Trường Mệnh - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-10-08 14:41:00
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến khi bọn họ rời thật lâu, giấc mộng ngỡ ngàng vẫn tan.

 

Vương thẩm kể, vị tiểu công tử để cho bà một khoản bạc lớn, đủ để bà chăm sóc A Đào sống yên cả đời.

 

Mỗi tháng bà đều mang thịt và gạo lên, lúc đổi mùa thì đưa A Đào y phục mới.

 

A Đào rốt cuộc cũng giống như những đứa trẻ nhà khác, còn chê vì áo quần rách nát lộn xộn, còn chịu đói chịu rét, thậm chí còn thể đến tư thục học chữ như bao đứa nhỏ khác.

 

Dường như thế gian bỗng trở nên dịu dàng và dễ chịu lạ thường.

 

Tiên sinh tư thục thương nàng, bà chủ ven đường khen nàng ngoan ngoãn đáng yêu, ông chủ hàng thịt thường cho thêm phần thịt vụn.

 

Hàng xóm chân núi cũng hiền hậu nhiệt tình, đến cả mẫu nàng cũng định hơn nhiều, còn phát điên mà c.h.ử.i mắng đ.á.n.h đập nàng nữa.

 

Vương thẩm là vì đại phu núi giờ sẽ đều đặn lên khám cho mẫu nàng, bệnh điên chắc vô phương cứu chữa.

 

Thu tàn đông tới, đông qua xuân về, chim oanh cất tiếng hót.

 

Thời gian trôi qua thật lâu, mà món quà vẫn ông trời thu .

 

Không đúng, đó là món quà của ông trời.

 

Là thiếu niên ban tặng cho nàng tất cả những điều .

 

Hắn tiết lộ phận, tên tuổi, để chút dấu vết nào.

 

A Đào nghĩ, với , tất cả những gì chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi, lẽ sớm quên mất nàng cùng Vương thẩm .

 

nàng sẽ luôn ghi nhớ trong lòng.

 

Một năm trôi qua, thái tử điện hạ vẫn thường nhớ đến A Đào.

 

Hắn từng nghĩ, hai chỉ là bèo nước gặp , đáng để lưu tâm.

 

Thế mà bấy lâu nay, mỗi khi nhớ tới tiểu cô nương , trong lòng vẫn cứ âm ỉ nghẹn ngào.

 

Hắn đang ở độ tuổi lớn nhanh, dáng cao ráo, gương mặt chút gầy gò, nhưng chỉ vài chiêu đ.á.n.h ngã đối thủ to lớn phía .

 

Người đ.á.n.h ngã rú lên như heo chọc tiết, t.h.ả.m hại tả xiết.

 

Một bạn học khác chỉ tay về phía xa, trêu ghẹo:

 

"Điện hạ đ.á.n.h trưởng t.h.ả.m như , cẩn thận đến đòi nợ đó!"

 

Thiếu nữ đang độ trăng rằm, dung nhan thanh tú, đang gắng sức ngó về phía .

 

Nàng chẳng thèm liếc ca ca đang kêu la t.h.ả.m thiết, chỉ một mực chằm chằm thái tử điện hạ.

 

Dưới chân thái tử là tiểu công tử nhà họ Lý, ném tới để cùng điện hạ luyện võ.

 

Gần đây, mới tới của cứ nằng nặc đòi theo trưởng lên thao trường, đành chịu, tiện từ chối.

 

Hiển nhiên, mục tiêu của vị cô nương chẳng là ca ca .

 

Bạn đồng học nọ tiếp tục trêu đùa:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-54.html.]

"Điện hạ lạnh nhạt thế , quả là bên ý mà bên chẳng động lòng!"

 

Ngay lúc đó, bắt gặp ánh mắt khó hiểu của , như thể đang nên lời.

 

Thái tử đỡ Lý Nhị công tử đang giả vờ kêu rên đáng thương đất dậy, lạnh nhạt phân phó: “Tiếp tục luyện.”

 

Lý Nhị công tử lập tức bật dậy hăng hái, động tác nhanh nhẹn.

 

Hắn lớn tuổi hơn một chút, hình cao lớn, từ nhỏ theo cha tòng quân luyện võ, thể đưa đến bạn tập với thái tử, dĩ nhiên kẻ tầm thường.

 

Chỉ là điện hạ tiến bộ quá nhanh, dám tay quá nặng, dạo gần đây đ.á.n.h đến t.h.ả.m nỡ .

 

Chẳng mấy chốc, kêu gào t.h.ả.m thiết đổi thành kẻ bạn học lắm lời .

 

Thái tử tạm lui , về phía vị cô nương , hỏi thẳng: “Có việc gì ?”

 

Hắn .

 

mới đến của Lý Nhị công tử — Liễu Tích Dung.

 

Sau khi Lý phu nhân hòa ly, mang theo cả nữ nhi do tiền phu sinh cùng thất trở về Lý phủ, nàng tính là biểu tiểu thư của phủ.

 

Nói theo huyết thống, nàng với A Đào cũng là tỷ ruột thịt.

 

Liễu Tích Dung do dự bên thao trường nhiều , vẫn lấy đủ dũng khí bước lên, thì thấy thái tử chủ động tới.

 

Trong lòng nàng đột nhiên thấp thỏm kỳ lạ, vô thức lùi một bước, nhưng vẫn ý định của .

 

“Thần nữ dạo gần đây thường gặp những giấc mộng.”

 

Nàng cũng hiểu vì điều với thái tử, chỉ cảm thấy, nhất định .

 

Nàng mộng thấy một bé gái, mất hết nhân, còn đ.á.n.h đến hấp hối, quỳ gối bên mộ mà vô cùng thê lương.

 

Liễu Tích Dung cảm thấy chắc bản đầu óc bệnh, hoặc là ma quỷ nhập , thế mà chạy tới mặt thái tử để kể về một tiểu cô nương xa lạ trong mộng.

 

Chỉ chính thái tử hiểu rõ —

 

Đó là mộng, mà là chuyện từng xảy , hoặc sắp sửa xảy đến.

 

Hắn bình tĩnh đáp rằng , điềm tĩnh thường phục, điềm tĩnh ngang qua bạn học đang sấp đất.

Hồng Trần Vô Định

 

Thuận chân đá một cước, đối phương gào lên t.h.ả.m thiết, xác nhận còn đủ tỉnh táo, mới an tâm về hoàng cung.

 

Sau đó bình tĩnh Thái phó giảng bài, bình tĩnh thỉnh an, rửa mặt, y phục, lên giường ngủ.

 

Thế nhưng cả đêm đó, trở lăn qua lăn , tài nào ngủ .

 

Thái tử hiểu vì trằn trọc như thế.

 

Rõ ràng, đó chỉ là một tiểu cô nương từng gặp vài , chẳng bao nhiêu giao tình.

 

Rõ ràng, cần lo lắng giấc mộng sẽ thành sự thật.

 

Bởi vì, nàng sẽ bao giờ cô độc bất lực giống như trong giấc mộng của khác.

 

Bên cạnh nàng hàng xóm láng giềng, ông chủ hàng thịt mặt mũi hung dữ chân núi, bà chủ tiệm may, dạy học ở tư thục, đại phu gần đó…

Loading...