Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-03-07 02:03:33
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-03-07 02:03:33
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Đặng Quang?
Hắn là tâm phúc của Bùi Quyết, là mà Bùi Quyết vô cùng tin tưởng. Theo lý mà , thể nào xảy chuyện ...
Diệp Sấm theo Bùi Quyết nhiều năm, Phùng Vận tin trực giác và phán đoán của .
Chuyện chẳng khác nào ngoại địch trừ, nội bộ lục đục.
Nếu Đặng Quang thực sự dấy binh phản, thì lúc nguy hiểm nhất chính là thành Tịnh Châu. Bất kể Bùi Quyết và quân Tề thắng bại, nếu đường về thành chặn, lương thảo đủ tiếp tế, nội công ngoại kích, tất sẽ c.h.ế.t nghi ngờ.
Còn bọn họ nữa.
Bị vây trong thành chẳng khác nào cá trong rọ, thể tự quyết.
Lúc , Phùng Vận khó lòng đoán tâm tư của Đặng Quang. Hắn sớm câu kết với Tiêu Trình phản bội Bùi Quyết, chỉ thừa cơ chiếm lấy Tịnh Châu? Hoặc là giao dịch nào đó với triều đình Đại Tấn, vì một mục đích khác...
dù cũng thể đề phòng.
Phùng Vận hỏi: “Đặng Quang bao nhiêu binh?”
Diệp Sấm đáp: “Ít nhất ba nghìn.”
Dưới trướng quân Cam Hạc ai cũng lệnh Đặng Quang, nhưng y cắm rễ trong quân đội nhiều năm, ba nghìn binh cũng đủ để lay động những kẻ do dự, ý chí vững.
Trong thời điểm , sức tàn phá quá lớn.
“Nếu theo ý của Diệp thị vệ, chúng hiện tại nên đối phó thế nào?”
Diệp Sấm đáp: “Xuất thành từ cổng Bắc, nếu quân thủ thành cho phép, thể khẳng định Đặng Quang tạo phản. Thuộc hạ nguyện liều c.h.ế.t bảo vệ phu nhân rời ...”
Phùng Vận nheo mắt: “Ra cổng Bắc, qua bến đò chính là hướng đến Hồng Diệp Cốc... chẳng cũng là đường c.h.ế.t ?”
“Không...”
Diệp Sấm do dự một chút, đó chắp tay :
“Phu nhân , Đại tướng quân vốn sẵn kế hoạch. Khi quân Tề công thành, sẽ liên kết với Hàn, Hồ, Sở ở Hồng Diệp Cốc để bao vây tiêu diệt Tiêu Tam...”
Hàn, Hồ, Sở phản bội Bùi Quyết ?
Lẽ nào đó cũng là kế của Bùi Quyết?
Kiếp , những phản bội... phản bội.
Còn những kẻ từng phản bội... đột nhiên tạo phản.
Mọi chuyện còn theo quỹ đạo vốn , sống lưng Phùng Vận chợt lạnh, mồ hôi lấm tấm nơi sống lưng...
164- Biến cố bất ngờ.
Thao Dang
Hồng trướng phảng phất hương thơm, trong phòng vẫn còn vương vấn khí của hôn lễ.
mùi hương thể xua tan nỗi sợ hãi.
Chiến mã gào thét, cờ xí tung bay, tiếng hò reo của binh sĩ, tiếng than của bá tánh. Thành Tịnh Châu sắp quân phản loạn nuốt chửng, trong ngày Đông Chí, nỗi khiếp sợ đẩy lên đến cực điểm.
“Nữ lang, bây giờ? Phải bây giờ?”
Đại Mãn và Tiểu Mãn tái mét mặt, lo lắng đến run rẩy.
“Hoảng hốt cái gì?” Ngón tay Phùng Vận chút lạnh, nàng siết , “Sợ c.h.ế.t ích ?”
Hai nha lập tức im bặt.
Diệp Sấm thấy , liền : "Việc thể trì hoãn, chúng mau lên đường thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-295.html.]
Chỉ cần chậm trễ thêm chút nữa, e rằng sẽ kịp.
Phùng Vận chỉ do dự trong thoáng chốc, nhàn nhạt gật đầu.
"Được."
