Trường Mệnh - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-08 14:42:11
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, ngay lúc A Đào cất tiếng gọi “Cố Lưu”, tiếng la hét ầm ĩ lập tức im bặt.

 

Giọng của Cố Lưu ban nãy nhẹ nhàng, âm thanh hỗn tạp bên át , chẳng ai thấy đoạn đối thoại giữa và tiểu cô nương.

 

Hồng Trần Vô Định

tiếng gọi trong trẻo dõng dạc của A Đào khiến tất cả mặt như giật tỉnh giấc.

 

Tên phú hộ đang đất bỗng lặng thinh, nếu quan sát kỹ, sẽ thấy đang run rẩy.

 

Hắn chỉ cậy thế càn, chứ kẻ ngu.

 

“Cố” chính là *quốc tính.

 

(*quốc tính: họ của hoàng tộc)

 

Quận thủ từng lén ám chỉ rằng vị điện hạ Đông cung thể sẽ ghé qua Lạc thành, còn căn dặn tuyệt đối vô lễ mạo phạm.

 

Giờ thì , thái tử điện hạ đích lộ mặt, rõ ràng chuyện thể êm xuôi.

 

Chắc chắn sẽ dây dưa đến quận thủ.

 

A Đào hiểu tên nàng gọi mang ý nghĩa gì.

 

Chỉ thấy thiếu niên cuối cùng cũng về phía gã phú hộ mập mạp , lạnh nhạt đổ ngược trách nhiệm:

 

“Ngươi ngựa của hoảng sợ .”

 

Bên cạnh là con ngựa trắng to cao, lúc đang vô tư gặm tóc thị vệ bên trái, né tránh vẫn từ bỏ, chuyển sang gặm vai áo dân đang xem náo nhiệt bên .

 

Nhìn thế nào cũng chẳng giống con ngựa hoảng sợ.

 

Vậy mà tên phú hộ dám phản bác, hoảng hốt cúi đầu xin tha.

 

thì ích gì?

 

Lúc , đám xem náo nhiệt giải tán từ bao giờ.

 

Quận thủ vội vàng chạy tới, chỉ cảm thấy trời sụp mắt, năng cũng lắp bắp:

 

“Tham... tham kiến thái tử điện hạ.”

 

Gần đó chỉ còn ba nhóm ngựa, A Đào, cùng Vương thẩm.

 

Vương thẩm Thập Ngũ đỡ dậy vững, câu “thái tử điện hạ” thì hai mắt trợn tròn.

 

Bà vốn chỉ là một phụ nhân thôn quê bình thường, ngày thường thấy đám sai dịch áp giải tù binh mỏ việc, cũng cho là quan lớn lắm .

 

Hôm nay đụng phú hộ giàu thế lực, bà sợ ngất xỉu.

 

Vất vả lắm mới bình tĩnh , liền tiểu công tử nãy giờ cứ lôi kéo chuyện chính là thái tử điện hạ!

 

Nhớ cảnh thao thao bất tuyệt hàng xóm mặt vị công tử tôn quý, còn yên lặng lắng ...

 

Chân bà liền mềm nhũn, “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống.

 

Thập Ngũ lanh tay lẹ mắt, thuận thế đá luôn tên phú hộ đang rên rỉ đất tới chỗ bà đệm gối đầu gối.

 

Ân cần mà chẳng lành gì, híp mắt :

 

“Thẩm , cẩn thận kẻo trầy đầu gối đấy.”

 

Tên phú hộ vốn yếu, lập tức “oa” một tiếng phun thêm ngụm máu, ngất lịm tại chỗ.

 

7

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-56.html.]

 

Hai kiếp , khi A Đào tròn mười tuổi, thẩm thẩm của nàng qua đời.

 

Từ đó về , nàng chỉ còn một cùng mẫu nương tựa lẫn , tuổi còn nhỏ gánh vác trách nhiệm chăm sóc bản và mẫu .

 

Thẩm thẩm là đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

Bọn họ vin cớ thẩm thẩm nàng giấu diếm tiền bạc, giữa đường đ.á.n.h c.h.ế.t , ngang nhiên chiếm lấy ruộng nhà nàng để dựng trang viên hưởng lạc.

 

Hôm , A Đào vì kéo thẩm thẩm khỏi đám , liền ăn một cước nặng nề.

 

Nàng quá đỗi gầy yếu, lập tức thổ huyết hôn mê bất tỉnh.

 

Tỉnh , nàng vẫn còn nơi đường phố, kéo nàng mép đường.

 

Nàng loạng choạng về, mới phụ nữ nuôi dưỡng nàng lớn lên nhập quan từ lúc nào.

 

Ngày hạ táng, trời nắng chang chang.

 

Nàng dập đầu liên tục, đột nhiên ngừng hẳn nhúc nhích.

 

Người bên cạnh vội kéo nàng dậy, mới phát hiện tiểu cô nương sớm nước mắt đầm đìa cả khuôn mặt nhỏ.

 

Người chẳng qua chỉ là một phụ nhân bình thường, hề nổi bật, trong cuộc đời nàng cũng chỉ tựa như một đoá hoa quỳnh thoáng nở tàn, rời quá sớm.

 

Nên về ít còn nhớ tới.

 

Ánh dương hôm , thật sự chói chang đến mức khiến tim nàng đau đớn khôn xiết.

 

Người còn giống nhân ruột thịt hơn cả mẫu nàng.

 

Từ ngày đó, thứ đều đổi .

 

Dù cho Cố Lưu kịp tới, thì những lưu cũng sẽ tay bảo vệ nàng và thẩm thẩm.

 

Dẫu cho bảo hộ, thì bạc để cũng đủ giúp mẫu tử họ vượt qua cơn hoạn nạn.

 

Thế nhưng, đến, tự tay bảo vệ nàng chu , nàng dạy dỗ kẻ ác.

 

Người ở cao vốn cần để tâm tới mấy chuyện vụn vặt, Thái tử chỉ cần nâng đỡ kẻ đối đầu với quận thủ, quận thủ mới nhậm chức tự nhiên sẽ lập uy bằng ba chuyện lớn.

 

Quận thủ cũ lập tức tra tội tham ô, dung túng thích tác oai tác quái, cướp đoạt ruộng đất của dân lành, từng món đều truy cứu đến cùng.

 

Cố Lưu chậm rãi giảng giải từng việc một cho A Đào, phận của họ, mục đích họ đến đây, kết cục của chuyện.

 

Những điều , ắt sẽ kết quả.

 

A Đào dường như hề kinh ngạc phận của .

 

Ngay từ đầu nàng tất là kẻ phận tôn quý.

 

Còn cụ thể là ai, nàng từng nghĩ nên , bởi thế cũng chẳng cảm thấy giấu diếm điều gì.

 

Nàng chỉ khắc ghi ơn cứu giúp của .

 

Nàng biểu hiện vô cùng trầm tĩnh, hiểu chuyện, lời ngoan ngoãn, nhưng Cố Lưu lấy vui.

 

Thậm chí trong lòng chút bực bội.

 

Hắn nàng từng học tư thục, thông minh hơn , hiện giờ hiểu ít nhiều chuyện.

 

Bèn chủ động giải thích: "Tình thế hiện nay còn định, giữ nàng ở đây sẽ an hơn."

 

Tóm là thái tử đang liên kết với nhà họ Diệp mưu đồ lật đổ đế vương, chuyện vẫn ngã ngũ.

Loading...