Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:58:09
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Vận đầu , nàng .

“Vậy ngươi quyết định .”

Đại Mãn khép miệng hai , gương mặt đầy hổ.

“Nô tỳ dám. Nô tỳ chỉ lo cho nữ lang…”

Phùng Vận sâu nàng , lời nào, về phòng, bảo Tiểu Mãn chuẩn bút mực, chìm đắm trong thư phòng.

Tiểu Mãn A tỷ gì khiến nữ lang nổi giận, dám thở mạnh, càng dám hỏi, chỉ lặng lẽ hầu hạ bên cạnh.

Mãi đến trưa, Phùng Vận duỗi , đặt bút xuống, Tiểu Mãn mang chậu đồng đựng nước sạch đến để nữ lang rửa tay, lúc mới dám cẩn thận lấy lòng.

“Nữ lang, xin đừng giận A tỷ của nô tỳ, ạ?”

Phùng Vận nàng .

Không chút cảm xúc nào, chỉ là một ánh bình thản.

Tiểu Mãn giật , suýt nữa òa.

“Nữ lang…”

Phùng Vận đưa hai tay chậu đồng, từ từ vốc nước rửa tay, nhẹ nhàng : “Trước mặt , cần lúc nào cũng bảo vệ , càng cần quyết định. Chỉ cần phần việc của , sẽ đối xử tệ với các ngươi.”

Tiểu Mãn và Đại Mãn cúi đầu lời.

Phùng Vận xong kế hoạch, thảnh thơi suy nghĩ một lát, vẫn đến hậu viện thăm Tiêu Dung.

Vị trưởng công chúa , đôi mắt sưng húp như quả đào, gương mặt đỏ ửng, lộ rõ vẻ bệnh tật, trông quả thật gầy nhiều…

Nhìn thấy Phùng Vận, Tiêu Dung liền , vẻ mặt đau khổ tột cùng.

Nàng là vì Tiêu Trình.

Trong lòng Tiêu Dung, hoàng như thần thánh của nàng , hề bất kỳ phản ứng nào khi nàng đang ở trong doanh trại địch, thậm chí mấy phái sứ giả đến đàm phán cũng nhắc đến nàng dù chỉ một chữ…

“Trước đây luôn tự nhủ, hoàng nỗi khổ của hoàng , hoàng chỉ là hoàng của , còn là hoàng đế của Đại Tề, nghĩ cho bách tính Đại Tề, hiểu …”

hiện tại hai nước nghị hòa, hoàng vẫn một lời nào, giống như quên mất còn một …”

Tiêu Dung méo miệng, nước mắt giàn giụa.

“Hoàng trong lòng.”

“Trong lòng …”

Nhìn tiểu công chúa như mưa rơi, Phùng Vận mặt chút biểu cảm, “Hai nước nghị hòa, nghĩa là quan hệ đối địch chấm dứt. Huống chi, vẫn bắt đầu đàm phán.”

Mặc dù Phùng Vận cũng cảm thấy phản ứng của Tiêu Trình chút kỳ lạ.

nàng vốn bao giờ dùng thiện ý để suy đoán Tiêu Trình.

Đương nhiên nhân cơ hội thêm dầu lửa cho và Phùng Doanh.

“Huynh trưởng của ngươi vốn là mặt nóng lòng lạnh, cái mà ngươi cho là , là khi đụng chạm đến lợi ích của , một khi liên quan đến lợi ích, trong lòng thể chiếm bao nhiêu phần?”

Phùng Vận xong lạnh một tiếng, Tiêu Dung đang đau lòng, nhẹ nhàng :

“Huống chi, trưởng của ngươi hiện tại cưới tẩu tẩu, đương nhiên sẽ khác , tẩu tẩu của ngươi lưng, thổi gió bên tai, ai mà ?”

Tiêu Dung lập tức m.á.u nóng dồn lên não, cứng cổ nàng.

