Trường Mệnh - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-10-08 14:33:17
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Cố Lưu đẩy cửa bước , bên trong mọc đầy cỏ dại. Nữ nhân điên ôm một cái bọc vải trống , lắc lư ru ngủ, thỉnh thoảng , đột nhiên oà t.h.ả.m thiết: “Xin ... Xin , nên để đứa bé sơ sinh lạnh lẽo đất suốt một đêm... Suốt một đêm... chắc hẳn nó lạnh lắm…”

 

Nếu A Đào thấy cảnh , nàng sẽ cảm thấy thế nào.

 

“Người đến muộn khi kịp gặp xuân, khi là xuân tràn khắp vườn.”

 

Cố Lưu vi hành đến vùng Giang Nam mưa rơi tầm tã.

 

Công tử nhỏ nhà họ Lục, Lục Cẩm, là một công tử lười biếng nổi tiếng ở trong thành, nhưng dáng dấp tuấn tú, phong lưu. Cậu cưỡi ngựa phi qua phố với một nhóm bạn, khiến các cô nương trong kỹ viện bên cửa sổ, vẫy khăn tay mà reo hò, còn các thiếu phụ bên đường cũng khỏi đỏ mặt ngó trộm.

 

Ngay đó, đám đông trông thấy một ảnh bạch y như ngọc công tử đó, giữa màn mưa nhẹ nhàng. Mọi thứ bỗng yên tĩnh , vẻ quá đỗi xuất chúng khiến ngại ngần, dám phá vỡ.

 

Cố Lưu đó, ánh mắt thoáng sang phía Lục Cẩm, xoay rời . Phía bên , trong lòng Lục Cẩm dâng lên một cảm giác kỳ lạ, như một thứ mơ hồ pha trộn giữa giấc mộng và hiện thực.

 

Cậu định chạy theo ngăn vị công tử thì lão gia nhà họ Lục tìm đến chặn bước, chống gậy thúc , kéo về bắt nhận . Hóa là vì Lục Cẩm từ chối cô nương mà phu nhân nhà họ Lục chọn cho, bao nhiêu năm qua, chọc giận bao nhiêu nữ tử. Bây giờ chắc là sắp liệt sổ đen của các bà mối trong thành . Không những thế, học hành thì tệ, sổ sách thì chẳng chịu học, suốt ngày chỉ chơi bời lêu lổng với lũ bạn.

 

Lão gia nhà họ Lục nắm tay nhi tử kéo về nhà để an ủi Lục phu nhân. Mặc dù Lục Cẩm là một tên lêu lổng, nhưng cha vẫn ngoan ngoãn, theo về. Lúc , còn ngoái về phía công tử , nhưng đó mất từ lâu, để với cảm giác bâng khuâng thể giải thích.

 

Cố Lưu đó là cùng cha khác của , vốn là kẻ đáng lý trừ khử, nhưng của kiếp vẫn ngầm đồng ý để A Đào giữ đó.

 

Rốt cuộc nàng là một nữ tử như thế nào mà khiến nuông chiều như thế?

 

Trong thời gian xử lý công việc ở Giang Nam, Cố Lưu tình cờ thấy cả Liễu Hi Yên và Lý phu nhân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-45.html.]

Liễu Hi Yên cùng phu quân phố, bên chân còn một đứa bé vài tuổi chạy lon ton theo.  Lý Phu nhân cầm kẹo đường dỗ dành cháu, cảnh tượng ấm áp tình.

 

Vị tiểu thư từng kiêu kỳ của ngày nào nay trở nên điềm đạm, dịu dàng hơn nhiều, còn né tránh cuộc hôn nhân do sắp đặt. Ánh mắt nàng phu quân đầy tình cảm, nhận sự non nớt của tuổi trẻ khi cho rằng yêu Cố Cẩm, ngày ngày đuổi theo , thậm chí còn ghen tuông, thách thức Liễu Thiêm một cách ngây ngô.

 

Liễu Hi Yên từ đến nay từng thực lòng ghét bỏ Liễu Thiêm. Dù mỗi gây chuyện đều Liễu Thiêm nhẹ nhàng cho tức tối đến phát điên, nhưng nàng chỉ cần ngủ một giấc, nghĩ đến gương mặt đẽ của Liễu Thiêm là tự nguôi giận.

 

Nhớ quãng ngày sống bình lặng êm đềm, thi thoảng nàng vẫn hoài niệm về những tháng ngày tuổi trẻ ở kinh thành.

 

Cố Lưu lầu, lặng lẽ nhấp một ngụm , đám bên trò chuyện vui vẻ xa dần trong ánh đèn đêm.

 

Xử lý xong những việc vặt vãnh, vội về cung mà tranh thủ thời gian một chuyến lên phương Bắc, tình cờ gặp những dân đang đưa con đến học trường tư. Cái tên của vị thoáng dừng bước:

 

Là Liễu Tích Dung.

 

Nhiều năm , nhà ruột của Liễu Tích Dung ở vùng lân cận. Các của nàng lập gia đình từ lâu, nhưng nàng chẳng lấy chồng. Từ nhỏ nàng nổi bật với tài năng, nên nàng mở tư thục để giảng dạy, cả nhà ai phản đối, còn cùng quảng bá thu hút học trò. Giờ đây, nàng trở thành một vị danh tiếng gần xa.

 

Cố Lưu dừng lâu, tiếp tục bắc tiến đến vùng biên ải, nơi cát bụi và gió lạnh quất mặt cùng với những nhánh cỏ khô cuộn tròn bay đến. Vũ An hầu cùng nữ nhi của ông đến đón Hoàng đế từ cách đó mấy dặm đường.

 

Vệ Khinh Vũ trở nên mạnh mẽ hơn, đen đúa rắn rỏi hơn, nở nụ khoe hàm răng trắng sáng, vẻ phong trần phóng khoáng khác biệt với dáng vẻ mảnh mai yếu đuối của những mỹ nhân như Liễu Thiêm. Thực tế cũng đúng như ; từ đầu đến cuối, giữa họ chỉ một gặp gỡ duy nhất.

 

chính gặp khắc sâu trong tâm trí Vệ Khinh Vũ. Có lẽ cả đời nàng cũng quên , dù đó chỉ là một chuyến ngoài bình thường.

Hồng Trần Vô Định

 

Một mỹ nhân áo xanh bên đường quan đạo, phía nàng là đội hộ vệ của Hoàng gia, khiến thấu phận của nàng. Nếu là tiểu thư nhà quan, nàng sẽ tự cưỡi ngựa; nếu là chỉ huy đội vệ binh, nàng cũng sẽ mặc áo tay rộng như . Huống hồ, dung nhan của nàng đến nỗi khiến quên trần tục.

 

Sau đó Vệ Khinh Vũ phận của nàng, bỗng cảm thấy thứ thật hợp lý. Chức vị ngự y vốn dĩ gây chú ý, từng ai ngự y mà dậy sóng như nàng. Tiên đế gần như lời nàng răm rắp, còn đích ban cho nàng Thượng phương bảo kiếm. Nghe cả hai vị hoàng tử trong cung đều yêu mến nàng, bất kể ai lên ngôi, nàng gần như chắc chắn sẽ trở thành Hoàng hậu. Làm quan ở kinh thành ai cũng là tinh , mà nàng thể trấn áp cả một đám tinh tường như thế, chắc chắn thể là nhu mì vô hại.

Loading...