Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-02-25 18:57:46
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bệ hạ từng triệu nàng thị tẩm dù chỉ một , Bình An nổi nữa, nhưng Tiêu Trình vẫn thản nhiên như gió thoảng mây bay.

"Chờ A Dung tìm thấy , đưa bọn họ cùng trở về Đài Thành."

Trưởng công chúa mất tích, nhưng Bình An cảm thấy bệ hạ dường như chẳng hề lo lắng.

Đó chính là trưởng công chúa mà bệ hạ yêu thương nhất.

Một sống sờ sờ biến mất, mà ngay cả sắc mặt của bệ hạ cũng đổi chút nào.

Bình An nào rằng, đối với Tiêu Trình, chuyện Tiêu Dung tự ý rời doanh thư Phùng Vận bắt cóc từng xảy đó. Ngay cả bức thư đó, cũng giống hệt như kiếp . Hắn thể tin?

Thao Dang

Giờ khắc , lo lắng cho Tiêu Dung.

Chỉ quan tâm đến Phùng Vận.

Là vì hận cưới Phùng Doanh ?

giữ vị trí chính thê cho nàng, thậm chí truy cứu chuyện nàng từng hầu hạ Bùi Quyết, cớ gì nàng sỉ nhục giữa chốn đông như ? Khiến mất hết thể diện vạn quân tướng sĩ.

Tiêu Trình, kẻ nhu nhược, kẻ vô năng…

Phùng thị A Vận, thì lúc một lòng hướng về Bùi Quyết, chứ do sớm chiều bên mới sinh tình cảm. Từ lúc An Độ thất thủ đến nay, mới qua bao nhiêu ngày?

Cớ gì nàng đổi đến thế?

Tình cảm của nàng, chẳng quá rẻ mạt .

Phùng Doanh vén rèm bước , thấy Tiêu Trình đang nhíu c.h.ặ.t mày.

Đêm mưa lất phất, bóng dáng thẳng tắp như bức họa tuyệt thế ẩn trong làn sương khói Giang Nam, tôn quý vô song, lạnh lẽo như tiên nhân hạ phàm.

Phùng Doanh đón lấy khay từ tay tỳ nữ, hiệu cho nàng lui xuống, đó đặt khay lên bàn án mặt Tiêu Trình, vòng lưng , nhẹ nhàng xoa bóp bờ vai.

Tiêu Trình mở mắt, thấy là nàng , sắc mặt trầm xuống.

"Sao ngươi tới?"

149- Giữ trọn bổn phận.

Phùng Doanh dùng sức, chậm rãi ấn lên vai nam nhân. Đây là cách mà nàng học từ những ma ma trong cung, rằng phương pháp thể giúp thư giãn, khiến khác cảm thấy dễ chịu. Nàng lấy lòng Tiêu Trình.

"Thiếp lo lắng cho trưởng công chúa, nhịn nên đến hỏi một chút..."

Đây là câu trả lời mỹ nhất, cũng là câu đầy tình nghĩa nhất. Nàng Tiêu Trình thích gì.

Tiêu Trình hiệu bảo nàng cần tiếp tục xoa bóp.

"Không tin tức, chính là tin tức nhất."

Phùng Doanh đương nhiên hiểu rõ, Tiêu Dung là tự bỏ , quân Tấn căn bản bắt nàng, nên thể nào lấy nàng để uy hiếp. mặt vẫn vẻ vô cùng quan tâm, nhỏ giọng :

"A tỷ và trưởng công chúa từ nhỏ hợp, đang nghĩ, liệu A tỷ vốn từng nghĩ đến việc dùng trưởng công chúa để trao đổi thứ gì ? Có khi nào… căn bản ý định thả trưởng công chúa về?"

Tiêu Trình nàng một cái, ánh mắt bình thản.

"Ngươi đang , nàng sẽ g.i.ế.t A Dung?"

"Thiếp ý đó." Phùng Doanh vô cùng cách quan sát sắc mặt khác, nàng rõ Tiêu Trình yêu thích Phùng Vận , nhưng nàng rõ một điều, tự xưng là quân tử, ghét nhất những kẻ khua môi múa mép, bịa đặt thị phi. Làm thể chấp nhận nàng Phùng Vận?

"Thiếp chỉ là lo lắng cho trưởng công chúa, cũng lo lắng cho A tỷ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-268.html.]

Nói len lén quan sát biểu cảm của Tiêu Trình.

"Thiếp , A tỷ mắng bệ hạ tường thành, trong lòng vô cùng bất an. Liệu A tỷ Bùi Quyết uy hiếp, bắt buộc mắng, nên mới mở miệng bệ hạ mất mặt? Bệ hạ ngàn vạn đừng để tâm, cũng đừng trách tội A tỷ..."

