Trường Mệnh - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-10-08 14:34:55
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ấy mà, nàng tùy tiện đem Thượng phương bảo kiếm ban cho nàng tặng cho Vệ Khinh Vũ. Sau Hoàng đế lên ngôi, nàng liền mất tích, cuối cùng cũng trở thành Hoàng hậu của ai cả.

 

Đến giờ, Vệ Khinh Vũ vẫn hiểu tất cả những điều đó là vì .

 

Nàng cũng hiểu tại Hoàng đế uy quyền lặn lội đường xa để hỏi thăm về một cô nương mà chỉ gặp một .

 

Cố Lưu cũng rõ bản đang gì, tại thế.

 

Hắn như một tín đồ cận thần bỏ rơi, lang thang khắp nơi chỉ để truy tìm dấu vết còn sót của vị thần mà mất.

 

Lại như một kẻ điên si tình với khuất, đáng thương gom góp từng lời đồn đại của khác, cố gắng ghép một hình ảnh đầy đủ về nàng.

 

Trước khi nàng , nàng xóa ký ức của , nghĩ rằng như thế sẽ thể bắt đầu cuộc sống hạnh phúc vướng bận.

 

ngờ rằng, dù một nữa, dù nhớ gì, Cố Lưu vẫn sẽ nữa đem lòng yêu nàng.

 

Hết đến khác.

 

Yêu là bản năng.

Hồng Trần Vô Định

 

Trước , dạy dỗ nàng trưởng thành, đó, cả hai dựa mà sống, và giờ đây, đó là một bản năng.

 

Mỗi đều đang tiến đến tương lai hơn của , chỉ , như bỏ trong dòng chảy của thời gian, vẫn còn mắc kẹt trong quá khứ, thể bước tiếp.

 

Thời gian xoay vần theo từng mùa, tuổi tác cũng ngày một tăng lên.

 

Chớp mắt mười mấy năm trôi qua.

 

Cố Lưu càng ngày càng trầm lặng, tuấn mỹ, trong hậu cung một bóng . Vô thiếu nữ tài sắc tranh để nhập cung, nhưng mảy may hứng thú. Các lão thần cũng nhiều khuyên răn, lo lắng vì nối dõi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-46.html.]

Cố Lưu chịu ý kiến. Những ý kiến hợp lý, đều tiếp thu. Vì , chọn một đứa trẻ từ các tông thất hoàng gia, nuôi dưỡng nhiều năm, trong đó nổi bật nhất là một bé gái. Cố Lưu phong nàng công chúa, nàng sẽ là thừa kế của vương triều .

 

Thế là các lão thần còn phản đối gì nữa, chuyển sang dốc lòng đào tạo vị tiểu công chúa.

 

Khi Cố Lưu kiểm tra bài vở của tiểu công chúa, nàng đều xuất sắc trong cầm kỳ thư họa, các vị thiếu sư đều tự hào mà khen ngợi. Một tên thái giám quan sát nét mặt của Cố Lưu, đoán ý mà : “Tiểu điện hạ thật giống với Liễu đại nhân khi xưa.”

 

nét mặt Cố Lưu chẳng đổi, chút biểu cảm, khiến thể đoán đang nghĩ gì. Tên thái giám chợt nhận lời tâng bốc của lẽ trật lối, mồ hôi lạnh tuôn , kịp nghĩ cách cứu vãn, thấy Hoàng thượng khẽ :

 

“Không giống.”

 

Không một ai giống nàng, và nàng cũng giống bất kỳ ai.

 

Nàng là một tồn tại độc nhất vô nhị.

 

Mỗi đời đều là độc nhất vô nhị, nhưng A Đào là duy nhất mà nhận giữa đám đông.

 

Cố Lưu mất ký ức, nếu còn nhớ, hẳn sẽ nhớ ngày gặp mẫu , là do A Đào bày kế giả c.h.ế.t để cứu bà. Sau khi mẫu nghỉ ngơi, , thấy một tiểu cô nương chiếc cầu vòm nhỏ, rửa sạch lớp phấn vàng nâu mặt, lộ dung nhan thuần khiết như bạch ngọc nhiễm bụi trần. Nàng nghịch đùa với mấy con cá làn nước, và khi phát hiện đang , nàng ngẩng đầu lên, rạng rỡ như ánh dương.

 

Nghĩ ngày về kinh thành, trong cung tổ chức một yến tiệc linh đình. Cố Lưu ứng phó với những mũi nhọn lời từ triều thần phía , còn nàng lặng lẽ trong góc tối mờ, nơi những cung nhân qua mà chẳng ai để ý. Sự hiện diện của nàng hề thu hút ánh nào, nhưng Cố Lưu chỉ cần một ánh mắt là nhận nàng trong đám đông. Đó chính là thiếu nữ mà dù ở cũng thể thấy ngay từ cái đầu tiên.

 

Cố Lưu đôi lúc mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ. Dù khi tỉnh , nhớ nội dung, nhưng cảm giác những giấc mơ chẳng là những chuyện xảy . Chẳng hạn, là một bạo quân tàn nhẫn, gần như mất kiểm soát đến mức suýt bóp cổ A Đào đến c.h.ế.t, nhưng nàng đ.â.m lòng bàn tay, nhờ đó tỉnh . Trong giấc mơ, cảm thấy áy náy.

 

Hồi đó, vẻ như và A Đào quá quen, nhưng nàng thực sự khác biệt. Hắn chán ghét tất cả, kể cả chính , nhưng riêng nữ tử tựa như một dòng nước trong vắt, khiến nỡ phá hủy.

 

Hắn mơ thấy A Đào từng nuôi một con thỏ, xí, nhưng nàng coi như bảo bối. Rồi con thỏ ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t, nữ tử gần như , trông đầy uất ức, nhưng nhất quyết rơi nước mắt. Nàng nước mắt, chỉ là với nàng, nước mắt là vũ khí, khi giả tạo thì nước mắt thể rơi bất cứ lúc nào, nhưng khi thật sự , nàng cố gắng kìm nén, như thể giả vờ mạnh mẽ sẽ giúp nàng tổn thương.

 

Người của nàng vốn chẳng chăm lo cho nàng, đến mức nàng dám . Có lẽ khi còn bé, mỗi nàng chỉ nhận sự trách mắng. Hắn, hồi lẽ cũng là kẻ xa, nhưng trái tim mềm yếu đến mức khó ngờ.

 

Hắn kìm mà nghĩ về nàng. Thấy nàng uất ức, luôn cảm thấy lòng cồn cào khó chịu. Về , từng bước một, dìu dắt nàng trưởng thành, để nàng trở nên mạnh mẽ. Mỗi khi nàng tự nghi ngờ và phủ nhận bản , đều nghiêm túc với nàng, "Nàng ." Cuối cùng, thực sự bồi dưỡng nàng thành một tuyệt vời.

 

Dần dần, hiểu ý nghĩa của nàng đối với . Khi còn trẻ, vô tình để chút ánh sáng nàng, cuộc đời đầy bất trắc khiến trở thành một kẻ tàn nhẫn, chỉ còn ác ý với thế gian, chỉ cảm nhận sự tàn nhẫn, nhưng A Đào là sự thiện lương duy nhất để cõi đời. Nàng là nơi gửi gắm phần thiện ý trong tâm hồn .

Loading...