“A Doanh sẽ .”

Phùng Vận ừ một tiếng, đôi mắt sưng húp của nàng , .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-333.html.]

“Vậy ngươi cứ tiếp tục .”

Phùng Vận , cho nàng chút cơ hội suy nghĩ phản bác.

Tiêu Dung vốn đau lòng, thấy bóng lưng lạnh lùng vô tình của nàng, càng dữ dội hơn.

“Phùng thị A Vận, ngươi sai .”

---

Phùng Vận sai về Hoa Khê thôn một chuyến.

Chẳng mấy chốc, Khải Bính tự dẫn Khải Đại lang, các Cát gia cùng mấy thợ từ Đồ gia ổ bảo đây giúp họ sửa nông cụ đến Tín Châu.

An Độ và Tín Châu chỉ cách một con sông, cách chừng hơn trăm dặm, cũng chỉ mất một ngày đường. Một đoàn hùng hổ đến Xuân Chừng Quán, thấy Phùng Vận liền xúc động.

“Nữ lang. Lão nô gặp .”

Những ngày xảy quá nhiều chuyện.

Chủ tớ gặp , nhất thời gì.

Khải Bính đẩy Khải Đại lang lên.

“Mau đưa sổ sách cho nữ lang xem.”

Khải Đại lang phó tổng quản ở Trường Môn trang, từ lâu luyện gan , ngượng ngùng một tiếng, hướng Phùng Vận hành lễ, trách móc phụ .

“Nữ lang gặp chúng chắc việc dặn dò, vội lúc .”

Khải Bính thấy Phùng Vận chỉ , phản đối lời của Đại lang, cũng ha hả gãi đầu.

“Lâu tổng quản vốn cũng đến, nhưng trong trang việc nhiều, thể , còn suýt nữa nhè…”

A Lâu vốn là mềm yếu.

Là do Phùng Vận ép thành tổng quản.

Nàng một tiếng, hỏi thăm tình hình trong trang.

Khải Bính đều trả lời từng cái một, : “Tiểu nhân tối nay sẽ về, Đại lang và các Cát gia ở , phụng sự nữ lang.”

Phùng Vận từ chối.

Đây là bộ khúc của nàng, là nàng thể tùy ý sai khiến, điều vẫn khác với Diệp Sấm bọn họ.

“Nhờ ngươi chuyển lời cho A Lâu, thời gian vất vả . Các ngươi đều .”

Khải Bính và Khải Đại lang , hai phụ tử cùng ngây ngô.

Phùng Vận vội xem sổ sách, mà xem xe bò do Khải Bính mang đến, xe chất đầy đồ đạc từ trang viên mang đến, đồ ăn, đồ dùng, còn thuốc men do Vương thị và Diêu đại phu tặng.

Thứ khiến Phùng Vận thích nhất là rau củ tươi ngon hái từ trang viên nhà .

Nàng mãn nguyện.

Khải Bính bên cạnh : “Hàn bà bà bảo tiểu nhân mang đến, tiểu nhân Tín Châu cái gì cũng , nhưng bà sợ nữ lang chịu khổ, nhất định bảo tiểu nhân mang theo…”

Phùng Vận hỏi: “Bà thế nào?”

Khải Đại lang tiếp lời: “Bà vốn cũng cùng, nhưng đông, chân bà đau, thường xuyên nhờ Diêu đại phu cứu ngải (đốt ngải cứu hơ lên huyệt đạo cần thiết), nên chúng mang bà đến, đúng , bà còn may áo đông cho nữ lang…”

Cậu , liền định mở hòm xe.

Vừa dịch hòm , một cái đầu lộ .

Thao Dang

Mọi sửng sốt.

Ngao Tử xổm trong góc hòm gỗ, co rúm , đôi mắt tròn xoe mở to, Phùng Vận, trong ánh mắt ẩn hiện nỗi oan ức.

Loading...