Nàng cách chuyện.

Vừa tạo cho Tiêu Trình một bậc thang để bước xuống, tìm lời bào chữa cho những việc của Phùng Vận... Bàn tay xoa bóp bờ vai nam nhân nhẹ nhàng lướt xuống , thể mềm mại gần như phủ lên lưng .

Tiêu Trình nắm lấy tay nàng, đầu ngón tay lạnh buốt chạm làn da khiến Phùng Doanh lập tức đỏ mặt, lồng n.g.ự.c nóng lên, đôi chân cũng trở nên mềm nhũn.

"Phu quân..." Nàng dịu dàng gọi một tiếng, định thuận thế dựa để thêm chút mật, thì Tiêu Trình bỗng nhiên dùng lực kéo mạnh nàng từ phía , buông tay.

"Quý phi nghĩ nhiều ."

Tiêu Trình lạnh nhạt nàng , ánh mắt còn vẻ ôn hòa như , nhưng giọng điệu vẫn điềm tĩnh, nặng cũng chẳng nhẹ. Hắn tùy tiện nổi giận, gia giáo thế gia khắc sâu cốt tủy.

"Hãy giữ đúng bổn phận của , đừng để Phùng thị ở Hứa Châu vì nàng mà hổ."

"Hoàng thượng..." Phùng Doanh tái mặt.

Nàng từng nghĩ Tiêu lang thể thốt những lời vô tình như .

"Thiếp sai điều gì?"

"Hiền Quý phi, lui xuống ." Tiêu Trình nhàn nhạt , giữa chân mày lộ rõ sự kiên nhẫn.

Chữ "Hiền" trong phong hiệu Hiền Quý phi của nàng chính là do Tiêu Trình ban cho, cũng đồng nghĩa với việc giam nàng vĩnh viễn ở vị trí quý phi. Còn ngôi hoàng hậu... để dành cho nữ lang từng ngày mắng trong lòng của kẻ địch ...

Phùng Doanh cảm thấy Tiêu lang đúng là kẻ đáng ghét.

nàng dám .

Những chuyện nên hỏi thì đừng hỏi, những việc nên dò xét thì đừng dò xét, những lời nên thì vĩnh viễn thốt , đó là quy tắc Tiêu Trình đặt cho nàng ...

Phùng Doanh cúi đầu, trong mắt ánh lên lệ quang.

"Hoàng thượng... phu quân... bản vạn sự chẳng bằng A tỷ, nhưng tấm chân tình dành cho phu quân bao giờ đổi... Đã nhiều năm , thầm thương trộm nhớ phu quân nhiều năm ..."

Giọng nữ nhân nghẹn ngào, thế nhưng dường như hề lay động Tiêu Trình.

"Phu quân." Phùng Doanh cúi xuống đầu gối , nước mắt rơi lã chã, giọng nức nở. "Thiếp phu quân lo lắng quốc sự, cũng san sẻ bớt gánh nặng cùng phu quân, nhưng bất lực..."

"Khóc cái gì? Lui xuống sớm nghỉ ngơi ."

Gương mặt hề lộ cảm xúc, cũng thói quen dỗ dành khác.

cũng chẳng thích nổi giận.

"Thiếp... , chỉ là... cảm thấy ấm ức."

Phùng Doanh khẽ tựa đầu gối Tiêu Trình, đôi mắt ngấn lệ mềm mại .

"Kể từ khi thành đến nay, phu quân vẫn luôn bận rộn quốc sự, đến nay vẫn ..." Nàng cắn nhẹ môi , cuối cùng cũng cất giọng ngượng ngùng, "Vẫn từng cùng viên phòng. Người ngoài sự thật, cứ hỏi khi nào thể hạ sinh hoàng tử cho bệ hạ, thực sự trả lời thế nào. Mỗi nghĩ đến chuyện , đều hối hận..."

Tiêu Trình nàng: "Hối hận điều gì?"

Phùng Doanh đáp: "Hối hận vì sinh lòng tham, một lòng gả cho Tiêu lang."

Tiêu Trình cúi đầu, ánh mắt thâm trầm nàng.

Phùng Doanh cúi mi mắt, dịu dàng : "Phu quân và A tỷ vốn hôn ước, nếu thời thế đổi, giờ đáng lẽ nên gọi phu quân một tiếng tỷ phu. Thiếp , phu quân cưới là chuyện bất đắc dĩ... Đều do khi đó hiểu chuyện, khi phụ mẫu và bá phụ nhắc đến hôn sự, lẽ nên kiên quyết từ chối. Như , bá phụ sẽ khó phu quân, phu quân cũng sẽ oán trách ..."

Loading...