Trường Mệnh - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-01-18 15:51:51
Lượt xem: 2,817

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông bao nhiêu, đều giả ngốc, nhất quyết nhận là nữ nhi của ông.

 

Ta phủ nhận, Liễu Thanh Thạch cũng , đành giận dữ bỏ .

 

Chúng đều chú ý rằng, đoạn đối thoại Liễu Hi Yên tình cờ . Nàng phụ từng một nữ nhân khác và còn một nữ nhi chỉ lớn hơn nàng đôi chút, thậm chí phụ còn nâng nữ nhi bình thê.

 

Tính cách của Liễu Hi Yên giấu chuyện, nàng tức tối tìm đến , giống như kiếp , nghiến răng nghiến lợi cầm cây trâm định rạch nát gương mặt "hồ mị" của .

 

Lần , hành động của nàng trong mắt chỉ là sự hù dọa giả tạo.

 

Ta đá cổ chân nàng, nhân lúc nàng ngã xuống, cướp lấy cây trâm trong tay nàng ném , từ trong tay áo lộ con d.a.o nhỏ, ác ý cạo sạch một bên chân mày của nàng, khiến nàng trong một thời gian dài chẳng dám ngoài gặp , cũng bớt đến phiền .

 

Hiệu quả vô cùng , từ đó Liễu Hi Yên trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều. khi nàng yên phận, thì thanh mai trúc mã của nàng vì chuyện mà bất bình .

 

Khi mang bát t.h.u.ố.c sắc xong đến cho hoàng đế, bỗng nhiên mặt nhảy một con hổ lớn, né qua một bên, bát t.h.u.ố.c đổ áo xanh biến thành màu nâu, tay cũng nóng đỏ.

 

Con hổ từng bước áp sát, áp lực cực lớn. Không trong cung từ xuất hiện dã thú, nhưng vì lớn lên núi, lúc thể chạy trốn, chỉ thể tìm cơ hội sống sót.

 

Ta nắm chặt con d.a.o sắc bén trong tay áo, tính toán thì một con ngỗng đầy m.á.u ném đến bên chân. Con hổ lao đến c.ắ.n ngỗng, thèm để ý gì đến .

 

Sau lưng vang lên giọng kiêu ngạo: "Bị dọa ngốc ?"

 

“Hãy nhớ lấy, con nhãi nhà họ Liễu ngươi thể chọc . Lần chỉ là cảnh cáo, nếu phát hiện ngươi bắt nạt nàng, thì sẽ nể nang gì nữa. Thú cưng của từ nhỏ quen ăn thịt …”

 

Ta , đối diện ánh mắt của tường.

 

Hắn ngây , đó ngã từ tường xuống đất, một cú trời giáng.

 

Suốt hai kiếp, thấy ít kẻ vì nhan sắc của mê hoặc ngay từ cái đầu tiên.

 

Cố Cẩm chính là kẻ nực nhất trong đó.

 

Cả bát t.h.u.ố.c sắc suốt đêm đổ hết, tay còn phỏng đỏ. Hoàng đế chuyện, vị An vương sủng ái đến mức vô pháp vô thiên như Cố Cẩm hiếm hoi mất mặt, bắt quỳ cửa điện phụ hoàng chịu một trận đòn, còn lệnh chuộc tội, đau đến mức miệng ngừng kêu rên, đành ở chân sai vặt cho .

 

Có lẽ từ lúc đó, quen việc sai khiến, cứ khăng khăng đòi trâu ngựa cho cả đời. Tất nhiên, đầu điều đó hoàng đế thấy, đ.á.n.h thêm một trận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/truong-menh/chuong-29.html.]

 

Cố Lưu chuyện, đến mức vui vẻ vô cùng. Dung nhan tuấn tú của sáng ngời, dịu dàng bôi t.h.u.ố.c và băng bó vết thương cho một cách đẽ gọn gàng.

Hồng Trần Vô Định

 

Y giả bất tự y, vết thương tay chỉ khác băng bó mới .

 

Cố Lưu cúi đầu, hàng mi dài như lông quạ che khuất nửa mắt phượng, tay nắm tay còn lành lặn của , dường như tùy ý :

 

“A Đào nhà chúng ức h.i.ế.p ai thì cứ ức hiếp, cũng cần nhẫn nhịn. Đừng lo, cũng sẽ sẵn sàng vì nàng mà bảo vệ.”

 

Dù lúc Cố Lưu mới trở kinh thành lâu, nhưng những biến động trong cung còn qua mắt .

 

Sau , hoàng đế vốn quen nhưng đột nhiên bắt đầu ưa tính cách lêu lổng của An vương, tịch thu hết những thú cưng nuôi trong viện, còn sai quân doanh rèn luyện ba năm.

 

Cố Lưu còn tự tay huấn luyện vài ám vệ chuyên trách bảo vệ .

 

Vài xuất cung, gặp đám sát thủ, may nhờ các ám vệ của mà mỗi đều bình an trở về.

 

Ta những kẻ sai sát thủ đến là ai, chính là Liễu Thanh Thạch.

 

Ông kéo về phe thành, rằng những việc mà ông với gia đình khiến chúng căm hận ông, thể con sẽ chấp nhận ông , sợ rằng oán hận ông và gây uy h.i.ế.p cho ông nên dứt cỏ tận gốc. Dù là nữ nhi ruột của ông, dù sâu thẳm trong lòng ông, lẽ vẫn còn chút tình cảm với .

 

Vài suýt mất mạng, nhưng ngăn Cố Lưu trả thù. Liễu Thanh Thạch xây dựng quyền thế nhiều năm, khó mà đẩy ông ngã trong chốc lát, còn Tôn quý phi bảo vệ, nên quyết định tích lũy sức mạnh, đợi đến thời cơ sẽ hạ gục ông trong một đòn.

 

Ta giả vờ ai phái sát thủ, đối phó với ông mà còn thường xuyên ở mặt hoàng đế cho Liễu Thanh Thạch, dùng danh nghĩa phủ tể tướng việc thiện, tạo dựng hình ảnh cho ông. Hình ảnh lương tướng của ông càng ngày càng thâm nhập lòng , mỹ tì vết.

 

Ta và Cố Lưu là những kẻ luôn khiến Liễu Thanh Thạch đau đầu. Ông thể hiểu suy nghĩ của nên dám hành động bừa, bề mặt thì yên trong ba bốn năm.

 

hiện giờ, định để yên như thế nữa.

 

Ta trở về phủ ban cho, đặt bó hoa sơn chi rừng bên cửa sổ, hương thơm thoang thoảng lan tỏa.

 

Ngước bầu trời u ám, vẻ sắp mưa, lẽ đây là trận mưa cuối cùng của cuối hạ. Ngay đó sẽ là mùa thu, và vài tháng , đến mùa đông.

 

Kiếp , Cố Lưu c.h.ế.t mùa đông .

 

Trái tim nhói đau, uống một ngụm đắng để xoa dịu.

Loading...