Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 261
Cập nhật lúc: 2025-02-25 18:57:33
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-02-25 18:57:33
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
"Ta để ý!" Phù Dương Cửu kích động đến mức chân mày dựng thẳng lên, "Ta sở thích đoạn tụ, Bùi Vọng Chi càng sở thích Long Dương, chúng trong sạch..."
"Trong sạch mà ở trong phòng cùng tắm rửa, bàn bạc quân tình ?"
"Chúng là đang…"
Làm gì chứ?
Y là đại phu, bàn bạc quân tình cái gì?
Phù Dương Cửu nhất thời nghẹn lời, đầu óc choáng váng vì tức giận. dù thế nào nữa, cũng thể để Phùng Vận hiểu lầm . Huynh của y sắp nổ tung đến nơi , nếu còn hiểu lầm thì còn thể thống gì nữa?
Phù Dương Cửu nghiến răng, quyết định liều một phen.
"Phùng Vận, giải thích!" Y hướng về phía nàng chắp tay hành lễ, sang một bên, hạ thấp giọng.
"Bùi Vọng Chi tìm , nào cũng là để chẩn bệnh."
Phùng Vận giật , "Tướng quân mắc bệnh gì?"
Phù Dương Cửu cẩn thận đáp, "Ta là đại phu, thể tiết lộ bệnh tình của khác. tóm , nàng hãy tin , Bùi Vọng Chi là cây sắt nghìn năm, hiếm khi nở hoa, hơn nữa còn là một con gà tơ chính hiệu. Nàng ơn , mau thu nhận , trừ hại cho dân..."
Vừa chắp tay hành lễ, lời cảm tạ, Phù Dương Cửu thật sự coi Phùng Vận như tổ tông mà dập đầu bái lạy. Sau đó, chờ nàng trả lời, y lập tức chuồn mất.
"Chạy còn nhanh hơn thỏ nữa."
Hôm nay Phùng Vận chút mệt mỏi, còn sức suy nghĩ nhiều. Về phòng, nàng bảo Tiểu Mãn chuẩn nước tắm hương liệu, định ngủ một giấc thật ngon xem cái đại loa .
Bùi Quyết thức dậy, thể thấy tối qua ngủ khá ngon, ánh mắt đen láy, lưng thẳng tắp. Vừa thấy Phùng Vận, liền hỏi:
"Thần khí xong ?"
Phùng Vận vội rửa mặt, khẽ ừ một tiếng.
"Gần xong ."
Giọng điệu hờ hững, khá giống thái độ của Bùi Quyết đối với nàng.
Bùi Quyết theo bóng dáng mảnh mai khuất màn trướng, yên một lát, chậm rãi xoay rời .
Bên trong phòng tắm, ánh nắng rọi qua rèm mỏng, bóng dáng yểu điệu của nữ nhân lờ mờ hiện lên.
Tiểu Mãn hỏi: "Nữ lang ăn sáng ngủ ?"
"Không cần."
"Nô tỳ Tả thị vệ , tướng quân cũng dùng bữa, đang đợi nữ lang trở về cùng ăn."
"Ta mặc kệ ." Phùng Vận ngáp dài, giọng điệu lười biếng, mệt mỏi. Khác hẳn với lúc nàng rên rỉ khẽ gọi trong lòng , giờ đây giọng trong trẻo vô cùng, cứ như biến thành một khác .
"Ta chỉ cần thoải mái là . Chuyện gì cũng theo ý , chẳng sẽ mệt c.h.ế.t ?"
Giọng lớn, thậm chí nhẹ, nhưng Bùi Quyết trời sinh thính tai, chiến trường giỏi nhất là tiếng đoán vị trí. Không may, rõ từng chữ, bao gồm cả ngữ khí khi nàng .
Hắn khẽ nhíu mày, xoay bước .
---
Đến trưa, của xưởng mộc tới báo tin. Nghe Phùng Vận đang ngủ, họ dám quấy rầy, đành đợi ngoài cửa suốt nửa canh giờ. Đợi nàng thức dậy, mới bẩm báo rằng cái đại loa xong.
Phùng Vận xoay dậy, trừng mắt Tiểu Mãn.
"Sao gọi dậy?"
Tiểu Mãn bĩu môi, "Là tướng quân dặn dò, đánh thức nữ lang."