Đến lúc , nàng gần như hiểu rõ mấu chốt của sự việc.
Hàn, Sở, Hồ ba phản bội là để cho Tiêu Trình thấy. Hồng Giáp quân cũng tiêu diệt, thực tế bọn họ vẫn luôn cố thủ ở Hồng Diệp Cốc, tử thủ con đường giữa Tịnh Châu và Tín Châu. Bùi Quyết cũng thực sự vây khốn đến mức đường thoát. Điều là dụ đại quân của Tiêu Trình rời khỏi Hằng Khúc Quan để giao chiến.
Bởi vì Hằng Khúc Quan địa thế hiểm trở, dễ thủ khó công. Nếu Bùi Quyết chủ động công phá Hằng Khúc Quan, ắt hẳn sẽ đối mặt với vấn đề giống như Tiêu Trình hiện tại.
Không thể nuốt trọn quân Tề, thể đánh đau Tiêu Trình, Bùi Quyết sẽ như mắc xương trong họng, kiềm chế khắp nơi.
Cho nên mới bày kế .
Chỉ là, tính toán của con thể thắng ý trời?
Hàn, Sở, Hồ ba chỉ là giả vờ phản bội, nhưng Đặng Quang thì thực sự phản bội.
Lúc , Bùi Quyết khỏi thành nghênh chiến, lẽ thể ngờ rằng hậu phương của xảy biến cố...
Phùng Vận sai Đại Mãn thu dọn những vật dụng quan trọng trong phòng, đem chiếc rương gỗ đàn của chất lên xe ngựa, đó bảo Tiểu Mãn thông báo cho Ôn Hành Tố, dẫn Tiêu Dung khỏi phòng, cùng đưa lên xe.
Bầu trời u ám, gió lạnh thê lương.
Bầy quạ đen bay lượn, bóng tối dày đặc như phủ lên một tầng sát khí.
Ngoài cửa hành doanh, thị vệ sẵn sàng đợi lệnh.
Chẳng bao lâu, Ôn Hành Tố dẫn đến. Hắn mang theo hơn mười gã tùy tùng và thị vệ, cộng thêm Thân Đồ Quỳnh, Dương Kỳ cùng các thuộc hạ. Phía Phùng Vận cũng hơn hai mươi , xem như là một đội ngũ nhỏ khả năng chiến đấu.
Phùng Vận chỉ mất vài câu ngắn gọn để rõ trọng điểm với Ôn Hành Tố.
"Đại , lên xe ."
Nàng luôn nhớ rằng chân của Ôn Hành Tố bình phục.
Thế nhưng đêm nay, khoác lên một bộ trang phục chiến đấu, thanh đoản đao Trảm Giao còn bọc kín nữa mà treo ngay bên hông. Hắn chắp tay chào Diệp Sấm cùng những khác, dứt khoát xoay lên ngựa, thẳng cổng hành doanh tối đen như mực, dáng rắn rỏi, nét mặt cương nghị.
"Chẳng lẽ quên , đại cũng là trong quân ngũ."
Phùng Vận khẽ , xoay lên xe.
Tiêu Dung lúc vô cùng hoảng loạn.
Sau những ngày giam cầm, đột nhiên Phùng Vận kéo ngoài, nàng sợ hãi hoang mang, thấy Phùng Vận lên xe, liền lộ vẻ kinh hãi.
"Phùng thị A Vận… ngươi định đưa ?"
Thái độ của Trưởng công chúa đổi, sự kiêu ngạo khi mới bắt giữ còn chút dấu vết nào gương mặt.
Thế nhưng sự bướng bỉnh trong xương tủy vẫn còn đó.
Nàng cắn môi, dù nước mắt chực trào trong đôi mắt đen láy, nhưng vẫn cố chấp để nó rơi xuống.
Phùng Vận liếc nàng một cái, chậm rãi đáp:
"Dùng ngươi con tin, đổi lấy lương thực. Nếu đổi , thì đem ngươi ăn."
Tiêu Dung rõ quân Tề đang công thành, sắc mặt nhất thời tái nhợt, giọng run rẩy:
"Ngươi… ngươi định đưa đến gặp hoàng ?"
Phùng Vận liếc nàng , đáp.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.