Trường Mệnh - Chương 6: Vật đổi sao dời, gặp lại người xưa

Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:41:15
Lượt xem: 3,630

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Lưu nhanh chóng bước đến bên , vẻ tức giận: “Sao đêm khuya về nhà mà núi?”

 

Ta trả lời, ngược , kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi tìm ?”

 

Chưa kịp đợi đáp, thấy mặt và tay vài vết xước do lau sậy ở bờ sông phía đông gây , còn áo dính trái ké từ hoang địa phía tây, hiểu .

 

Hắn chắc tìm từng bước, từ đông sang tây, tìm mãi, tìm mãi, cuối cùng cũng tìm thấy mãi về nhà.

 

Khoảnh khắc đó, cảm thấy .

 

Ta từng lạc trong núi, thương trong núi, nhưng giờ ai đến tìm , tìm mãi thôi như .

 

Ta hiệu cho Cố Lưu đưa cây đuốc, nhẹ nhàng di chuyển tảng đá đè lên chân , xé một mảnh áo băng bó qua loa cõng xuống núi.

Hồng Trần Vô Định

 

Hắn vẫn còn giận, im lặng chính là biểu hiện của cơn giận .

 

Trăng trời tròn vành vạnh, ánh sáng thanh khiết rọi xuống nhân gian, bất kể chúng bao xa, mặt trăng vẫn theo bên .

 

Mặt nước đọng bên đường làn gió nhẹ gợn sóng, phản chiếu ánh sáng lặng lẽ mà huyền ảo.

 

“Dù trăng cũng sáng , cần đuốc cũng thấy đường.” Ta , tiện tay ném cây đuốc xuống đầm nước.

 

Ngay khi Cố Lưu kịp hỏi, tận dụng khoảnh khắc , lấy ngọc bội, đeo lên cổ .

 

Cố Lưu sững .

 

Ta chậm rãi giải thích: “Không về kịp khi trời tối vì g.i.ế.c một , để lấy một thứ, vì thế mới vòng đường xa về nhà.”

 

Ta hề che giấu sự tàn nhẫn của với Cố Lưu, chỉ một điều duy nhất giữ bí mật. Ta rằng thấy cảnh cướp mất ngọc bội, nên trân trọng vật .

 

Thực , lừa . Khi đó trọng sinh, quen . Chính ký ức ở kiếp cho ngọc bội quan trọng thế nào với .

 

Miếng ngọc ấm áp vì nhiệt độ cơ thể , rủ xuống nơi n.g.ự.c .

 

Ta thấy nét mặt của Cố Lưu, chỉ thấy gáy , mái tóc đen bóng và đôi tai thoáng đỏ.

 

Một lúc lâu , cõng , ánh trăng, dọc theo bờ nước, từng bước vững vàng, vượt qua những bụi cỏ dại lấp lánh ánh đom đóm.

 

Hắn khẽ : “A Đào, đây chỉ là một vật c.h.ế.t mà thôi, đáng để mạo hiểm vì nó.”

 

Ta chứ, đây chỉ là một vật c.h.ế.t mà thôi.

 

vật c.h.ế.t , là kỷ vật duy nhất Cố Lưu để .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-6-vat-doi-sao-doi-gap-lai-nguoi-xua.html.]

Hơn nữa, hiện tại Cố Lưu và kẻ thù của vẫn rằng miếng ngọc bội thực chất là một lệnh bài, nhà họ Diệp một đội quân ngầm chỉ nhận lệnh từ miếng ngọc . Đây là thanh kiếm bảo vệ Cố Lưu mà Diệp hoàng hậu để , nhưng bà kịp giải thích rõ ràng cho thì vội .

 

Kiếp , miếng ngọc bội cướp , ai giành , nó nhi tử của thái thú xem như một món trang sức bình thường để đeo cho vui, chán thì tiện tay thưởng cho gia nhân, cuối cùng lưu lạc qua nhiều tay khác .

 

Sau khi thái tử phế, những bên cạnh cũng trừng phạt, nhiều lưu đày đến Lạc thành, nhưng Cố Lưu cô lập, thể gặp ai thích.

 

Thập Ngũ khi lao dịch ở trại lính gần đó, vô tình thấy miếng ngọc của Cố Lưu mang món đồ cược trong cuộc nhậu, nhận đó là vật của chủ cũ, điên cuồng giành . Đám đó lấy Thập Ngũ trò , bảo cược một cánh tay của nếu lấy miếng ngọc.

 

Thập Ngũ một lời, để mặc chúng chặt mất một cánh tay, m.á.u chảy ròng ròng, nhưng giành miếng ngọc, cầm chắc trong tay còn . Đám chịu thua, ném Thập Ngũ sắp c.h.ế.t chuồng ngựa.

 

Trong ký ức, Thập Ngũ là một thiết, luôn mỉm , dù hộ vệ Đông cung thì cũng thể phong hàm tướng nhỏ, chiến trận g.i.ế.c giặc, dù c.h.ế.t cũng sẽ hiên ngang chiến trường. cuối cùng, mất một cánh tay, c.h.ế.t trong những cú giẫm đạp của ngựa nơi quê hương.

 

Máu của thấm ngọc bội, khiến hoa văn đó đổi, nhờ Tôn thái thú mới ngọc bội thực chất là lệnh bài.

 

Cuối cùng, phe Tôn Quý phi kiểm soát đội quân mạnh mẽ , thanh kiếm bảo vệ Cố Lưu do Diệp hoàng hậu để trở thành lưỡi d.a.o đ.â.m , trở thành trở ngại lớn nhất đường về kinh thành.

 

Nhiều Cố Lưu suýt mất mạng đường, lên ngôi, lật đổ và c.h.ế.t t.h.ả.m thương, và lực lượng ẩn miếng ngọc là nguyên nhân lớn.

 

Giờ đây, giành nó.

 

Di vật của Cố Lưu còn lưu lạc, trở thành món đồ chơi trong trò cược.

 

Thập Ngũ, lớn lên cùng Cố Lưu, cũng chịu cái c.h.ế.t t.h.ả.m thương vó ngựa vì miếng ngọc .

 

Ngày , khi Cố Lưu trở kinh thành, cũng sẽ chịu sự đe dọa từ thanh kiếm treo lơ lửng đầu.

 

Thanh kiếm trở về tay đáng cầm nó, và sẽ đ.â.m kẻ thù đáng diệt trừ.

 

Gió đêm thổi qua, chút lạnh.

 

Ta vòng tay quanh cổ Cố Lưu, nhẹ nhàng tựa để sưởi ấm, ánh trăng rực rỡ như mộng, ghé sát tai , khẽ khàng nhưng nghiêm túc :

 

“Đáng giá. Những thứ quý giá trân trọng.”

 

Đó là lời của kiếp , kẻ bạo quân đẽ nhưng tàn ác mà ai cũng khiếp sợ từng với .

 

Chương 4: Vật đổi dời, gặp xưa

 

 12

 

Kiếp , thứ hai gặp Cố Lưu là trong hoàng cung.

 

Nơi cách ngàn dặm, hoàng cung cao lớn, xa hoa tưởng.

 

Ta khoác lên loại lụa là gấm vóc mà đời từng mặc, búi tóc cầu kỳ phức tạp, đầu cài trâm ngọc và các món trang sức từ vàng bạc, vải vóc quá mềm mại khiến phần quen, cứng thu giữa đám đông.

Loading...