Đại Mãn bổ sung, "Tướng quân còn , để nữ lang ăn xong hãy xưởng mộc. Dù cũng mắng hai ngày , chậm một lát cũng ."
Xem , Bùi Quyết thực sự quan tâm đến những lời mắng chửi .
Thao Dang
Bùi cẩu cướp thê...
Nghĩ đến câu đó, Phùng Vận suýt bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-mon-hao-te-yeu/chuong-261.html.]
"Vậy cứ theo lời tướng quân ."
Sáng ăn, giờ thành bữa trưa. Phùng Vận rửa mặt xong, khoác lên bộ khinh giáp, bước ngoài liền thấy Bùi Quyết bàn, ngay ngắn đoan chính, vẻ mặt lạnh lùng, dường như ẩn chứa chút vui nhưng vẫn lặng im như thường.
"Tướng quân đang đợi ?" Phùng Vận hành xử dịu dàng, ngay cả nụ cũng khống chế chuẩn xác từng độ cong, khuôn mặt tinh xảo xinh đến mức thể bắt .
Bùi Quyết mím môi, "Ừ."
Phùng Vận bước đến bên , quỳ xuống ngay ngắn, tiên gắp thức ăn cho .
"Để tướng quân đợi lâu."
Thật đúng là lễ nghi chu .
"Dùng bữa ." Bùi Quyết cầm đũa, định bưng bát thì ánh mắt chợt rơi nàng.
Nàng cúi , tư thái đoan trang, tôn lên đường cong mềm mại. Eo thon tinh tế, phía là vùng đẫy đà, vô cùng thu hút ánh .
"Nàng buộc ngực?"
Phùng Vận cúi đầu một cái, " ."
Nàng khẽ đáp, nhẹ nhàng hạ mắt, cẩn thận múc canh ăn.
Mặc khinh giáp, khoác nam trang là để dễ dàng tiếp xúc với các tướng sĩ trong doanh trại. quấn vải buộc n.g.ự.c quá khó chịu, đến cả hô hấp cũng khó khăn, nàng ủy khuất bản .
Cố chịu một ngày, cuối cùng vẫn từ bỏ.
Lặng lẽ cúi đầu, từng ngụm nhỏ ăn cơm, lâu thấy Bùi Quyết lên tiếng, Phùng Vận ngẩng đầu, lúc mới để ý đến biểu cảm của .
"Tướng quân thích?"
Bùi Quyết giãn mày, trong mắt lóe lên một tia cảm xúc khó lường.
"Không ."
Rõ ràng là thích, còn chối?
Phùng Vận vui khi thấy từ miệng Bùi Quyết câu "buộc " mang tính mệnh lệnh, liền so đo với , tít mắt :
"Tướng quân cứ yên tâm, hôm nay đại loa, các tướng sĩ đều nó cả, sẽ ai chú ý đến ."
Bùi Quyết mặt đổi sắc, "Ừ."
Xem như là ngầm đồng ý.
Phùng Vận an lòng.
Bùi Quyết ép nàng chuyện gì, giống như Tiêu Trình...
Bất chợt nhớ đến đó, nàng thoáng nhíu mày, nhưng nhanh chóng trở về dáng vẻ dịu dàng, nhỏ nhẹ với Bùi Quyết:
"Đầu bếp trong doanh trại tệ, cũng là một bát canh bột, mà nấu ngon đến . Ta ăn hai ngày vẫn ngán..."
Hương thơm thoang thoảng.
Ánh mắt Bùi Quyết rơi phần đẫy đà n.g.ự.c nàng.
Quá chói mắt.
Quân doanh là nam nhân, ai nấy đều như sói đói, nàng cứ thế trong trại, e rằng sẽ lung lay quân tâm...
Làn thở mát lạnh lướt qua mặt.
"Tướng quân, ăn nào."
Bùi Quyết đôi môi nàng như đóa hoa vương sương, khẽ mở khẽ khép, liền vươn tay, siết c.h.ặ.t lấy vòng eo nhỏ...
Còn kịp gì, Đại Mãn vui vẻ bước .
"Nữ lang, Đại lang quân tới."
Người gọi là ‘Đại lang quân’ ở đây chỉ thể là Ôn Hành Tố, trưởng thích duy nhất của nàng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.