng Vận khẽ xiết c.h.ặ.t lòng, kịp suy nghĩ kỹ về cảm xúc hiện tại, chỉ nhẹ giọng đáp: "Ta bàn với Văn Điền thúc một kế hoạch, mời tướng quân xem qua."
Bản vẽ bố trí nghị quán, cấu trúc, thời gian thi công, vật liệu, bố trí an ninh... tất cả đều Phùng Vận ghi chú cực kỳ tỉ mỉ.
Bùi Quyết xem xong bản vẽ, trong mắt ánh lên tia trầm ngâm.
"Những thứ đều là ý tưởng của nàng?"
Phùng Vận nhận sự nghi ngờ trong mắt .
Bởi vì bản vẽ kiến trúc khác với những gì thường thấy, kỹ thuật chế tác cũng giống bình thường. Đây là thiết kế mà nàng nghĩ khi sửa xưởng nông cụ, kết hợp giữa sách vở mà mẫu để và kinh nghiệm xây dựng từ Đồ gia ổ bảo.
"Là ý tưởng của và Văn Điền thúc, cũng là suy nghĩ của thánh nhân trong sách vở."
"Sách vở?"
Bùi Quyết ít khi tò mò.
Phùng Vận nhạt đáp: "Là mẫu để , tướng quân hẳn thấy qua trong phòng . Trong đó hàng trăm loại kỹ thuật sản xuất, cùng các quy trình công cụ, bao quát thứ..."
Xem như nàng giải thích bộ nghi hoặc của .
Kể cả những hành động khác thường từ khi nàng doanh trại, cũng đều lý do.
Bùi Quyết gì, chỉ chuyên chú nàng, ánh mắt phức tạp.
Phùng Vận : "Tướng quân cứ yên tâm, đảm bảo sẽ thành đúng thời hạn với chất lượng đảm bảo, hơn nữa..."
Nàng thoáng nheo mắt, giọng mang theo nụ mơ hồ, âm điệu lười biếng như ẩn ý sâu xa: "Người ngoài đến sửa nghị quán, tướng quân cũng yên lòng nhỉ?"
Xây dựng nhà cửa là việc đòi hỏi nhiều kiến thức, ẩn chứa ít huyền cơ.
Nghị quán đương nhiên do của chủ trì thì mới yên tâm .
Phùng Vận lo từ chối, bèn bồi thêm một câu quyết liệt:
"Trừ khi tướng quân vẫn tin , nghi ngờ mưu đồ với nước Tề?"
Bùi Quyết sầm mặt , ánh mắt dừng gương mặt trắng mịn của nàng.
"Thân thể khỏe hẳn ?"
Phùng Vận ngờ hỏi câu , thoáng ngẩn mỉm .
"Tướng quân thấy chỗ nào khỏe ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-337.html.]
Nàng khẽ cụp mắt, dịu dàng : "Chỉ là tháng đèn đỏ đến thôi, ngoài thứ đều ."
Ánh mắt Bùi Quyết dừng đôi mắt trong veo, long lanh của nàng, bụng khẽ căng thẳng. Hắn đưa tay kéo nàng gần, hôn lên má nàng, ôm c.h.ặ.t lấy nàng như đôi cổ giao đầy tình tứ, giọng khàn khàn hỏi:
"Thời hạn mười ngày, liệu kịp ?"
Trong kế hoạch của Phùng Vận, nàng ghi là mười lăm ngày, đó là thời gian thi công ngắn nhất mà nàng dự trù. Không ngờ Bùi Quyết còn quyết liệt hơn, ép xuống chỉ còn mười ngày.
"Có chút gấp gáp." Phùng Vận khẽ dựa trong lòng , ngón tay lướt lên bờ vai rộng của , chậm rãi quàng lên cổ , dịu dàng : " với cấu trúc gạch gỗ xếp chồng, chỉ cần tướng quân cho đủ và vật liệu, thể thử xem ... Ưm..."
Cuối câu, giọng nàng khẽ ngân lên thành tiếng rên khẽ.
Bàn tay của Bùi Quyết trượt dọc theo lớp áo ngoài, khẽ vuốt ve khiến nàng kìm run lên, vô thức bật tiếng rên khẽ.
Tiếng kêu còn dứt, bên tai vang lên một âm thanh nhỏ.
Giữa lúc hai đang quấn quýt như thế, bất ngờ thấy động tĩnh, cả hai liền khựng , cơ thể căng cứng.
Có trong phòng ?
Theo âm thanh sang, tấm rèm lộ cái đầu nhỏ của Ngao Tử, đôi mắt nghi hoặc đề phòng, chằm chằm Bùi Quyết rời.
Nó sợ Bùi Quyết.
Khi bước phòng, Ngao Tử nhanh chóng trốn .
khi thấy tiếng Phùng Vận kêu lên, dù sợ hãi đến , nó cũng mặt bảo vệ A tỷ của .
Phùng Vận thấy Ngao Tử trợn mắt Bùi Quyết như kẻ trộm, dáng vẻ như nhào tới bất cứ lúc nào, liền bật khúc khích, gục đầu vai Bùi Quyết, ngớt.
“Không cho tướng quân chuyện , Ngao Tử .”
Bùi Quyết nhướng mày, vươn tay tới chiếc bàn nhỏ bên cạnh, nhặt lên một viên kẹo hạt thông ném về phía nó.
Ngao Tử chẳng hề nhúc nhích.
Phùng Vận rời khỏi lòng , dịu dàng dỗ dành Ngao Tử: “Đừng sợ, đây là cẩu nam nhân của A tỷ. Hắn hại tỷ .”
Bùi Quyết: …
Nhìn nàng với ánh mắt ngập tràn tình ý và nụ đầy trêu chọc, chẳng buồn đáp lời, buông tay khỏi nàng.
Phùng Vận ngoái đầu : “Ta mất hứng của tướng quân ?”
Bùi Quyết lạnh nhạt đáp: “Vốn cũng chẳng hứng thú gì.”
Hai dây dưa bao lâu nay, Phùng Vận cũng từng thực sự hiểu rõ con , nhưng những chuyện vốn chẳng quan trọng.
Bùi Quyết là kẻ quen nắm quyền kiểm soát, dù là giường trong cuộc sống. Gặp một khác thường như nàng, bất kham chịu trói buộc, khó tránh khỏi sẽ thêm phần chú ý.
Phùng Vận nhướng mày, tựa lồng n.g.ự.c rắn chắc của . Cơ thể vốn sợ lạnh khiến nàng theo bản năng tìm chút ấm từ .
Thế nhưng, khi cắt ngang, Bùi Quyết dường như thật sự còn hứng thú nữa. Hắn chỉ vỗ vỗ lên lưng nàng, hiệu nàng ngay ngắn , bình thản :
“Dạo , thành Tín Châu e rằng yên , lũ yêu ma quỷ quái sẽ nổi lên hết cả. Khi ngoài, nàng nhớ mang theo thêm .”
Ánh mắt lướt qua Ngao Tử: “Dẫn cả con c.h.ó theo.”
Phùng Vận: …
Ngao Tử: …
Cùng lắm nó chỉ là một con mèo thôi, gọi là c.h.ó chứ?
Phùng Vận thầm nghĩ đây là đòn trả đũa của Bùi Quyết vì nàng gọi là “cẩu nam nhân”. Dù , nàng cũng tranh cãi giúp cho Ngao Tử bản .
Thông thường, Bùi Quyết chẳng cần đích dặn dò nàng thế , chỉ cần bảo Diệp Sấm truyền lời là đủ .